Khác với đông đảo nhà văn thuộc thời, Thạch Lam tiến đến văn đàn với một vết ấn khôn xiết riêng. Ông ý niệm rằng: “Đối với tôi, văn chương không phải là một trong cách rước đến cho tất cả những người đọc sự thoát li giỏi sự quên; trái lại, văn chương là một trong thứ vũ khí thanh cao với đắc lực mà chúng ta có, nhằm vừa tố giác và biến hóa một trái đất giả dối với tàn ác, vừa tạo cho lòng bạn được thêm trong sáng và phong phú hơn”. Đó cũng chính là tư tưởng lộ diện xuyên suốt các tác phẩm của ông. Và item đã “thổi hồn” bốn tưởng ấy vươn lên đỉnh cao chính là truyện ngắn “Hai đứa trẻ”. Đặc biệt, bên dưới ngòi cây bút nhân đạo của Thạch Lam, các giá trị nghệ thuật sâu sắc đều được kết tinh trong cảnh chờ tàu của bà mẹ Liên.

Bạn đang xem: Ý nghĩa cảnh đợi tàu trong hai đứa trẻ

Là một cây bút giàu cảm nghĩ và tài hoa, ông được nghe biết là giữa những nhà văn khét tiếng của nền văn học hiện đại Việt nam giới vào giai đoạn trong thời gian 1930 – 1945. Đến với những sáng tác của ông, ta sẽ cảm thấy được khá thở của hiện thực cùng lãng mạn trữ tình xen kẽ nhau. Không trào phúng như Vũ Trọng Phụng cũng chẳng viết về hiện nay thực hung tàn như nam giới Cao, quả đât văn chương trong Thạch Lam dịu nhàng cơ mà sâu lắng. Ông đào sâu vào trong trái tim khảm, căn cơ của nội trọng tâm nhân vật; chỉ bao hàm tác phẩm của ông, đều vẻ đẹp, các xúc nhận định chừng mơ hồ và ý muốn manh trong trái tim người mới hoàn toàn có thể được “phô bày” rõ ràng hơn khi nào hết. Item “Hai đứa trẻ” là trong những truyện ngắn rực rỡ của Thạch Lam, in vào tập “Nắng vào vườn” (1938). Tương tự như nhiều truyện ngắn khác của ông, “Hai đứa trẻ” có sự hòa quyện hai yếu tố hiện thực và trữ tình lãng mạn. Qua tác phẩm, bên văn đã diễn đạt rõ niềm chiều chuộng sâu sắc với xót yêu thương vô hạn với phần nhiều cảnh đời nghèo khổ, ước mơ một sự thay đổi đến với cuộc đời của họ. Bên dưới lăng kính hiện thực, cảnh hóng tàu vào truyện ngắn “Hai đứa trẻ” vẫn ánh lên tia hi vọng cho hai người mẹ Liên về một thế giới tươi sáng rộng so cùng với cảnh nghèo túng, tẻ nhạt hồ hết ngày.

