Tác phẩm ai đó đã đặt thương hiệu cho loại sông là 1 trong trong số đa số tác phẩm trọng tâm của công tác ngữ văn lớp 12. Tuy nhiên bài kí được đánh giá là tương đối khó. Bởi vậy, để giải quyết và xử lý vấn đề nan giải này, bài viết dưới trên đây sẽ hỗ trợ một số bài xích văn chủng loại phân tích tác phẩm ai đã đặt tên cho loại sông.

Bạn đang xem: Phân tích bài ai đã đặt tên cho dòng sông


1. Người sáng tác và tác phẩm:

Hoàng bao phủ Ngọc Tường sinh năm 1937 tại thành phố Huế, quê cội ở thôn Bích Khê, xa Triệu Long, huyện Triệu Phong, tỉnh giấc Quảng Trị. Ông học tại Huế hết bậc Trung học, giỏi nghiệp trường Đại học Sư phạm sài thành năm 1960 với trường Đại học tập Huế năm 1964.

Năm 1966, Hoàng lấp Ngọc Tường bay li lên chiến khu, tham gia cuộc binh cách chống Mĩ bằng vận động văn nghệ. Ông từng là Tổng thư kí Hội văn học nghệ thuật Trị thừa – Thiên, quản trị Hội Văn học tập Bình Trị Thiên, Tổng biên tập tạp chí cửa Việt. Năm 2007, ông được tặng Giải thưởng nhà nước về văn học nghệ thuật

Các cửa nhà chính: ngôi sao trên đỉnh Phu Văn Lâu, không ít ánh lửa, ai đã đặt tên cho mẫu sông, Hoa trái xung quanh tôi, Ngọn núi ảo ảnh…

Phong giải pháp sáng tác: Sự phối kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và hóa học trữ tình, thân nghị luận nhan sắc bén với suy tư đa chiều được tổng thích hợp từ vốn kiến thức phong phú và đa dạng về triết học, văn hóa, định kỳ sử, địa lí… Lối hành văn phía nội, súc tích, say đắm và tài hoa.

Ai vẫn đặt thương hiệu được rút trong công trình kí thuộc tên, là bài bút kí xuất sắc của ông.

2. Dàn ý phân tích tác phẩm ai đã đặt thương hiệu cho mẫu sông:

Mở bài: giới thiệu về người sáng tác tác phẩm:

Hoàng che Ngọc Tường, sinh ngày 9 tháng 9 năm 1937, tại thành phố Huế, quê bà mẹ lại ở làng Bích Khê, làng mạc Triệu Long, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị.

Ông được biết đến là Tổng thư ký Hội Văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên – Huế, quản trị Hội Văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên, Tổng chỉnh sửa tạp chí cửa ngõ Việt.

Là đơn vị văn chăm viết bút kí, Hoàng phủ Ngọc Tường đã ghi dấu ấn mình vào nền văn học nước ta bằng nhiều tác phẩm giá trị: Ngôi sao bên trên đỉnh Phu Văn Lâu (1971), Rất các ánh lửa (1979), Ai vẫn đặt thương hiệu cho mẫu sông (1986), Bản di chúc của cỏ lau (1984), Ngọn núi ảo ảnh (1999),…


Thân bài:

Ý nghĩa nhan đề: Nhan đề “Ai sẽ đặt thương hiệu cho dòng sông” vừa gợi lên dòng tên xinh tươi của sông Hương, một vẻ đẹp mắt phong phú, đa dạng chủng loại và tuyệt diệu như đời sống niềm tin của fan dân xứ Huế, đồng thời cũng gợi lòng biết ơn đối với những người đã có công khai minh bạch phá vùng khu đất ấy. Dòng sông huyền thoại.

Vẻ đẹp của con sông thiên nhiên:

– trê tuyến phố tới Huế: sông hương như người con gái lần đầu mang đến với tình yêu một mặt cực kỳ e lệ, một mặt apple bạo nhà động.

– trong thâm tâm thành phố với khi phân tách xa Huế: như một thiếu nữ đắm say tình tứ lúc bên bạn mình yêu, cô gái tài hoa “tài phái nữ đánh bầy trong đêm khuya”.

Vẻ đẹp văn hóa và lịch sử vẻ vang của chiếc sông.

– Sông hương là triệu chứng nhân lịch sử hào hùng của Huế và đất nước: “soi bóng tởm thành Phú Xuân của nhân vật Nguyễn Huệ”, tận mắt chứng kiến những mất mát đau thương của các cuộc khởi nghĩa ráng kỷ 19,…

– Sông hương thơm với tư cách là 1 trong công dân có ý thức trách nhiệm thâm thúy với đất nước: “biết xả thân để lập chiến công”,…

– Là thiếu nữ anh hùng: đã thuộc Huế trải qua bao trận sống chết thời trung đại, cả biện pháp mạng tháng Tám đều có những chiến công vang dội,…

– Sông hương thơm là “người bà bầu phù sa của vùng văn hóa truyền thống xứ sở”: tổng thể âm nhạc truyền thống Huế, những phiên bản đàn theo suốt cuộc đời Kiều và bạn dạng Tứ đại cảnh đông đảo được sinh thành trên sông nước sông Hương.

– Là người tài nàng đánh lũ trong đêm khuya: không lúc nào lặp lại trong cảm hứng của những thi nhân.

Kết bài: Đánh giá chỉ giá trị ngôn từ và quý giá nghệ thuật.


3. Phân tích ai đó đã đặt thương hiệu cho chiếc sông xuất xắc nhất:

Hoàng tủ Ngọc Tường không phải là đơn vị văn gốc Huế, ông vốn gốc tín đồ Quảng Trị, nhưng kể từ khi hiện ra ông vẫn ở Huế và cho tới tận cuối đời ông vẫn đính bó với đất Huế. Chắc hẳn rằng cũng bởi vì thế cơ mà nhà văn có một tình yêu với sự tra cứu rất sâu sắc về văn hóa, kế hoạch sử, địa lý của xứ Huế, là cơ sở vững chắc và kiên cố để viết được bài xích tùy bút này tuyệt mang lại vậy. Nhà văn luôn luôn sáng tác cùng với một phong thái nghệ thuật độc đáo, thành quả của ông luôn mang một sức can hệ dồi dào với lối hành văn mê đắm, hài hòa, phối hợp nhuần nhuyễn giữa cái chất trữ tình cùng trí tuệ, giữa nghị luận sắc bén cùng niềm suy bốn đa chiều. Thiết yếu những đặc điểm ấy ở trong nhà văn Hoàng đậy Ngọc Tường cơ mà nền văn học nước ta mới đã có được những trang cây viết ký hoàn hảo nhất có quý hiếm sâu sắc cho tới tận ngày hôm nay.

