Bài văn mẫu Kể về một kỉ niệm đáng nhớ khi đến lớp của em sau đây nhằm giúp các em biết cách viết một bài văn nói chuyện có bố cục tổng quan ba phần đầy đủ: Mở bài, thân bài và kết bài. Chúc các em sẽ có được được những bài bác văn thật xuất xắc nhé!


Bạn đã xem: nói về một kỉ niệm kỷ niệm khi đến lớp của em (hay nhất)

Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy nhắc về một kỉ niệm kỷ niệm khi đi học của em.

Bạn đang xem: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ lớp 8 ❤️️15 bài văn hay nhất

Gợi ý làm bài:


Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là đa số đứa trẻ, với 1 tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên bạn thân, các bạn bè. Em cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ so với em phần lớn là những kỉ niệm xứng đáng nhớ. Mặc dù kỉ niệm nhưng mà em ghi nhớ nhất mang lại tận bây chừ chính là một trong những lần được giáo viên khen hồi lớp 3.

Hồi đó, em là 1 trong những cậu bé bỏng học vô cùng kém môn giờ đồng hồ Việt, đặc biệt là phần tập làm văn. Tính bí quyết ham chơi, năng nổ quá mức khiến cho em khó khăn mà ngồi im một khu vực để viết từng câu văn thiệt nắn nót, truyền cảm được. Nỗ lực nên, từng tiết có tác dụng văn với em thực sự là 1 trong những cơn ác mộng. Và cô Lan – giáo viên chủ nhiệm của em hồi ấy cũng gửi em vào đội những học viên cần đặc trưng quan tập vào giờ học tập tiếng việt. Cứ thế, giờ tập làm văn của em cứ trôi qua nặng nằn nì như thế.

Tuy nhiên, rất nhiều thứ đã đổi khác vào một ngày mùa đông cuối năm, khi cô giáo yêu cầu em viết bài xích văn tả cảnh siêu thị ngày cuối năm, ngay gần Tết. Dịp đó, em mang theo vở bài bác tập theo bà mẹ ra chợ phân phối hoa, fan qua kẻ lại tấp nập, rộn ràng khiến em nhanh chóng quên đi phần bài bác tập bắt buộc làm. Nhưng ở đầu cuối mẹ vẫn buộc em đối lập với nó. Như hay lệ, em mở cuốn vở tập làm văn ra với một tâm trạng ngán ngẩm và mệt mỏi. Bà bầu em thấy gắng liền bảo rằng:

– con hãy nhìn bao bọc đi, các cô chú buôn bán hàng, rồi fan đi mua, bạn đi chơi… con thấy ra sao thì tả y hệt như vậy, không có khó đâu.

Nghe lời mẹ, em ban đầu quan sát bao phủ thật kĩ rồi new viết. Lần đầu tiên, em thấy việc viết văn cũng thú vị mang đến thế. Em viết lập tức mạch cả một bài văn thiệt dài. Em tả gần như hàng hoa, sản phẩm bánh mứt của các cô, những chú được bày biện xinh đẹp, rực rỡ. Em tả các cô bé, cậu bé xíu lăng xăng đuổi theo mẹ rồi ngơ ngác trước phong cảnh lung linh. Em còn tả cả những nụ cười tươi rói của cô buôn bán hoa khi có người mua hàng. Cứ thế, nhưng mà cả nhì trang giấy phút chốc kín đáo hết cả chữ. Hoàn thành bài văn, lòng em vui đến lạ kì. Cả tối hôm ấy, em cứ thao thức mãi, muốn thật cấp tốc đến ngày mai để nộp bài cho cô.

Đến giờ tập làm văn hôm sau, khi phát âm đến bài bác văn của em, cô giáo xong xuôi lại, lật bìa vở ra xem lại thương hiệu rồi new đọc tiếp. Em nín thở hồi hộp dõi theo từng động tác của cô. Cô nhăn mày, rồi nheo đôi mắt cũng khiến cho em hồi vỏ hộp theo. Và rồi cô cũng gọi xong. Cô giáo chẳng nói gì cả, mà tỉnh bơ đọc tiếp bài xích làm của chúng ta khác vào lớp. Điều đó khiến em cực kì thất vọng, cơ mà nằm sấp xuống khía cạnh bàn. Một lát sau, thầy giáo yêu cầu cả lớp tập trung, cô thư thả nhận xét đầy đủ ưu, khuyết điểm của tất cả lớp trong nội dung bài viết lần này. Ngừng xuôi, thoải mái và tự nhiên cô nỗ lực một cuốn vở ra đứng trước lớp với nói:

– Lần này, cô ước ao cả lớp mình cùng dành một tràng vỗ tay cho mình Trung, vì bạn ấy đã viết hết sức tốt. Tuy vẫn đang còn một vài ba lỗi nhỏ, nhưng đa số gì các bạn ấy biểu đạt và nhắc lại vô cùng nhộn nhịp và hấp dẫn. Vậy đề xuất cô đã cho bạn Trung một điểm mười. Cả lớp hãy mượn vở cùng xem bài bác của Trung để tìm hiểu thêm nhé.