Cảnh trước lúc tàu đến mở ra bằng hình hình ảnh Liên cùng trọng tâm hồn thả trôi vào với trời đất, với ngoài hành tinh bao la. Ta có thể thấy, khoảng thời hạn tàu đi qua Phố huyện Cẩm Giàng, không chỉ riêng hai bà bầu Liên mà toàn bộ những bạn dân chỗ phố huyện nghèo đều mong muốn ngóng thời tương khắc ấy. Với những người dân dân, họ ngóng tàu cho để kiếm thêm miếng cơm trắng manh áo qua vài đồng lẻ, nhưng so với Liên và An lại khác. Liên “không trông mong còn ai đến thiết lập nữa. Cùng với lại, đêm họ chỉ cài bao diêm tốt gói dung dịch là cùng.”, liệu có đơn thuần là ngóng tàu bởi vì xuất phân phát từ nhu yếu về vật chất? chắc chắn là không, nguyên nhân của sự chờ đón của bà bầu Liên còn chuyên sâu hơn nhiều. Xuất xứ từ nhu cầu của đời sống tinh thần, hình hình ảnh đoàn tàu là nụ cười duy nhất trong ngày, giống như sứ giả mang đến từ thế giới khác. Thạch Lam cũng từng viết dưới mẫu mơ tưởng của Liên: “Con tàu như đem theo một chút quả đât khác đi qua. Một nhân loại khác hẳn đối với Liên, khác hẳn cái vầng sáng ngọn đèn của chị ấy Tí cùng ánh lửa của bác Siêu. Đêm về tối vẫn bao quanh chung quanh, tối của khu đất quê, và không tính kia, ruộng đồng mênh mông và im lặng”. Nó là hình ảnh tương phản bội với chỗ sinh hoạt hàng ngày của nhì chị em. Giữa một phố thị xã nghèo bị che phủ bởi trơn tối bi lụy nhưng người mẹ Liên vẫn luôn “mong đợi một chiếc gì tươi sáng hơn cho sự sống túng thiếu hàng ngày của họ”, với đó cũng đó là lý do khiến chị em Liên rất nhiều đêm vẫn cầm cố thức để được quan sát chuyến tàu đi qua. Tuy bắt buộc sống trong hoàn cảnh khốn nặng nề nhưng An cùng Kiên vẫn luôn là những đứa trẻ, chúng không thể thiếu được trang bị chơi. Đoàn tàu chính là một thứ đồ dùng chơi nhằm giải trí của chính. Đối cùng với chúng, đoàn tàu là nụ cười duy độc nhất vô nhị trong ngày, bởi vì vậy mặc dù đã bi lụy ngủ ríu cả mắt lại bọn chúng vẫn cố kỉnh thức để chờ tàu mong tìm được chút hạnh phúc nho nhỏ để tiếp tục sống cùng hi vọng. Nhưng thú vui này chỉ cần vui xịt vui nhờ vui lây. Đoàn tàu của thế gian đã trở thành cuộc chơi hờ của An với Liên. Điều đó gợi lên trong lòng người gọi niềm mến thương sâu sắc.

Trong cảm thấy của Liên, chuyến tàu sắp tới đến hình như mang một sức sinh sống diệu kỳ, cả phố huyện vắng lặng lúc bấy tiếng lại ban đầu động đậy. Thạch Lam tuy ko dùng bất cứ ngôn từ như thế nào để miêu tả sự háo hức của mọi người nhưng nó vẫn phảng phất trong âm vang của tiếng bác bỏ Siêu nơi hàng phở, của tiếng Liên vội vàng vàng thức tỉnh em dậy. Những âm nhạc huyên náo của “tiếng hành khách ồn ào khe khẽ”, của bé tàu “kéo dài ra theo ngọn gió xa xôi”,... Bỗng chốc xuất hiện. Chúng rất nổi bật và như mong mỏi xé toạc thứ âm thanh ảo não sẽ gặm nhấm địa điểm hai mẹ Liên làm việc từng tương khắc một. Từ tít xa mang đến gần rồi lại vút qua khỏi tầm đôi mắt của Liên, dẫu vậy từng giây phút chuyến tàu lộ diện đều được chị thâu tóm rất rõ. Cho dù chỉ tạm dừng trong chốc lát rồi lại tiến vào trong tối tối, đoàn tàu tương tự một ngôi sao sáng lấp lánh. Tỏa sáng trên nền trời bao la, ngôi sao sáng ấy với theo bao khát khao, bao ước mơ tiến đến tương lai rộng lớn mở. Sự tương làm phản về ánh sáng và bóng về tối trong truyện ngắn được sử dụng như một mẹo nhỏ chính trong thẩm mỹ và nghệ thuật dựng truyện của Thạch Lam. Với diễn biến nội tâm tinh tế và đôi chút phức tạp của Liên, bóng về tối dày đặc bao che lấy cảnh đồ gia dụng càng làm đội giá trị của ánh sáng, càng làm cho ta hiểu rõ sự “khát thèm được phát sáng và thay đổi thay” không chỉ của hai đứa trẻ mà còn là của tất từ đầu đến chân dân vị trí đây. Cùng cứ thế, cùng với sự xuất hiện thêm của đoàn tàu, chúng ta - kể cả bà bầu Liên và An, dần dần mơ về một nạm giới tỏa nắng và đẹp đẽ hơn loại thực trên khổ sở, nghèo túng vẫn đang bám víu lấy họ.