Tác phẩm ai đã đặt tên cho loại sông được tại Huế, được in ấn trong tập sách thuộc tên, bài bác bút có có bố phần, đoạn trích chúng ta được học tập nằm ở vị trí mở đầu, công ty yếu nói đến vẻ rất đẹp thơ mộng trữ tình của loại Hương giang lững lỡ giữa trời Huế mộng mơ.

Hoàng lấp Ngọc Tường viết hầu như trang bút ký này bằng tất cả tình yêu thương cùng cảm hứng dâng trào của bản thân mình trong nỗi niềm với Huế – miền đất thơ mộng trữ tình. Hình hình ảnh sông Hương tồn tại như hình hình ảnh một cô bé Huế xinh đẹp, diễm tình, mái tóc black dài như suối, tính cách của cô bé mang đầy color mới mẻ, có đậm cá tính lúc to gan lớn mật lúc nữ tính uyển chuyển.

Ngay đầu tác phẩm, bên dưới sự am tường sâu sắc về địa lý, người sáng tác đem đến cho người đọc fan nghe mẫu vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên nhiều mẫu mã phong phú và sức sexy nóng bỏng của chiếc sông. Sông Hương được đánh giá trên vẻ đẹp phong cảnh địa lý của xứ Huế và trái lại vẻ cute của thiên nhiên hai bên bờ sông cũng khá được dòng sông giúp đỡ làm khá nổi bật hẳn, thân chúng là sự tương hỗ, suport cho nhau tạo cho một vẻ đẹp khôn xiết Huế, cực kỳ thơ mộng. Sông hương thơm chảy qua ba đoạn lớn, sông mùi hương chảy giữa lòng trường Sơn, sông hương thơm chảy ngơi nghỉ ngoại vi tp Huế, sau cuối là sông hương chảy qua thành phố, và chủ yếu lúc lúc này dòng hương thơm Giang vẫn in bóng loại vẻ đẹp tuyệt mỹ của tởm thành Phú Xuân.


Sông mùi hương ở không khí núi rừng ngôi trường Sơn, in bóng đầy đủ vẻ đẹp nhưng núi rừng Trường đánh đã chế tác nên, đã đóng góp phần hình thành phải dòng sông xinh đẹp. Và để làm rõ điều này người sáng tác đã gửi vào bài xích bút ký cha hình ảnh so sánh và nhân hóa đặc biệt ấn tượng, “sông hương như một bạn dạng trường ca của rừng già”, một hình hình ảnh so sánh hết sức độc đáo mới lạ, cho thấy cái đậm chất ngầu của tác giả trong việc liên tưởng rất phong phú và khỏe khoắn đậm hóa học Hoàng bao phủ Ngọc Tường. Sông hương thơm mang dòng chất hào hùng, lâu năm bất tận, nằm trong lòng lòng Trường đánh với bộ mặt vừa lớn lao vừa hùng tráng, cũng tương đối đỗi trữ tình. Toàn bộ thể trong loại nhịp chảy của nó “rầm rộ giữa bóng mát đại ngàn”, “mãnh liệt qua đông đảo ghềnh thác”, “cuộn xoáy như những cơn lốc”, tác giả sử dụng phần đa động từ to gan lớn mật để nhấn mạnh cái hùng tráng của mẫu sông. Nhưng không những thế dòng sông cũng chẳng yếu phần mộng mơ trữ tình khi chảy qua “những dặm nhiều năm chói lọi red color của hoa tử quy rừng” với giữa cái cảnh sắc ấy loại sông lại mang các phẩm chất khác hẳn “dịu dàng và say đắm”. Cả dòng sông trường thọ như một sinh thể mang đều nét tính cách trái lập nhau nhưng mà vẫn rất hợp lý tạo nên một vẻ đẹp nhiều chủng loại phong phú, một mức độ sống mạnh mẽ cho loại Hương giang.


Nhưng không hết, tự cảm giác vẫn chưa lột tả không còn được chiếc vẻ đẹp, chiếc tính biện pháp của cái sông ở chỗ này, nên nhà văn dùng tiếp một hình ảnh nhân hóa đầy sáng sủa tạo, tác giả so sánh sông Hương y như “một cô gái Di-gan phóng khoáng với man dại”, hệt như bộ tộc sinh sống du mục, từ do trẻ trung và tràn đầy năng lượng có phần hoang dại, làm ta tác động đến những cô gái với vũ khúc tình tứ, cháy bỏng, đắm đuối lòng người. Loại sông qua diễn tả của người sáng tác trở phải có đậm chất ngầu và trọng tâm hồn khoáng đạt, bao gồm rừng già đang hun đúc mang lại nó một bản lĩnh gan dạ, một chổ chính giữa hồn tự do thoải mái và trong sáng. Cái đậm cá tính và tâm hồn ấy lại đó là thứ mà mẫu sông mong giấu đi với ẩn mình trong núi nghìn sâu thẳm, ngay trong lúc ra ngoài rừng già, nó đang lập tức kết thúc phần đời hùng tráng ấy tại cửa rừng với ném chìa khóa vào lòng sâu của vực thẳm dưới núi Kim Phụng. Câu hỏi Hoàng đậy Ngọc Tường tìm đến được vùng thượng nguồn nhỏ sông, thể hiện cái sự kỳ công, lòng tò mò không ngừng, mẫu sự tinh tế trong cảm nhận của nhà văn, biểu thị được quá trình lao động thẩm mỹ công phu và nặng nề nhọc của tác giả.