Nói rồi, cô call em lên bục để dấn vở. Trước góc nhìn ngạc nhiên cùng ngưỡng mộ của các bạn, em tiến lại ngay gần cô. Cô giáo dịu dàng và yêu thương nhìn em nhấn lấy vở với trở về chỗ. Thời gian ấy, gia sư rồi đến chúng ta lần lượt vỗ tay chúc mừng em. Đó là lần thứ nhất em được điểm mười và được cô khen vào môn có tác dụng văn. Niềm hạnh phúc, trường đoản cú hào ấy ko gì tất cả thể mô tả được. Xuyên suốt buổi học hôm ấy, từ đầu đến chân em cứ lâng lâng bởi vì sung sướng, còn hơn cả vì kì ngủ Tết sắp đến gần.

Từ hôm đó, em thêm yêu và đam mê vấn đề viết văn. Mỗi khi cô yêu mong viết bài, em sẽ tìm hiểu thật kĩ rồi new viết thật cẩn thận. Bằng toàn bộ sự tráng lệ và trang nghiêm của mình. Nhờ vậy, mà tài năng viết văn của em ngày càng xuất sắc hơn.

Giờ đây, vấn đề viết văn so với em đang trở thành một môn học lôi cuốn và thú vị. Vớ cả chính là nhờ lời khen với điểm mười phóng khoáng của giáo viên ngày hôm đó. Thiết yếu nó vẫn tiếp thêm vào cho em mức độ mạnh, niềm tin để nỗ lực hơn. Bởi vậy, kỉ niệm ngày hôm đó, em vẫn luôn luôn nhớ mãi mang lại về sau.


Ngày hôm nay, vày trời mưa to, lại không tồn tại áo mưa, buộc phải em đành buộc phải ngồi lại vào lớp học hóng mưa tạnh rồi bắt đầu về nhà. Trong lúc cùng lũ bạn ngồi nhìn mưa rơi, em lại bất chợt nhớ về kỉ niệm dưới mưa của mình vào hơn tía năm về trước.

Hồi đó, em vừa lên lớp 2, sẽ quen lớp, quen bạn bè rồi buộc phải rất dạn dĩ. Tiếng ra nghịch nào, em cũng cùng chúng ta chạy đi chơi khắp sảnh trường. Hôm đó, chúng em được nghỉ học sớm không báo trước, nên bố mẹ chưa đến đón kịp. Vì vậy, chúng em đành ngồi lại ở hiên chạy dọc lớp để chờ bạn đến đón. Tự nhiên và thoải mái lúc ấy, trời lại đổ mưa rào. Khiến trên sân gồm đầy hồ hết vũng nước to lớn nhỏ. Vậy là em cũng các bạn rủ nhau mặc áo tơi rồi ra sảnh chơi. Dưới trận mưa chúng em hò reo, rượt xua nhau khôn cùng vui vẻ. Một lát sau, chúng em rủ nhau thi dancing qua các vũng nước đọng, xem ai nhảy đầm qua vũng nước to hơn vậy thì sẽ thắng. Trong khi chơi, do tính hiếu thắng, em đưa ra quyết định thử mức độ với một vũng nước lớn. Và tất yếu là em cần thiết nhảy qua được. Em vấp ngã xuống giữa vũng nước, làm nước bắn tung tóe mọi nơi, còn bản thân thì ướt không còn cả. Cùng lúc đó, chị em em mang lại đón. Thấy em bị ướt hết như vậy, bà mẹ đã rất tức giận. Về cho nhà, bà bầu liền gửi em đi vệ sinh gội thay xống áo khô rồi mới mắng em một trận cần thân. Sau hôm đó, em bị cảm mang đến gần một tuần lễ mới khỏi. Khiến em từ quăng quật hẳn thói đậm chất ngầu của mình.

Sau sự kiện lần đó, em trở buộc phải ngoan ngoãn và nghe lời người mẹ hơn. Không đậm cá tính lung tung nữa. Và mỗi một khi trời đổ mưa, thì em lại bồi hồi mà nhớ về kỉ niệm dở người nghếch ấy của mình.