Và lúc tàu dần dần xa, chỉ từ “cái chấm bé dại của chiếc đèn xanh treo trên toa sau cùng, xa xa mãi rồi ẩn sau rặng tre”, thì cũng chính là lúc con người ta thấm thía sâu sắc nỗi ai oán về một cuộc sống đời thường mòn mỏi, quẩn quanh quanh không thể đổi thay. Âm thanh náo động trong chốc lát rồi vụt tắt, cuộc sống thường ngày tẻ nhạt nơi phố thị lại con quay trở lại, và trung tâm trạng họ lại quay trở lại như ban đầu: mơ hồ và hy vọng manh. Huy Cận trong bài xích thơ “Quanh Quẩn” đã và đang rơi vào cảm xúc vô định cùng trống trải như Liên cùng bao người dân khu vực đây:

*
thư viện Lớp 1 Lớp 1 Lớp 2 Lớp 2 Lớp 3 Lớp 3 Lớp 4 Lớp 4 Lớp 5 Lớp 5 Lớp 6 Lớp 6 Lớp 7 Lớp 7 Lớp 8 Lớp 8 Lớp 9 Lớp 9 Lớp 10 Lớp 10 Lớp 11 Lớp 11 Lớp 12 Lớp 12 Lời bài xích hát Lời bài bác hát tuyển chọn sinh Đại học, cao đẳng tuyển sinh Đại học, cđ Tổng hợp kỹ năng và kiến thức Tổng hợp kỹ năng

Thông điệp và chân thành và ý nghĩa cảnh đợi tàu trong truyện nhì đứa trẻ 2023 hay tốt nhất


sở hữu xuống 8 7.131 3

mailinhschool.edu.vn xin trình làng đến những quý thầy cô, những em học sinh lớp 11 bài bác văn mẫu mã Thông điệp và chân thành và ý nghĩa cảnh ngóng tàu vào truyện nhị đứa trẻ tốt nhất, có 6 trang trong số ấy có dàn ý phân tích bỏ ra tiết, sơ đồ tư duy và bài xích văn phân tích mẫu hay duy nhất giúp những em học viên có thêm tài liệu tham khảo trong quy trình ôn tập, củng cố kiến thức và sẵn sàng cho bài bác thi môn văn chuẩn bị tới. Chúc các em học sinh ôn tập thật kết quả và đạt được kết quả như mong đợi.

Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng xem thêm và download về chi tiết tài liệu bên dưới đây:

THÔNG ĐIỆP VÀ Ý NGHĨA CẢNH ĐỢI TÀU vào TRUYỆN nhị ĐỨA TRẺ

Bài giảng: nhì đứa trẻ

Sơ đồ tư duy

*

Dàn ý đưa ra tiết

Mở bài

- Thạch Lam là công ty văn có phong thái viết độc đáo, truyện không tồn tại cốt truyện, lời lẽ giàu chất thơ hóa học nhạc, bút pháp đậm tứ tưởng nhân đạo.

- nhị đứa trẻ là giữa những tác phẩm tiêu biểu, trải qua cảnh nhì đứa trẻ em ngồi đợi chuyến tàu đêm muộn nhà văn đã biểu hiện những ý nghĩa và thông điệp đầy tính nhân văn đến độc giả.