Ngay sau khoản thời gian ra ngoài rừng già sông mùi hương đã vặn vẹo mình và phủ lên mình một tấm áo với đường nét đẹp hoàn toàn mới lạ, khiến cho cho họ hơi tưởng ngàng, bối rối. Tác giả so sánh vẻ đẹp của sông hương như “người bà bầu phù sa của vùng văn hóa xứ sở”, sở hữu trong mình vẻ đẹp êm ả dịu dàng đầy trí tuệ, nuôi chăm sóc những đứa con xứ Huế, bồi đắp đề xuất nền văn hóa hai kè sông cho nắm đô băng mẫu phù sa ngọt ngào, ấm áp. Sự âm thầm lặng lẽ chảy, yên lẽ cống hiến bồi đắp phù sa nhằm hình thành nên nền văn hóa truyền thống rực rỡ, hệt như một người người mẹ hiền lúc nào thì cũng âm thầm, hi sinh chịu đựng, tất cả vì những người con thân yêu, người bà bầu ấy chẳng yên cầu gì, chỉ muốn sao nhỏ mình khôn lớn, ni mai tỏa khắp phương trời. Đến đây tác giả đã


Hết phần chảy chính giữa Trường Sơn, sông Hương bước đầu một quá trình mới trong cuộc đời của bản thân mình ở vùng nước ngoài vi kinh thành Huế, trải qua vùng Châu Hóa đầy hoa dại, hết sức lãng mạn, hết sức thi vị. Mang vẻ đẹp của “người gái đẹp”, vào cảm nhận ở trong phòng văn cô nàng ấy vẫn nằm ngủ mơ màng, thì bạn tình ý muốn đợi đến và tiến công thức. Sở dĩ người sáng tác có tác động như vậy là vày dòng sông khúc này nước chảy cực kỳ êm đềm. Hành trình về xuôi, hành trình chảy ra cửa biển lớn Thuận An của sông Hương giờ đây giống như 1 cuộc tìm kiếm kiếm bao gồm ý thức, search kiếm người tình vào mộng. Thế nên đoạn rã này được tác đối chiếu như cuộc search kiếm cùng đuổi bắt, hào hoa cùng đầy đam mê. Đây là hành trình của những tình nhân nhau tìm về với nhau, là hành trình của nữ giới công chúa đi kiếm chàng hoàng tử vào mơ. Cái sông mang trong mình không thiếu thốn những mức độ sống new những vóc dáng mới, chuyển dòng một phương pháp liên tục, “vòng một trong những khúc quanh bỗng nhiên ngột, uốn bản thân theo phần đông đường cong thật mềm”. Người sáng tác ngắm nhìn loại sông mà lại tưởng tượng cho “người gái đẹp” đã phô ra những đường cong gợi cảm đầy lôi cuốn của mình, đấy là dòng địa chỉ đầy trí tuệ sáng tạo và táo bạo mẽ của phòng văn.

Sông hương thơm khi đi qua vùng Châu Hóa không chỉ mang vẻ đẹp mắt mềm mại gợi cảm của người con gái mà còn mang những vẻ đẹp rất đa dạng chủng loại và phong phú. “Có khi sắc đẹp nước trở đề nghị xanh thẳm”, “mềm như tấm lụa”, một vẻ đẹp mắt mềm mại, yên bình cho thế. Rồi chiếc sông khi đi qua những ngọn đồi, phương diện nước phản nghịch quang thành hầu hết mảng màu sắc rực rỡ, “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”, thật kỳ thú và cái Hương Giang như một tranh ảnh nhiệm màu, rực rỡ vô cùng. Khi sông Hương trải qua những lăng tẩm thì lại trở phải trầm mặc, cổ thi, tạo cảm hứng như dòng sông Hương sẽ chiêm nghiệm, thành kính, suy nghĩ về lịch sử hào hùng của đông đảo ông hoàng bà chúa xưa kia đã từng có lần huy hoàng như vậy nào, và rồi ông Hương bất chợt bừng sáng, tươi trẻ hơn hẳn khi nghe tới thấy âm thanh của thành phố.


Cuối cùng tác giả mang lại cảnh sông hương thơm nằm trong vòng tay của khiếp thành Huế như người con gái đang e ấp trong khoảng tay của người thương, cùng lúc chuẩn bị rời xa tín đồ yêu. đơn vị văn thật tài tình khi biến đổi ra hồ hết hình hình ảnh độc đáo “chiếc cầu trắng của thành phố in ngần bên trên nền trời, bé dại nhắn như vành trăng non”, gợi ra một mối tình mới chớm của người con gái Huế. Rồi thì “dòng sông mềm hẳn đi như tiếng “vâng” không nói ra của tình yêu”, như tấm lòng thẹn thùng, xẻn lẻn của cô gái Huế trong tình yêu đầu đời.

Tác giả so sánh sông hương như một điệu “slow” của xứ Huế, lờ lững rãi, như một “mặt hồ nước yên tĩnh”, “điệu chảy yên lờ của chính nó ngang qua thành phố… Đấy là điệu slow tình cảm dành cho Huế”, đầy đủ câu văn sở hữu theo âm nhạc lờ lững hòa vào lòng fan đọc, du dương, mượt mại, ý nhị, một sức xúc tiến đầy thi vị, lãng mạn. Rồi thì nhà văn lại thường xuyên có những cửa hàng mới hết sức thú vị “sông Nê-va cuốn trôi các phiến băng lô xô”, “mỗi phiến băng chở một nhỏ hải âu nghịch ngợm đứng teo lên một chân, thích thú với dòng thuyền dễ thương của chúng”. Người sáng tác muốn hóa mình thành con chim chim báo bão trôi cấp tốc ra biển trên cái tàu chất thủy tinh ấy, rồi sau cuối chẳng kịp nói lời giã biệt với lũ chúng ta trên bờ do tàu trôi cấp tốc quá, thế người sáng tác mới ngấm thía lưu giữ về sông Hương và “chợt thấy quý loại điệu chảy yên ổn lờ của chính nó khi trải qua thành phố”. Hình dáng chảy thư thái ấy khiến ta liên tưởng đến một cô gái, xẻn lẻn nửa mong muốn đi, nửa lại ước ao ở, chẳng nỡ rời xa vòng tay thương mến của bạn thương, lòng đầy vấn vương. Với lối viết nhộn nhịp và sáng sủa tạo, tác giả biến chiếc Hương giang thành một “nàng thơ” vừa đậm cá tính lại vừa e ấp, nữ tính đắm bản thân trong tình thân cùng phái mạnh trai xứ Huế mộng mơ.