Ai cũng đầy ắp phần đông kỉ niệm của 1 thời thơ ấu. Đặc biệt, những khởi đầu cắp sách cho trường, được chạm mặt gỡ và làm cho quen với biết bao thầy cô, bằng hữu … sẽ luôn luôn là hồ hết kỉ niệm mãi sau không lúc nào quên.

Những ngày đầu đi học, tôi luôn luôn được thầy giáo khen viết chữ đẹp với đều. Em học siêu khá môn tập viết tuy vậy lại không giỏi môn toán. Đây là môn học nhưng mà em hại nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài xích rất cẩn thận và tỉ mỉ mặc dù do phiên bản thân sợ hãi môn học tập này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu biết nhiều hết. Biết vậy, bắt buộc cô vẫn đổi chỗ mang đến em ngồi cạnh Hà – giữa những bạn học giỏi toán tuyệt nhất lớp – nhằm học tập cùng nhau. Cùng cả nhà làm bài tập nhóm đã hỗ trợ cho em tân tiến hơn hết sức nhiều. Em đang học được phương thức học toán của bạn. Thậm chí, giữa những bài toán khó, các bạn còn khuyên bảo em cách tiếp cận sự việc và cách thức giải phù hợp. Tự một học sinh yếu môn toán, em đã bước đầu có niềm tê mê và mếm mộ với môn học này.

Xem thêm: Tên cây cầu bắc qua sông bến hải, giới tuyến phân chia tạm thời hai miền nam – bắc, là:

Có một đợt trong một bài kiểm tra toán, em không làm cho được bài. Em ngồi loay hoay gần như là cả buổi nhằm giải. Hà thấy vậy tức khắc viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, chúng ta vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa mang lại em. Em cảm giác rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt vào lòng. Rồi em thế tờ giấy vẫn vo nhét vào học tập bàn. Em thốt nhiên nhớ lời thầy giáo dạy: “Thất bại là bà bầu thành công”. Em ko muốn phiên bản thân mình cứ mãi yếu nhát môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết không đồng ý và liên tục ngồi cân nhắc cách làm. Khi chỉ với khoảng năm phút thì hết giờ làm cho bài, thốt nhiên những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp những công thức đang học, em bất chợt phát hiện ra tôi đã bỏ không để ý một phép tính. Em tất tả sửa lại bài xích làm. Lúc trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm soát cũng là thời điểm em kết thúc bài thi.

Cô giáo trả bài bác kiểm tra với em lấy điểm 8 – một công dụng xứng xứng đáng với sự cố gắng nỗ lực của bạn dạng thân, Hà cũng khá vui thấy lúc em đang học hơi hơn trước. Đến hiện thời mỗi khi nói lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.


Từ nhỏ, em đã là một trong những đứa trẻ em hiếu rượu cồn và nghịch ngợm, thường bày trò trêu chọc các bạn. Vày thế, tuổi thơ của em có khá nhiều kỉ niệm thú vị. Mặc dù nhiên, em ghi nhớ nhất vẫn luôn là kỉ niệm vào ngày tiết thể dục cuối năm lớp 4.

Em vẫn nhớ vô cùng rõ, hôm ấy là máu thể dục sau cuối của năm học. Toàn bộ các môn học đều đã thi học tập kì xong, và chỉ còn chờ thông báo điểm. Vày vậy, cô giáo rất bận bịu với các bước tổng kết điểm, nên đã cho cái đó em từ bỏ do chuyển động trên sân bóng. Cố là, cả lớp chúng em chia thành nhiều nhóm, team thì đùa đá cầu, nhóm thì nghịch bóng chuyền, mừng thầm vô cùng. Em cũng cùng các bạn chơi bóng đá. Một lát sau, khá mệt thì bọn chúng em ngồi lại sống dưới cội cây bàng. Trong lúc ngồi nghỉ, em nhìn thấy kề bên có team các nữ giới đang bàn chuyện nào đấy rất rôm rả, thỉnh thoảng lại cười cợt phá lên. Nuốm là, máu nghịch ngợm trong em lại nổi lên. Em chạy ra bến bãi cỏ, tra cứu kiếm một lát ngay thức thì phát hiện tại một nhánh lá của cây xấu hổ, tức tốc ngắt với dấu vào túi áo. Sau đó, mang vờ trải qua nhóm bạn gái đang trò chuyện. Rồi bất thần ném miếng lá vào thân nhóm các bạn ấy, đôi khi hét lên:

– Sâu róm này!