Thân bài

* Cảnh hóng tàu khiến người hâm mộ hiểu ra được nhiều điều:

- hồ hết con tín đồ như chị Tí, bác bỏ Siêu, vợ ông chồng bác xẩm dẫu chẳng có tác dụng ăn mua sắm được bao nhiêu tối ngày tối cơ mà tối nào cũng đều đặn dọn hàng đến đêm muộn.

- chúng ta đang chờ đợi một cái gì đó nhộn nhịp như thế nào nhiệt khác hẳn với chiếc màu u ám, trầm buồn của khu phố tỉnh lẻ này. Đó chính là chuyến tàu từ tp. Hà nội về, mang đến thứ ánh nắng và âm thanh tỏa nắng náo nhiệt.

* Hình ảnh chuyến tàu:

- trước lúc tàu đến, hình ảnh chuyến tàu mơ hồ nước trong tiếng gọi của chưng Siêu, trong góc nhìn của nhân vật dụng Liên, trường đoản cú đó nhìn ra được cảm xúc mong chờ của các con tín đồ phố huyện.

- khi tàu đến rầm rộ mang theo thứ ánh nắng sáng rực, lấp lánh, tiếng fan đông vui lố nhố.

- lúc tàu đi để lại phần đông đốm lửa tung cất cánh và theo ánh mắt của Liên là hồ hết chấm xanh xanh dần dần mất hút trong tối tối.

=> biểu thị rõ nét trung ương trạng của tín đồ dân phố huyện, hào khởi và muốn chờ.

* Ý nghĩa của chuyến tàu với người dân phố thị:

- Đoàn tàu mang trong mình 1 chút thế giới khác đi qua, khác với chiếc phố huyện về tối tăm, u buồn, là món quà tốt đẹp của cuộc sống.

Xem thêm: Top Những App Chỉnh Sửa Ảnh Đẹp Nhất, Hot Nhất Hiện Nay, Top 10 App Chỉnh Sửa Ảnh Hot Nhất Hiện Nay

- Đó đó là tượng trưng cho các khao khát, những hy vọng mong manh về một cuộc sống tốt đẹp mắt hơn, sáng chóe hơn.

* Ý nghĩa của chuyến tàu với mẹ Liên:

- Đối với An, chuyến tàu đó là một món xoàn của cuộc sống, sửa chữa cho những mặt hàng chơi cơ mà em không có được, khơi gợi trong tâm hồn non trẻ của em đều tưởng tượng phong phú.

- Đối với Liên chuyến tàu mang lại cho chị phần đông xúc cảm mơ hồ nặng nề hiểu, gợi nhắc về 1 thời quá vãng xa xăm, đồng thời khiến chị ý thức rõ ràng hơn về cuộc sống thường ngày cơ cực, thất vọng của fan dân nơi đây.

* Thông điệp mà Thạch Lam ý muốn nhắn nhủ:

- Dẫu cuộc sống có khốn khó, vất vả và thất vọng đến chừng nào thì con tín đồ ta vẫn không lúc nào được thôi khát vọng, thôi mong ước về một cuộc sống đời thường tốt đẹp và sáng chóe hơn.

- đông đảo hy vọng, ước mong ấy vẫn luôn luôn tiềm ẩn trong những con fan dù già tốt trẻ và bọn chúng được nuôi dưỡng bằng một trọng tâm hồn lạc quan, yêu đời, bởi tình thương cảm, gắn kết những con bạn với nhau.

- Ở thân một phong cảnh tàn, vẫn có những trung khu hồn không tàn như bà bầu Liên, chị Tí, chưng Siêu, vợ chồng bác xẩm.

Kết bài

- Nghệ thuật: ngữ điệu giàu hóa học thơ, lối viết không tồn tại cốt truyện.

- Nội dung:

+ tương khắc họa rõ nét khung cảnh xã quê nước ta trước giải pháp mạng, hóa học chứa phần lớn nỗi u buồn, cạnh tranh nhọc, trải qua đó đơn vị văn thổ lộ niềm cảm thông sâu sắc đối với cuộc sống thường ngày của số đông con người quẩn xung quanh bế tắc.