Hơn cầm cố nữa sông Hương còn là nhân chứng cho lịch sử dân tộc biết bao thăng trầm thịnh trị của vậy đô Huế “vẻ vang soi bóng khiếp thành Phú Xuân”, đầy đủ dấu ấn, những sự kiện không lúc nào có thể lãng quên của dân tộc Việt Nam, hầu như được sông Hương chứng kiến và ghi lòng tạc dạ. Sông Hương chủ yếu là biểu tượng đẹp đẽ nhất thiết kế cho Huế một hình ảnh xinh đẹp mắt thơ mộng, trong cả mấy ngàn năm văn hiến của đất nước. Một vẻ rất đẹp lặng lờ, ẩn sâu trong đó là nét cá tính, sông Hương vẫn có từ khóa lâu nhưng nó chưa khi nào già cỗi, nó vẫn có trong mình nhiệt huyết yêu đương của cô bé đang độ xuân thì.

Bằng óc sáng tạo, liên quan tài tình, sự quan ngay cạnh tỉ mỉ, tinh thế, sự thông hiểu tinh tường về các kiến thức làng mạc hội, văn hóa truyền thống của xứ Huế người sáng tác Hoàng tủ Ngọc Tường đã cho ra đời một tác phẩm bút ký thật đặc sắc, như họa vào lòng fan đọc tín đồ nghe một tranh ảnh Huế cùng sông Hương hay đẹp, vẻ rất đẹp vừa sát gũi, lại thiêng liêng, nhưng cũng rất dịu dàng e lệ. Toàn bộ như hướng độc giả đến mẫu khao khát một lượt được trở về viếng thăm Huế, đứng bên trên cây cầy Tràng Tiền cầm ngang sông hương thơm mà ngắm nhìn dòng sông cho thỏa nỗi lòng.


thực sự thành công xuất sắc khi biến hóa một cái sông vốn vô tri vô giác, nay đã trở thành một sinh thể bao gồm cảm xúc, bao gồm cá tính, biết hi sinh như một con bạn thực thụ, để lại cho những người đọ fan nghe những ấn tượng vô cùng sâu sắc về dòng sông.

4. Bài phân tích tác phẩm ai đã đặt thương hiệu cho dòng sông:

“Ai sẽ đặt tên cho chiếc sông” là bài bác bút kí xuất dung nhan của Hoàng che Ngọc Tường lúc viết về loại sông hương thơm trữ tĩnh, thơ mộng của Huế. Mạch cảm xúc của bài bác kí đó là vẻ đẹp sệt trưng, lẻ tẻ của dòng sông duy độc nhất chảy qua dòng tp Huế. Hoàng bao phủ Ngọc Tường đã khôn xiết tài tình lúc lột tả được hết vẻ đẹp với linh hồn của chiếc sông mang đặc thù của Huế này.

Có lẽ vì đặc trưng của thể loại cây viết kí phải lời văn của Hoàng tủ Ngọc Tường khôn cùng phóng khoáng, điêu luyện, dịu nhàng và mềm mại. Với một tờ lòng yêu thương Huế, yêu phong cảnh thiên nhiên, yêu thương sông Hương bắt buộc Hoàng phủ Ngọc Tường vẫn khoác lên bài kí một màu sắc sắc, âm hưởng riêng tất cả của Huế.

Dòng sông hương thơm được người sáng tác ngợi ca “dòng sông độc nhất vô nhị chảy qua thành phố Huế”, cái sông nắm mình qua thành phố, tận mắt chứng kiến bao nhiêu thay đổi của mảnh đất nền này. Mẫu nhìn thứ nhất của tác giả khi viết về sông mùi hương là cái nhìn từ vùng thượng nguồn. Vẻ rất đẹp của chiếc sông từ bây giờ khiến người sáng tác liên tưởng đến cô nàng Digan phóng khoáng, mê dại, đầy sức hút.

Dưới ngòi bút của tác giả, sông Hương hiện lên thật kì vĩ “sông Hương giống như một phiên bản trường ca của rừng già, khi rầm rộ giữa bóng mát đại ngàn, dịp mãnh liệt vượt qua nhiều ghềnh thác, khi cuộn xoáy như cơn sốt vào rất nhiều đáy vực sâu, lúc êm ả và say đắm trong số những dặm dài chói lọi màu hoa đỗ vũ rừng”. Chỉ với một vài chi tiết mà Hoàng đậy Ngọc Tường đang lột tả được vẻ rất đẹp lúc mãnh liệt, lúc dịu êm của sông Hương. Có lẽ đây chính là đặc trưng của sông mùi hương khi nghỉ ngơi thượng nguồn, hứng chịu đựng nhiều biến hóa của thời tiết.


Thật thần diệu khi dưới nhỏ mắt của tác giả, sông Hương giống như “Cô gái di gan phóng khoáng với man ngốc với bản lĩnh gan dạ, trung khu hồn tự do thoải mái và vào sáng”. Chắc rằng đây là phép nhân hóa đầy ẩn ý nhằm mục tiêu gợi lên nét trẻ đẹp hoang sơ nhưng thu hút của dòng sông này. Như vậy có thể thấy được qua ngòi cây viết phóng khoáng của tác giả, sông mùi hương vùng thượng nguồn hiện hữu lên vẻ rất đẹp kì bí, hùng vĩ cùng đầy cá tính.

Tuy nhiên đây new chỉ là nghỉ ngơi thượng nguồn, thuộc Hoàng đậy Ngọc Tường mày mò vẻ đẹp nhất của chiếc sông này khi chảy về thành phố Huế. Chắc rằng người phát âm sẽ bất ngờ với vẻ đẹp dịu dàng, mềm mịn và uyển đưa của nó. Tác giả đã ví sông mùi hương như “người tình dịu dàng êm ả và chung thủy của nuốm đô”. Không phải vô duyên vô cớ mà tác giả lại đi ví von so sánh đầy tính nghệ thuật và thẩm mỹ như vậy.

Xem thêm: Mách bạn cách làm chậm kinh vài ngày, cách làm chậm kinh nguyệt 1 tuần

5. Phân tích ai đã đặt thương hiệu cho chiếc sông của Hoàng phủ Ngọc Tường:

Trên mọi dải đất hình chữ S với ba miền: Bắc, Trung, Nam, vùng miền nào thì cũng đã từng nhằm thương, để nhớ cho thấy thêm bao các nhà văn, đơn vị thơ tất cả tâm hồn lãng mạn, cất cánh bổng. Vào đó quan trọng phải nói tới khúc giữa của dải khu đất này với khu vực miền trung của xứ Huế mộng mơ.