Quả nhiên đúng như em dự đoán, các bạn gái đồng thanh hét lên rồi vứt chạy tán loạn. Thấy được hình ảnh đó, em cười cợt lên khoái chí. Nhưng hốt nhiên một giờ kêu gian khổ vang lên khiến em giật mình. Đó là giờ đồng hồ kêu của Linh. Thì ra vì chưng sợ quá, chạy lập cập mà cậu ấy bị té ngã ra thân sân. Đầu gối cùng bàn tay bị trầy xước hết, bao gồm chỗ còn chảy máu nữa. Dịp này, chúng ta trong lớp liền tập trung lại và chuyển Linh lên chống y tế. Một mình em ngồi lại sân, ăn năn hận vô cùng. Một lát sau, Linh được thầy giáo băng bó cẩn thận, cùng chúng ta trong lớp trở về sân, phía sau còn có cả thầy thể dục thể thao nữa. Thầy thổi còi, yêu cầu cả lớp triệu tập lại theo như đúng đội hình. Rồi ban đầu nói:

– những em phần lớn đã là học viên lớp 4, buộc phải thầy ko nêu trực tiếp tên ra trước cả lớp. Thầy chỉ ước ao nói rằng, các em bao gồm thể vui chơi và giải trí thoải mái, tuy thế hãy nhớ suy xét đến kết quả của hành động mình làm trước khi thực hiện. Kẻo sẽ có những lúc phải ân hận hận mãi về sau.

Dặn dò xong, thầy cho cả lớp nghỉ. Lời thầy nói dịp đó, tuy không chỉ có đích danh, tuy vậy cả lớp ai cũng biết là em cả. đông đảo tiếng xì xào, bàn tán, góc nhìn hoài nghi của các bạn khiến em cảm xúc xấu hổ và ân hận đến ước ao đào một chiếc lỗ nhằm chui xuống. Chiều hôm đó, em có theo một ít quà, sang tại nhà Linh để xin lỗi, và hứa với bạn ấy sẽ nỗ lực đổi phiên bản thân, không chơi phần lớn trò nghịch lẩn thẩn thêm một lần như thế nào nữa. Chú ý thái độ trang nghiêm của em, Linh cười xòa lên cùng xí xóa tội trạng của em.

Sự khiếu nại lần kia tuy chấm dứt nhanh chóng, và chúng ta trong lớp bên cạnh đó cũng chẳng mấy ai để bụng. Nhưng phiên bản thân em thì vẫn luôn nhớ mãi, và lấy đó làm cho gương để chỉnh đốn phiên bản thân. Dựa vào vậy, nhưng em thay đổi một đàn ông trai chín chắn, cứng cáp hơn trước đó rất nhiều.

Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng nhớ Lớp 8 ❤️️ 15 bài xích Văn Hay độc nhất vô nhị ✅ đều Áng Văn mẫu Đặc sắc Giúp học viên Tham Khảo Và cải thiện Kỹ Năng Viết.


Dàn Ý đề cập Về Một Kỉ Niệm Đáng nhớ Lớp 8

Dàn Ý nói Về Một Kỉ Niệm Đáng ghi nhớ Lớp 8 chi tiết được mailinhschool.edu.vn share đến bạn đọc sau đây.


Mở bài:

Là một học sinh hiếu động, tuổi học trò của em có không ít kỉ niệm để nhớ đến, vui có, ảm đạm có.Nhưng kỉ niệm mà lại em ghi nhớ kĩ nhất chính là một lần bị thầy giáo thể dục phê bình trước lớp.

Thân bài

Hoàn cảnh ra mắt sự việc:


Hôm đó, cả lớp tập trung giữa sân nhằm học ngày tiết thể dục
Nội dung môn học tập hôm sẽ là tập 12 động tác cuối của bài xích thể dục
Sau lúc khởi rượu cồn thầy giáo cho việc đó em phân thành từng nhóm nhỏ, tập bên nhau ở những góc sân để sớm nằm trong nhuần nhuyễn

Diễn thay đổi sự việc:

Trong khi chúng ta đang trang nghiêm tập luyện, em cảm thấy buồn rầu và nghĩ những chọc phá các bạn nữ
Em dịch rời về phía các bạn Mi đang nỗ lực giữ bốn thế chống đẩy cho bạn khác bấm thời gian
Nhân lúc không có bất kì ai để ý, em chạy lại, ấn mạnh chúng ta Mi xuống, làm bạn ấy hét lên một tiếng đau đớn
Nhìn thấy vậy, em hết sức hoảng sợ, không ngờ mình lại mạnh dạn tay cho như vậy
Đúng lúc em vẫn ngơ ngác, chưa chắc chắn nên làm những gì thì cô giáo xuất hiện, dặn cả lớp giữ đơn độc tự rồi gửi Mi lên phòng y tế