+ Đồng thời trân trọng niềm mong muốn dẫu rất hy vọng manh của họ về một cuộc sống đời thường tốt đẹp hơn, tươi vui hơn thông qua cảnh đợi tàu của mẹ Liên cùng nhắn nhủ phần nhiều thông điệp về ý thức sống lạc quan của bé người.

Bài văn mẫu

Có một công ty văn đã quan niệm rằng: "Đối cùng với tôi văn chương không phải là một trong cách rước đến cho những người đọc sự bay li hay sự quên; ngược lại văn chương là 1 thứ vũ khí thanh cao với đắc lực mà bạn có thể có, để vừa tố giác và thay đổi một cái trái đất giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng bạn được thêm trong trắng và nhiều chủng loại hơn", đó đó là Thạch Lam. Nói đến Thạch Lam, tín đồ ta thường biết đến ông với một phong thái viết truyện ngắn hết sức độc đáo, không tuân theo lối mòn diễn biến hay trường hợp truyện, mà lại truyện của ông là truyện nhưng lại lại không tồn tại cốt truyện, giống như một cuốn phim mà lại diễn viên từ bỏ biên tự diễn chẳng cần phải có kịch phiên bản vậy. Mỗi tác phẩm, mỗi truyện ngắn của ông giống như một bài thơ trữ tình đượm buồn, hóa học thơ vương vãi vấn vào từng câu chữ, từng loại quan sát lay động của mẫu thời gian, sự vật. Ông thường xuyên đi sâu vào khám phá thế giới nội trung tâm của nhân đồ vật với rất nhiều xúc cảm mơ hồ, muốn manh, khôn cùng đỗi tinh tế. Và nét văn phong lạ mắt như vậy ta tìm ra rất rõ ràng trong thành quả Hai đứa trẻ, đặc trưng thông qua cảnh nhì đứa con trẻ ngồi đợi chuyến tàu đêm muộn, chúng ta lại cũng thấy được phần nhiều thông điệp và ý nghĩa sâu sắc đẹp đẽ, đầy tính nhân văn cơ mà Nguyễn Minh Châu hy vọng truyền download cho độc giả.

Có thể nói rằng bứt phá của hóa học thơ trong toàn thể tác phẩm đó đó là cảnh hai chị em Liên và những người dân dân phố thị xã ngồi ngóng chuyến tàu khuya, đợi một cái gì đấy nhộn nhịp như thế nào nhiệt khác hoàn toàn với cái màu u ám, trầm bi quan của khu phố tỉnh lẻ này. Những người dân dân vị trí đây họ chờ đón một cái nào đó tươi sáng hơn, chúng ta mới vỡ lẽ lẽ ra rằng nguyên nhân "Chị Tí chẳng kiếm được bao nhiêu nhưng lại chiều làm sao chị cũng dọn mặt hàng từ chập tối cho tới đêm", chưng Siêu chẳng thấy bán tốt cho ai tuy nhiên chiều nào đêm nào bác bỏ cũng gánh mặt hàng phở ra đây, vợ ck bác xẩm cũng hiếm người nghe hát, cơ mà chiều nào cũng một manh chiếu rách ngồi phía trên đợi, để rồi ngủ gục bên trên manh chiếu tự bao giờ. Hóa ra chưa hẳn chỉ nhằm mưu sinh mà họ còn bên nhau đợi được một chuyến tàu đêm, "chừng ấy con tín đồ trong nhẵn tối ý muốn đợi một cái gì đó tươi sáng cho việc sống túng thiếu hàng ngày của họ".