Thiên nhiên, con bạn xứ Huế có lẽ luôn rất nổi bật với nét xinh nhẹ nhàng cùng mê đắm, cơ mà mấy ai biết rằng, điều tạo sự nét đẹp đó đó là nhờ 1 phần vào nét đặc thù của loại sông Hương bao bọc thành phố này. Hoàng tủ Ngọc Tường với bài kí ai đó đã đặt thương hiệu cho chiếc sông là 1 tác phẩm viết khôn cùng hay, rất sâu sắc về hương thơm giang hình tượng cho thiên nhiên và con fan xứ Huế.


Bài kí ai đó đã đặt thương hiệu cho mẫu sông được in trong tập cây bút kí thuộc tên, gồm tất cả 8 bài xích kí, được người sáng tác viết ngay lập tức sau chiến thắng mùa xuân năm 1975, khi cả nước đang tưng bừng desgin chủ nghĩa làng mạc hội. Còn với Hoàng phủ Ngọc Tường, lòng yêu nước, lòng tin dân tộc thường thêm với tình thương thiên nhiên, yêu truyền thống lịch sử văn hóa của dân tộc.

Sông hương được tác giả diễn đạt với ba trạng thái ở ba khúc khác nhau: lúc ở thượng nguồn, rồi ở trong tâm và ngoại vi thành phố, thêm 1 chút vài nét về văn hóa xứ sở. Với khúc thượng nguồn, hương thơm giang được đơn vị văn mô tả với vẻ rất đẹp của một “cô gái Di gan phóng khoáng và man dại”, biện pháp nghệ thuật nhân hóa làm cho dòng sông hiện nay lên như thể một cô bé đầy bạn nữ tính, lúc mãnh liệt, cháy bỏng, khi thì lại trầm mặc, êm đềm.

Hoàng che Ngọc Tường nhìn mẫu sông dưới con mắt của “một kẻ si mê tình”, ông yêu, ông mến cái vẻ đẹp đầy man dại, rất dị ấy của sông Hương. Loại sông còn được diễn tả như một bạn dạng trường ca của rừng già “Giữa rừng già, chiếc sông là một bản trường ca, nó rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn, nó mãnh liệt vượt qua đầy đủ ghềnh thác, rồi nó cuộn xoáy như cơn lốc vào lòng vực túng ẩn”.

Với từng một dòng sông, khúc thượng nguồn là chỗ nước tan xiết nhất, mãnh liệt nhất, do đó Hương giang tương tự như vậy, mối cung cấp nước của nó dồi dào, khỏe mạnh đủ để chảy vào bao quanh cả tp Huế của nó. Vừa là bản trường ca của rừng già, sông hương thơm vừa là “một người người mẹ phù sa của một vùng văn hóa truyền thống xứ sở”, chính sông mùi hương đã cung ứng lượng phù sa giàu có cho tất cả những người dân nơi đây, cho thiên nhiên xứ Huế.


Nhà văn đã biểu thị được sự gọi biết với gắn bó sâu sắc của chính mình với mẫu sông của mảnh đất nền quê hương, vị ông hình thành và phệ lên tại thành phố này. Tình yêu dành cho xứ Huế khiến cho cô nàng ấy không thích mở lòng bản thân ra, chỉ dành trọn tình yêu mang đến xứ Huế mà lại trái tim nữ “đã đóng kín đáo lại ở cửa ngõ rừng cùng ném chìa khóa giữa những hang đá dưới chân núi Kim Phụng”

Vượt qua khúc thượng nguồn, sông Hương tìm đến với thành phố thân yêu của nó. Sông mùi hương theo mẫu thủy trình đã tìm đến thành phố Huế như 1 sự tìm kiếm tất cả ý thức “từ ngã ba tuần sông Hương theo hướng Nam Bắc qua năng lượng điện Hòn Chén; vấp Ngọc Trản, nó chuyển làn phân cách sang Tây Bắc, vòng qua thềm đất kho bãi Nguyệt Biều, Lương tiệm rồi bất thần vẽ một hình cung thiệt tròn về phía đông bắc, bao phủ lấy chân đồi Thiên Mụ, xuôi dần về Huế.”

Nó tìm đến nơi mà nó cần thuộc về, cũng tương tự dòng sông Seine của Pari giỏi sông Đa nuýp của Budapest chỉ chảy trong lòng một tp duy nhất. Vai trung phong trạng của người con gái mộng mơ “vui tươi hẳn lên trong số những biền bến bãi xanh biếc” lúc nó được gặp gỡ người tình của mình, đó là thành phố Huế. Về cùng với miền đất quen thuộc, mùi hương giang được ví với “tài phụ nữ đánh đàn lúc tối khuya”, khơi gợi ra một nét đẹp đặc trưng của vắt đô Huế, đó là nhã nhạc cung đình Huế.

Làm sao tín đồ đọc rất có thể quên được phần đông lời hát tình tứ, gần như điệu nhạc du dương vốn đã trở thành nền văn hóa thi ca trên những chiến thuyền xuôi loại Hương giang một trong những đêm trăng sáng sủa hờ hững, thơ mộng. Phải yêu thiên nhiên, yêu thương quê hương của bản thân lắm thì đơn vị văn mới có thể cảm nhận sâu sắc về cái sông Hương mang lại như vậy. Mùi hương giang khiêu vũ “điệu slow tình cảm giành cho Huế”, nó ý muốn gắn chặt với nơi đây thọ nhất gồm thể.


Nhưng mặc dù có chậm rãi đến thế nào thì cũng mang lại lúc sông Hương bắt buộc từ biệt tp để tiếp tục thủy trình của mình. Hình hình ảnh chia tay của người con gái ấy được mô tả với trung tâm trạng đầy lưu luyến, bịn rịn: “Rời khỏi kinh thành, sông mùi hương chếch về phía chính bắc, bao bọc lấy đảo động Hến xung quanh năm hay mộng đè trong sương khói, sẽ xa dần thành phố để bịn rịn ra đi giữa màu xanh lá cây biếc của tre trúc và của các vườn cau vùng ngoại thành Vĩ Dạ.