Kết quả

Lúc trở về, thầy đã tập trung cả lớp lại và tráng lệ phê bình, cảnh cáo em trước bầy đàn lớp
Trước góc nhìn của các bạn, em khôn cùng xấu hổ cùng nhận thức sâu sắc sai lạc của mình
Em đang đi đến xin lỗi trực tiếp Mi và được chúng ta ấy tha thứ
Từ hôm đó, em nỗ lực đổi phiên bản thân, không còn ham đùa và nghịch dại như trước nữa

Kết bài

Kỉ niệm đó là một trong bài học mắc giá nhưng mà em mãi sở hữu theo trong hành trang của cuộc đời
Giúp em trưởng thành và cứng cáp hơn, thành một người học viên được mọi người yêu quý

Tham Khảo ⏩ nói Về Kỉ Niệm Đáng lưu giữ Với Người đồng bọn Lớp 8 ❤️️ 15 Bài

*

Đoạn Văn Ngắn đề cập Về Một Kỉ Niệm Đáng nhớ Lớp 8 – bài bác 1

Đoạn Văn Ngắn kể Về Một Kỉ Niệm Đáng nhớ Lớp 8 được nhiều bạn quan trung ương và yêu thích.


Trong thời hạn đi học, em đã được học không ít thầy cô. Mỗi người người nào cũng có đông đảo điểm tương đương và khác nhau trong tính bí quyết và biện pháp dạy học. Thế tuy nhiên với em, em thích nhất là được học tập với gia sư Thúy – cô đó là cô giáo nhà nhiệm lớp bảy của em. Với cô, em đã có nhiều nhưng kỉ niệm đẹp mà tính đến tận hiện thời em vẫn không thể nào nhưng mà quên được.

Năm lớp bảy, lớp em được trao cô giáo chủ nhiệm mới. Cô là cô giáo new về trường, năm đó giáo viên mới bao gồm 23 tuổi. Có lẽ rằng cũng cũng chính vì thế mà ở cô hệt như một tín đồ chị của chúng em. Cô hiểu chúng em như các người em của bản thân và luôn ở lân cận chúng em sẽ giúp đỡ chúng em cố gắng trong học tập tập. Em còn nhớ rất nhiều những kỉ niệm về cô.

Những kỉ niệm ấy như đi cùng với em trong cả cả những chặng đường dài bởi thiết yếu cô là bạn đã dạy đến em đầy đủ điều hay, những điều nhưng mà trước kia em không còn biết. Còn nhớ độc nhất vô nhị là kỉ niệm về cô. Lúc ấy, em vẫn còn đấy là một học sinh rất nghịch ngợm, lại hay ôm đồm nhau cùng với bạn, không chịu đựng học bài bác và làm bài bác mỗi khi tới lớp. Thấy em như vậy, giáo viên đã hotline em và nói chuyện cùng với em.

Lúc đầu em cứ nghĩ về rằng chắc rằng cô lại mắng bản thân rồi. Mặc dù vậy cô lại không còn làm như vậy. Cô hỏi em lý do em lại ko làm bài tập ở nhà một phương pháp rất nhẹ dàng. Cơ hội ấy, em không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể cúi đầu xuống với không dám vấn đáp cô. Cô nói rằng cô biết em là 1 trong người bé ngoan, có thể em không say đắm học bởi em đã biết thành mất gốc bắt buộc cô đã chủ động tới nhà nhằm kèm cặp riêng mang lại em.


Thời gian đầu em không còn muốn học cô, tuy vậy cô đã biến hóa cả những để ý đến của em bởi các lần tới nhà, cô chỉ như một người chị đang hỗ trợ em mình học hành thậm chí lúc đến cô mang hầu như thứ mà bọn chúng em thích hợp như xoài, ổi hay mọi hộp ô mai nho nhỏ. Cô nói rằng đó chủ yếu là kín của nhị cô trò. Về sau nhờ gồm công lao khuyên bảo của cô cơ mà em đã bao gồm những văn minh vượt bậc trong học hành và thay đổi hẳn thái đọ với câu hỏi học và có tác dụng bài.

Cô Thúy là cô giáo mà em ưa thích nhất. Tuy giờ đây cô đã chuyên công tác làm việc nhưng trong tâm của em thì cô luôn luôn là bạn thầy nhưng em hàm ơn và kính trọng cho tới suốt cuộc đời.

Chia Sẻ