Hình hình ảnh đoàn tàu xuất hiện với gần như sự ngóng chờ mong mỏi của tín đồ dân nơi phố huyện, người ta muốn đến nỗi có một chút hành động báo hiệu của đoàn tàu cũng đã khiến họ vui mừng háo hức, kia là bác Siêu nghển cổ quan sát ra phía ga "Đèn ghi vẫn ra tê rồi", kia là ánh nhìn chăm chú phóng đi ra đường ray của Liên thấy một "ngọn lửa xanh biếc, giáp mặt khu đất như ma trơi", là âm nhạc của tiếng tiếng xe lửa kéo dãn trước khi vào ga. Đoàn tàu rầm rập kéo mang đến , giờ đồng hồ bánh fe rít rất mạnh vào đường ray, đều toa tàu "sáng trưng", cửa ngõ kính "lấp lánh", cả tiếng người lố nhố,... Tàu lấn sân vào đêm tối, chỉ nhằm lại những "đốm than đỏ bay tung trê tuyến phố sắt", còn chỉ em Liên thì cứ chú ý mãi theo mấy chiếc chấm xanh xanh tạ thế dần và mất hút đêm ngày tối. Hình hình ảnh chuyến tàu tối đã biểu thị rõ nét trung ương trạng của bạn dân phố huyện. Chính vì nói như vậy bởi vì như bên văn Thạch Lam đã nói "chuyến tàu như mang 1 chút thế giới khác đi qua", so với người dân phố huyện thì chuyến tàu ấy có một chân thành và ý nghĩa vô cùng lớn, nó đã mang về một lắp thêm ánh sáng khác hẳn cái tia nắng tù mù của ánh sáng của đèn dầu, của loại đom đóm, của những buổi chiều sẩm buổi tối dưới ánh hoàng hôn vị trí phố huyện, đó là thứ ánh sáng tươi vui đến từ thủ đô thủ đô, nơi phồn hoa nhộn nhịp. Dẫu họ cũng biết rằng ánh sáng ấy cũng chỉ đến một ít rồi lại đi mất hút, còn lại sau sườn lưng bóng tối che phủ còn ám ảnh hơn trước đó, mặc dù vậy họ cam lòng đợi chờ mãi trường đoản cú sẩm tối cho tới khuya đợi mang lại mắt díu lại bi quan ngủ, cơ mà họ vẫn khát khao, ý muốn chờ. Bởi vì chuyến tàu sống động mang khá thở nhộn nhịp, tươi tắn ấy chính là một món tiến thưởng của cuộc sống, giữa bề bộn cái cạnh tranh khăn, đói khát mưu sinh. Cái ánh sáng rực rỡ, lấp lánh lung linh mà đoàn tàu với lại chính là tượng trưng đến niềm khát khao, nỗi mong muốn của gần như con tín đồ nơi đây. So sánh với rất nhiều tác phẩm văn học tập khác, ánh sáng cũng thường được nhiều tác trả tượng trưng cho niềm khát khao, hy vọng của con tín đồ trước những buổi tối tăm, bất lực của cuộc đời. Đơn cử như vào Chí Phèo của nam giới Cao, cảnh Chí Phèo tỉnh giấc dậy chú ý thấy tia nắng lờ mờ lọt vào căn lều ẩm thấp của mình, mơ ước được quay lại làm tín đồ lương thiện, được niềm hạnh phúc của hắn vẫn trỗi dậy, tuyệt trong thành tích Vợ ông chồng A Phủ, ánh sáng trên phòng bếp lửa nhưng mà Mị vẫn thường hơ tay, hơ sườn lưng cũng phản ánh số đông khao khát mãnh liệt trong tâm địa hồn Mị, với trong vợ nhặt, nhân đồ Tràng cài đặt hai hào dầu về thắp lửa cho căn nhà sáng sủa lên trong đêm tân hôn cũng phản ánh loại khao khát, hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hẳn lên của anh.