“Cả một hành trình vượt bao khó khăn để chạm chán được bạn tình của mình, mùi hương giang chẳng nỡ lìa xa tình yêu mãnh liệt của nó, cho nên vì vậy nó bất thần chuyển dòng, nhằm được chạm chán lại thành phố một lần tiếp nữa ở thị xã Bao Vinh xưa cổ. Tại đây, sông hương thơm nói lời thề của chính mình dành đến thành phố: ““Còn non, còn nước, còn dài, còn về, còn nhớ…”.

Lời từ giã của cái sông với xứ Huế gợi tác động đến cảnh chia tay của đều đôi tình nhân, cũng bịn rịn, thắm thiết ko nỡ tránh xa. Yêu thích và giàu tình yêu đến như vậy, làm sao người gọi và thành phố này rất có thể lãng quên đi cô gái thủy chung, son sắt ấy?

Cuối cùng, bên văn Hoàng lấp Ngọc Tường miêu tả dòng sông mùi hương với vẻ đẹp gắn liền với những nét đẹp văn hóa của dân tộc. Sông Hương thuộc dòng sông của định kỳ sử, sẽ cùng những vị vua Hùng trải qua thời kì khó khăn dựng nước cùng giữ nước, nó là chứng nhân cho cuộc tao loạn chống thực dân Pháp và Mĩ xâm lược, nhất là sự kiện Xuân Mậu dần năm 1968.


Biết bao lầm lỗi của quân giặc được sông hương nhớ mãi cùng găm vào trái tim mình. Cùng rất đó là phần đông hình hình ảnh bất khuất, kiên định của cả dân tộc không thể làm sao quên. Sông Hương vẫn tiếp tục ở đó, trầm khoác khi thông thường và man ngu khi đề xuất thiết, nó sẽ thường xuyên theo chân tp và cả dân tộc trong những năm tháng tiếp theo của tương lai. Yêu biết bao vẻ đẹp nhất của con sông trữ tình cùng mộng mơ ấy!

Với bài xích bút kí ai đã đặt tên cho mẫu sông, Hoàng tủ Ngọc Tường đã làm hiện lên trước mắt bạn đọc hình hình ảnh một loại sông hương với vẻ đẹp mắt thật bạn nữ tính, làm mê đắm không những với người dân xứ Huế ngoại giả cả những người dân lữ khách từng đặt chân đến nơi đây. Đọc tác phẩm, người đọc mong muốn xách tía lô lên cùng đi ngay, để được thăm thú cùng ngắm nhìn người con gái tình tứ cùng với quê hương, cùng với xứ sở nồng nhiệt của nó, cũng như lòng bình thường thủy bền bỉ của con bạn trong tình yêu.

Sông hương thơm khi chảy về tp có sức thu hút tuyệt vời so với người đọc. Ở đây họ nhận ra một lối viết dịu nhàng, tinh tế, siêu mực tài giỏi của tác giả. Ông vẽ lên vẻ rất đẹp của sông Hương không chỉ có bằng ngữ điệu mà còn bằng cả trái tim đầy tình yêu thương. Giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại, sông hương như “cô gái đẹp ngủ mơ màng” – một vẻ đẹp mắt đầy color của câu chuyện cổ tích tuyệt đẹp. Với sông Hương bỗng “chuyển mẫu liên tục” “ôm mang chân đồi Thiên Mụ”, “trôi giữa hai hàng đồi sừng sững như thành quách”. Một sự diễn tả quá trữ tình, quá độc đáo và khác biệt khiến bạn đọc cạnh tranh cưỡng lại được vẻ đẹp long lanh vời này.


Sông mùi hương vừa mềm mại, vừa nữ tính “mềm như tấm lụa”, tất cả khi ánh lên gần như phản quang đãng nhiều màu sắc sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”. Sự biến hóa màu nhan sắc theo mùa, theo thời gian như vậy này đã làm ra một nét đặc trưng cho mọi ai muốn ngắm nhìn sông hương thật lâu.

Hoàng lấp Ngọc Tường tả sông hương thơm như vẽ, vẽ lên một bức ảnh hoàn mĩ và tuyệt vời nhất nhất về mẫu sông lịch sử một thời này. Sông Hương tạo nên nét đẹp của đất vậy đô Huế, ẩn bản thân trong trầm tích của nét văn hóa hàng ngàn năm định kỳ sử. độc đáo nhất là đoạn sông mùi hương chảy trong trái tim Huế, người sáng tác cứ ngỡ rằng sông mùi hương tìm thấy chủ yếu mình khi gặp thành phố nồng nhiệt nên vui vẻ hẳn lên.

Vẻ đẹp nhất của dòng sông này được cảm giác dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Nhìn bởi con mắt của hội họa, sông Hương và những bỏ ra lưu của chính nó tạo hầu hết đường đường nét thật tinh tế tạo ra sự vẻ đẹp cổ kính của vắt đô; qua giải pháp cảm dìm âm nhạc, sông hương như điệu slow chậm trễ sâu lắng, trữ tình…Một vẻ đẹp khiến người khác nên ngỡ ngàng cùng đắm say chẳng thể dứt ra.

Sông Hương còn là một chứng nhân kế hoạch sử, là “người” chứng kiến sự đổi thay của thế đô Huế từng ngày. Vào sách Dư địa chí “dòng sông viễn châu đã đánh nhau oanh liệt đảm bảo an toàn biên giới phía nam giới của giang san đại việt qua hồ hết thế kỉ trung đại, vinh hoa soi bóng tởm thành Phú Xuân của anh hùng Nguyễn Huệ…”

Có thể nói rằng để cảm nhận sông Hương với tương đối nhiều góc độ, các vẻ đẹp nhất khác nhau, Hoàng bao phủ Ngọc Tường phải có trái tim nhạy cảm, yêu và thương tha thiết mẫu sông mộng mơ này. Một lối viết giản dị, dịu nhàng nhưng lại đầy thu hút đã khiến người hâm mộ không thể để dứt mạch cảm xúc. Người sáng tác đã phát huy được đặc trưng của thể loại cây viết kí đầy nhan sắc bén và tình cảm này.

“Ai đã đặt thương hiệu cho mẫu sông” đích thực là bài bút kí độc đáo. Sông Hương hiện lên với tất cả vẻ đẹp mà nó mang.

