cương giới của đế quốc Thanh tuy đã rất rộng lớn, mà lại nhà Thanh vẫn muốn liên tục mở rộng xuống phía nam.
Năm 1766, viện lí do Miến Điện xâm phạm biên giới, công ty Thanh không nên Dương Ứng Cư mang quân lịch sự đánh. Vua Miến Điện trả vở để nghị giảng hoà rồi triệu tập lực lượng đánh bại quân Thanh. Dương Ứng Cư bị không bổ nhiệm và nên tự sát.
Năm 1767, vua Càn Long cử nhỏ rể của bản thân là Minh Thụy và tướng Ngạch Nhĩ cảnh Ni chia hai đường tiến quân vào Miến Điện. đông đảo nơi quân Thanh đi qua, Miến Điện hầu như thi hành cơ chế vườn không công ty trống tạo nên quân giặc bị khốn đốn về lương thực. Hơn nữa,Ngạch Nhĩ Thái bắt đầu cùa Cảnh Ni lại bị bị tiêu diệt ở dọc đường đề xuất hai cánh quân không thể gặp nhau ở kinh kì A Va như chiến lược dự định. Trước tình thế khó khăn như vậy,Minh Thuy nên rút lui tuy thế dọc đường bi quân Miến Điên đón đánh nên cay cú vày thất bại, năm 1769, nhà Thanh cử Phó Hằng cùng với rất nhiều tướng lĩnh khác chỉ huy một đội quân viễn chinh rất to lớn ồ ạt tấn công Miến Điện lần sản phẩm công nghệ ba. Thời gian đầu, quân Miến Điện bị thua, đề nghị rút về cầm cố thủ ở Ca Ưng Tôn. Trên đây, quân Thanh bị tấn công trả quyết liệt, không dừng lại ở đó vì khí hậu không quen, dịch bệnh lây lan lan tràn, bạn dạng thân Phó Hằng cũng mắc bệnh dịch tả, quân Thanh hết sức bi quan, nao núng.
không tồn tại con đường nào khác, Càn Long bắt buộc ra lệnh rút quân về nước. Tuy vậy để giữ lại thể diện, Càn Long cần hạ chiếu giải thích lí vì của quyết định quan trọng đặc biệt đó.
Sau đoạn huênh hoang về những chiến thắng của quân Thanh như: “liên tiếp sở hữu được trại giặc”, “việc hạ những trại chỉ tính ngày để lấy”, tờ chiếu viết tiếp : “Nhưng khu đất đai của bọn chúng thuỷ thổ ác liệt, quan binh nghỉ ngơi đó hầu hết sinh dịch tật, ngay những quan đại thần đưa ra huy cũng có thể có kẻ bệnh tật mà chết. Bởi vì đó, bắt quân sĩ anh dũng của ta đề xuất nếm mùi chướng độc lòng cảm xúc không nỡ…Trẫm cho rằng uy nước quan yếu không phô trương, tuy vậy đã nhiều lần đoạt được trại, giặc bị tiêu diệt ngổn ngang, như vậy đã và đang tỏ rõ được uy vũ của ta. Vả lại khí hậu nóng độc ko hợp, quân ta tránh việc ở lâu, trái thực là do hạn chế về mặt địa thế chứ không phải do binh sĩ không nhiều, lương thực vũ khí không đủ.Trẫm tốt nhất thiết phải thuận theo đạo trời nhưng mà làm, nay xét thời thế, tự biết trở ngại mà rút lui”
Đối với nước ta, thời điểm cuối năm 1788, dưới chiêu bài giúp sức họ Lê phục sinh ngai vàng, công ty Thanh sai Tôn Sĩ Nghị lấy hơn 20 vạn quân quý phái xâm lược. Quân Thanh đang tạm thời chiếm lĩnh được Thăng Long, nhưng trong cuộc chiến tết Kỉ Dậu (1789), chúng đã biết thành quân dân ta dưới sự lãnh đạo của vua quang quẻ Trung đánh mang đến đại bại. Tôn Sĩ Nghị ko kịp khoác áo giáp, ngựa không kịp đóng góp yên, vứt bở các sắc thư ấn tín, nhanh nhẹn chạy thoát thân về nước.
)
Bạn đang xem: Chiến tranh đại việt miến điện
Năm 1766, viện lí do Miến Điện xâm phạm biên giới, công ty Thanh không nên Dương Ứng Cư mang quân lịch sự đánh. Vua Miến Điện trả vở để nghị giảng hoà rồi triệu tập lực lượng đánh bại quân Thanh. Dương Ứng Cư bị không bổ nhiệm và nên tự sát.