Video bài bác văn chủng loại Thông điệp và ý nghĩa sâu sắc cảnh đợi tàu trong truyện nhì đứa con trẻ

Tâm trạng của hai đứa trẻ con cũng có không ít những xao động, An còn nhỏ, cậu đợi tàu trong dòng tâm trạng nôn nao háo hức, chuyến tàu so với An đó đó là một món quà, thú vị, khơi gợi trong tâm hồn em đều tưởng tượng phong phú. Chuyến tàu ấy đã cố kỉnh thế, khỏa tủ đi đều thiếu sót tuổi thơ em, bởi vì gia cảnh túng bấn em ko được tất cả những mặt hàng chơi đẹp mắt đẽ, không có những chuyến mang lại khu vui chơi, nhưng mà chỉ được quanh lẩn quất bên quầy hàng nhỏ, vị trí phố thị xã mịt mù tăm tối. Còn cùng với Liên đoàn tàu lại sở hữu nhiều ý nghĩa sâu sắc khác, đưa về cho cô bé bỏng mới to những cảm nghĩ tinh tế, "tâm hồn Liên Liên yên ổn tĩnh hẳn, có những cảm hứng mơ hồ nặng nề hiểu". Còn tàu gợi ý Liên về 1 thời quá vãng, chính là một cuộc sống nơi phố thị Hà Nội, đó là lúc nhà Liên còn tương đối giả, Liên được hưởng thụ những món vàng vặt ngon miệng, được đi dạo đây đó, đâu đâu cũng là những ánh đèn sáng rực và tủ lánh. Dẫu vậy ngày này đã quá xa và chắc rằng cuộc đời Liên mãi đề nghị chôn chân ở loại phố huyện bần hàn và mờ ám này, chuyến tàu càng góp Liên nhấn thức rõ rộng về cuộc sống bế tắc, bần hàn hiện tại của không ít con tín đồ nơi đây. Thông điệp chính mà Thạch Lam mong nhắn nhủ tại chỗ này rằng dẫu cuộc sống thường ngày có khốn khó, vất vả và thuyệt vọng đến chừng như thế nào thì con người ta vẫn không khi nào được thôi khát vọng, thôi mong ước về một cuộc sống thường ngày tốt rất đẹp và tươi tắn hơn. Phần nhiều hy vọng, thèm khát ấy vẫn luôn luôn tiềm ẩn trong mỗi con tín đồ dù già giỏi trẻ và bọn chúng được nuôi dưỡng bởi một trọng tâm hồn lạc quan, yêu thương đời, bởi tình yêu mến cảm, kết nối những con fan với nhau. Dẫu tất cả là cảnh tượng ngày tàn, chợ tàn hay phần đa kiếp người tàn, thì chí ít vẫn có những trung ương hồn non trẻ, hồ hết tâm hồn bền chí như bà bầu Liên và gần như con bạn như bác Siêu, chị Tí, vợ ông xã bác xẩm ko tàn. Chúng ta vẫn sống, vẫn lao cồn và cố gắng từng ngày, vẫn hằng hy vọng và mơ ước thoát ra khỏi cái cuộc sống tăm tối, u bi thiết nơi phố huyện mà tượng trưng đó là chuyến tàu thành phố hà nội về đầy ánh sáng rực rỡ, tươi vui.

*

Với văn phong viết truyện lờ lững rãi, lãng mạn, là truyện nhưng không có cốt truyện, Thạch Lam đã đem đến một cửa nhà rất đỗi tinh tế, với giọng điệu đầy tính nhạc và chất thơ êm đềm. Khắc họa rõ nét khung cảnh xóm quê vn trước cách mạng, chất chứa phần lớn nỗi u buồn, cực nhọc nhọc, trải qua đó bên văn phân bua niềm cảm thông sâu sắc đối với cuộc sống thường ngày của hồ hết con tín đồ quẩn xung quanh bế tắc. Đồng thời trân trọng niềm hy vọng dẫu rất ước ao manh của mình về một cuộc sống tốt đẹp nhất hơn, tươi sáng hơn trải qua cảnh đợi tàu của chị em Liên với nhắn nhủ đa số thông điệp về tinh thần sống lạc quan của bé người. Đó đó là bút pháp nhân đạo của nhà văn Thạch Lam giữa những tác phẩm của mình.