Bạn đang xem nội dung bài viết ✅ Văn mẫu lớp 12: phân tích sông hương ở ngoại vi tp Huế ai đó đã đặt thương hiệu cho cái sông của Hoàng đậy Ngọc Tường ✅ tại website mailinhschool.edu.vn có thể kéo xuống dưới để đọc từng phần hoặc nhấn nhanh vào phần mục lục để truy cập thông tin các bạn cần hối hả nhất nhé.

Văn mẫu mã lớp 12: đối chiếu sông hương ở ngoại vi tp Huế trong ai đó đã đặt tên cho loại sông của Hoàng che Ngọc Tường là tư liệu hữu ích tất cả dàn ý cụ thể kèm theo bài xích văn chủng loại hay nhất.

*

Vẻ đẹp nhất sông mùi hương ở nước ngoài vi tp Huế đã biểu lộ nét tài hoa, thanh lịch trong lối viết của tác giả. Tín đồ đọc khó có thể cưỡng lại sức cuốn hút toát ra từ mẹo nhỏ nhân hóa, từ phương pháp dùng hàng loạt những động từ diễn đạt các chiếc chảy thật trung thực qua những địa danh khác nhau của xứ Huế. Vậy dưới đó là bài văn mẫu vẻ đẹp nhất sông hương ở nước ngoài vi thành phố Huế, mời chúng ta cùng đón phát âm tại đây.


Dàn ý đối chiếu vẻ đẹp mắt sông hương thơm ở nước ngoài vi tp Huế

I. Mở bài

Giới thiệu tác giả, tác phẩm
Giới thiệu sự việc cần nghị luận: sông mùi hương ở ngoại vi tp Huế

II. Thân bài

1. Khái quát

– Tác giả:

Là tín đồ con của xứ Huế.Hoàng lấp Ngọc Tường là một trong trí thức yêu thương nước, ông đã từng có lần tham gia chiến đấu chống Mĩ Ngụy.Là một trong những các nhà văn tiêu biểu chuyên viết bút kí.Phong cách thẩm mỹ và nghệ thuật độc đáo

– Tác phẩm:

Được viết tại Huế trong tháng 1 năm 1982Thể loại: Tùy bút

– Đoạn trích: Vẻ đẹp của dòng sông hương ở nước ngoài vi thành phố Huế

2. Phân tích

– “Dòng sông” như “tấm lụa” => nhấn mạnh vấn đề hình dáng, giạ trị của sông Hương

– “Người gái đẹp nhất nằm ngủ mơ màng” => vẻ đẹp cô bé tính của sông Hương

– những động trường đoản cú mạnh: gửi dòng, đột nhiên ngột, tra cứu kiếm,..

=> Tập trung diễn đạt lại mẫu chảy của loại sông trên hành trình dài về cùng với xứ Huế- tín đồ tình của nó

– màu sắc “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”

=> đổi khác kì áo, không chiếc sông nào tất cả được

=> Hoàng bao phủ Ngọc Tường đang tái hiện một phương pháp chân thực, đầy tự nhiên và thoải mái dòng chảy của sông hương thơm trên bản đồ địa lí, không những thế, còn trở nên thủy trình của nó thành hành trình của người con gái đẹp sẽ trên đường tìm đến người tình của mình.


3. Tổng kết quý hiếm nội dung, nghệ thuật

III. Kết bài

Cảm nghĩ về về mẫu sông Hương.Có thể trích dẫn thêm dìm định.

Vẻ đẹp nhất sông hương ở ngoại vi thành phố Huế

Hoàng che Ngọc Tường là 1 trong trí thức yêu thương nước, đã từng gắn bó đời bản thân với cuộc kháng chiến kháng chiến chống mỹ giải phóng dân tộc gian khổ, anh hùng của dân tộc. Ông là 1 trong những nhà văn bao gồm phong cách lạ mắt và ưa thích về thể bút kí, tuỳ bút. “Ai sẽ đặt thương hiệu cho loại sông?” được viết tại Huế vào khoảng thời gian 1981, rút từ tập bút kí thuộc tên xuất bạn dạng năm 1984. Tập cây bút kí gồm tám nội dung bài viết về các đề tài. Trong số đó, “Ai vẫn đặt thương hiệu cho loại sông?” là 1 trong bài kí tiêu biểu, khác biệt mà Hoàng bao phủ Ngọc Tường viết về sông Hương- một cái sông sẽ khơi gợi bao cảm hứng từ thơ ca đến nhạc họa. Trong đoạn trích của cây viết kí “Ai đã đặt thương hiệu cho loại sông”, với vốn kiến thức và kỹ năng sâu rộng lớn của mình, Hoàng lấp Ngọc Tường đã cho độc giả thấy được vẻ đẹp nhất phong phú, nhiều mẫu mã của cảnh quan thiên nhiên xứ Huế, thuộc nét sexy nóng bỏng của chiếc sông Hương. Đặc biệt là vẻ rất đẹp của bé sông thiên nhiên khi chảy mang đến ngoại vi thành phố Huế.

Nhan đề “Ai sẽ đặt tên cho chiếc sông?” thực tế là một câu hỏi bỏ lửng nhằm khơi gợi hứng thú cùng thu hút tín đồ đọc muốn tò mò về đối tượng người tiêu dùng được nói đến. Qua đó tác giả đã trailer phần như thế nào vẻ đẹp của dòng sông nghỉ ngơi cái tên gọi sông hương thơm (Thơm ), đồng thời miêu tả tình yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước, ngợi ca, trân trọng, tỏ lòng biết ơn so với những người đã thiết kế và xây dựng nên mảnh đất nền này.

Đoạn tả sông Hương đang chảy ở ngoại vi tp Huế đã biểu lộ rõ đường nét sự tài năng, lối viết tài hoa, lịch lãm của Hoàng phủ Ngọc Tường. Độc giả nặng nề mà cưỡng lại được sức thu hút tỏa ra từ các việc sử dụng linh động các mẹo nhỏ nhân hóa, sử dụng hàng loạt những động từ, địa điểm để diễn tả cái dòng chảy chân thực của cái sông Hương.

Trước khi trở thành một người tình thủy tầm thường với nỗ lực đô, sông hương thơm đã cần trải qua 1 hành trình đầy gian khó với không ít các demo thách, vì vậy mà lúc chảy xuôi về đồng bằng, sông hương đã gồm sự biến đổi về tính cách. Xuôi theo mẫu Hương giang về cho tới đồng bằng và sinh hoạt ngoại vi tp Huế ta bắt gặp một nét đẹp khác lạ của loại sông “người gái rất đẹp nằm ngủ mộng mị giữa cánh đồng châu hóa đầy hoa dại” – hình tượng người con gái đẹp đã mở ra cho độc giả về vẻ đẹp phụ nữ tính của chiếc sông. Một loạt các hình ảnh hiện lên có tương lai sẽ đem đến thật những điều thú vị, cuốn hút như “Những con đường cong thật mềm”, “Như một cuộc tìm kiếm gồm ý thức”, “Chuyển cái một phương pháp liên tục”, “Chuyển hướng sang Tây Bắc” “Vòng qua thềm đất bãi”, “Vẽ một hình cung thật tròn”, …. Kết hợp với các đọng từ bạo dạn “liên tục”, “đột ngột”, “chuyển dòng”, “tìm kiếm” với sự tập trung của mình, Hoàng đậy Ngọc Tường đã diễn tả dòng tan của dòng sông Hương một cách thay đổi đầy linh hoạt trên hành trình tìm về với xứ Huế – tín đồ tình của nó. Bằng sự phối hợp nhuần nhuyễn, kể xen tả, lời văn uyển chuyển, ngôn ngữ nhiều mẫu mã cùng hình ảnh sống động, sông Hương chỉ ra như thiếu nữ đẹp bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Thông qua đó nhà văn không chỉ có một cách chân thực dòng chảy thoải mái và tự nhiên trên phiên bản đồ địa lí của chiếc sông ngoài ra biến thủy trình của chính nó thành hành trình dài của thiếu nữ đẹp trên đường tìm tới với fan tình của mình.


Từ Bến Tuần, sông hương vẫn tiếp tục chảy xuôi vào âm vang của ngôi trường Sơn, sau thời điểm vượt qua lòng vực sâu dưới chân núi Ngọc Trản, nhan sắc nước của nó đã trở nên xanh thẳm, cùng từ đó cái sông trôi giữa hai dãy đồi cao lớn “sừng sững như thành quách, với hầu như điểm bất thần như Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo”. Những chiến thuyền xuôi ngược trên mẫu sông hương thơm cũng chỉ bé vừa bởi “ bé thoi”, còn cái sông lại như một lớp lụa khổng lồ, mượt mại. Phần lớn tấm lụa ấy tỏa nắng với hồ hết sắc màu chuyển đổi theo thời gian “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”. Thiệt ra, kia chỉ là mọi ánh màu được làm phản quang theo thời gian trong ngày nhưng chính sự phản quang quẻ ấu lại là việc biến hóa kì ảo đơn nhất của dòng sông Hương nhưng mà không con sông nào khác có.

Đoạn trích là 1 trong đoạn văn xuôi súc tích, đầy hóa học thơ về vẻ rất đẹp của cái sông hương trê hành trình dài về với những người tình của nó. Bằng tài năng của chính bản thân mình và cái nhìn tài hoa, uyên bác, Hoàng đậy Ngọc Tường đã mày mò dòng sông sinh sống nhiều góc độ khác nhau, không những về văn hóa, định kỳ sử, ngoài ra về nghệ thuật, thơ ca. Nhà văn đã kết hợp linh hoạt giữa kể và tả sử dụng tài hoa với sử dụng thành công các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ đã để cho dòng sông xuất phát từ một vật vô tri vô giác hiện nay đã trở nên có hồn, tất cả tâm trạng, gồm tính cách, khi thì nó đằm thắm, nhẹ dàng, có lúc lại táo tợn mẽ, quyết liệt. Nhờ vào đó, tác giả đã tạo ra tuyệt cây viết để đời với nét một đơn lẻ trong văn phong của Hoàng bao phủ Ngọc Tường.


Tùy cây viết “Ai sẽ đặt thương hiệu cho chiếc sông?” đã bộc lộ được tấm lòng yêu quê hương, yêu thương con tín đồ xứ Huế của phòng văn. Qua đó, Hoàng bao phủ Ngọc Tường đã diễn đạt vốn gọi biết sâu rộng lớn và phong phú và đa dạng về các kiến thức kế hoạch sử, địa lí, văn hóa, âm nhạc, thi ca, có đối chiếu cả trong và kế bên nước. Sản phẩm trên đã khẳng định được thành công xuất sắc của tác giả trên tuyến đường văn học ở thể chữ ký đồng thời, bài xích kí cũng miêu tả cái “tôi” cá nhân riêng biệt, tài hoa, uyên bác. Qua đó nhà văn sẽ truyền cảm giác cho ta về một bài học biết yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước. Bởi yêu cầu có quê nhà thì new có chúng ta ngày nay. Buộc phải chăng vì thế mà Đỗ Trung Quân sẽ viết trong thơ của mình:

“Quê hương là gì hở mẹMà gia sư dạy đề xuất yêuQuê hương thơm là gì hở mẹAi đi xa cũng ghi nhớ nhiều”

Hoàng bao phủ Ngọc Tường cùng với ngòi bút tài hoa, uyên thâm cùng với cảm xúc mãnh liệt, kho chữ nghĩa uyên bác, từ đó ông đã thành công khắc họa nên vẻ đẹp mẫu sông Hương. Trong đó, mẫu sông đang được tác giả một tìm tòi và khai thác không hề thiếu qua tía phương diện là kế hoạch sử, địa lí, văn hóa. Qua thắng lợi này, Hoàng bao phủ Ngọc Tường không những ngợi ca vẻ đẹp nhất của thiên nhiên xứ Huế mà còn gửi gắm niềm từ bỏ hào, tình thương của bạn thân dành mang lại quê hương, giang sơn thiết tha.


Cảm ơn chúng ta đã theo dõi nội dung bài viết Văn chủng loại lớp 12: so sánh sông hương thơm ở ngoại vi tp Huế ai đã đặt thương hiệu cho loại sông của Hoàng che Ngọc Tường của mailinhschool.edu.vn nếu thấy nội dung bài viết này hữu ích nhớ rằng để lại phản hồi và đánh giá giới thiệu website với tất cả người nhé. Thực lòng cảm ơn.