Năm 1767, vua Càn Long cử nhỏ rể của bản thân là Minh Thụy và tướng Ngạch Nhĩ cảnh Ni chia hai đường tiến quân vào Miến Điện. đông đảo nơi quân Thanh đi qua, Miến Điện hầu như thi hành cơ chế vườn không công ty trống tạo nên quân giặc bị khốn đốn về lương thực. Hơn nữa,Ngạch Nhĩ Thái bắt đầu cùa Cảnh Ni lại bị bị tiêu diệt ở dọc đường đề xuất hai cánh quân không thể gặp nhau ở kinh kì A Va như chiến lược dự định. Trước tình thế khó khăn như vậy,Minh Thuy nên rút lui tuy thế dọc đường bi quân Miến Điên đón đánh nên cay cú vày thất bại, năm 1769, nhà Thanh cử Phó Hằng cùng với rất nhiều tướng lĩnh khác chỉ huy một đội quân viễn chinh rất to lớn ồ ạt tấn công Miến Điện lần sản phẩm công nghệ ba. Thời gian đầu, quân Miến Điện bị thua, đề nghị rút về cầm cố thủ ở Ca Ưng Tôn. Trên đây, quân Thanh bị tấn công trả quyết liệt, không dừng lại ở đó vì khí hậu không quen, dịch bệnh lây lan lan tràn, bạn dạng thân Phó Hằng cũng mắc bệnh dịch tả, quân Thanh hết sức bi quan, nao núng.
không tồn tại con đường nào khác, Càn Long bắt buộc ra lệnh rút quân về nước. Tuy vậy để giữ lại thể diện, Càn Long cần hạ chiếu giải thích lí vì của quyết định quan trọng đặc biệt đó.
Sau đoạn huênh hoang về những chiến thắng của quân Thanh như: “liên tiếp sở hữu được trại giặc”, “việc hạ những trại chỉ tính ngày để lấy”, tờ chiếu viết tiếp : “Nhưng khu đất đai của bọn chúng thuỷ thổ ác liệt, quan binh nghỉ ngơi đó hầu hết sinh dịch tật, ngay những quan đại thần đưa ra huy cũng có thể có kẻ bệnh tật mà chết. Bởi vì đó, bắt quân sĩ anh dũng của ta đề xuất nếm mùi chướng độc lòng cảm xúc không nỡ…Trẫm cho rằng uy nước quan yếu không phô trương, tuy vậy đã nhiều lần đoạt được trại, giặc bị tiêu diệt ngổn ngang, như vậy đã và đang tỏ rõ được uy vũ của ta. Vả lại khí hậu nóng độc ko hợp, quân ta tránh việc ở lâu, trái thực là do hạn chế về mặt địa thế chứ không phải do binh sĩ không nhiều, lương thực vũ khí không đủ.Trẫm tốt nhất thiết phải thuận theo đạo trời nhưng mà làm, nay xét thời thế, tự biết trở ngại mà rút lui”
Đối với nước ta, thời điểm cuối năm 1788, dưới chiêu bài giúp sức họ Lê phục sinh ngai vàng, công ty Thanh sai Tôn Sĩ Nghị lấy hơn 20 vạn quân quý phái xâm lược. Quân Thanh đang tạm thời chiếm lĩnh được Thăng Long, nhưng trong cuộc chiến tết Kỉ Dậu (1789), chúng đã biết thành quân dân ta dưới sự lãnh đạo của vua quang quẻ Trung đánh mang đến đại bại. Tôn Sĩ Nghị ko kịp khoác áo giáp, ngựa không kịp đóng góp yên, vứt bở các sắc thư ấn tín, nhanh nhẹn chạy thoát thân về nước.
Xem thêm: Những Lợi Ích Khi Chọn Móc Khóa Làm Quà Tặng Móc Khóa Có Ý Nghĩa Gì ”? 4458
Trong kế hoạch sử xâm lăng và không ngừng mở rộng bờ cõi, Đại Việt thời vua Lê Thánh Tông từng xuất quân tiến đánh bể Man cùng Lan Xang (Lào ngày nay), đuổi giết sang cả những nước nhẵn giềng khác, khiến các nước Đông phái mạnh Á thần phục.
Bản vật Đại Việt trước khi tiến quân. (Tranh: