Biển bao đời nay vẫn thế, lúc ầm ĩ khi âm thầm lặng lẽ như nỗi lòng của mỗi người. Biển lớn như bạn dạng tình ca, vỗ về, ôm ấp, bảo hộ cho trung ương hồn hồ hết kẻ cô đơn. Sóng và biển đã trở thành biểu tượng của tình yêu, là nỗi nhớ, là mọi trăn trở âu lo. Dưới đó là những bài bác thơ về biển hay nhất.

Bạn đang xem: Những bài thơ về biển hay nhất


1. Biển – Xuân Diệu

Anh ko xứng là biển xanh nhưng anh ước ao em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…

Bờ đẹp tươi cát quà Thoai thoải hàng thông đứng Như âm thầm mơ màng Suốt nghìn năm mặt sóng…

Anh xin làm cho sóng biếc Hôn mãi cát vàng em Hôn thiệt khẽ, thật êm Hôn êm đềm mãi mãi.

Đã hôn rồi hôn lại cho đến mãi muôn đời Đến rã cả khu đất trời Anh new thôi dào dạt…

Cũng bao gồm khi ồ ạt Như ép nát bờ em Là cơ hội triều thương yêu Ngập bến của ngày đêm.

Anh ko xứng là biển lớn xanh cơ mà cũng xin làm cho bể biếc Để hát mãi bên gành Một tình tầm thường không hết.

Để mọi khi bong bóng tung white xóa và gió về cất cánh tỏa khu vực nơi Như hôn mãi nghìn năm không thỏa, bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

2. Mai xa rồi, ta mãi nhớ, biển khơi ơi! – Tạ Phương

Mai xa rồi, ta mãi nhớ, hải dương ơi từ bỏ sâu thẳm lòng ta với biển gồm quá khứ và ngọt ngào cay đắng Cớ tình yêu dữ dội, vơi êm.

Muốn trọn đời được làm việc mãi lân cận Song ta đọc đó chỉ với khát vọng, Ta sẽ có theo từng cánh chim bé bỏng bỏng phần đông mặn mòi diệu kì của riêng biệt em.

3. Rỉ tai cùng biển khơi – Phan Thu Hà

Biển quê mình đẹp mắt lắm đề nghị không anh Nước biếc xanh bờ mèo ngời trong nắng nóng Gió êm ả dịu dàng lời trường đoản cú tình sâu lắng
Vẫn là đại dương quê mình... Biển của ngày xưa.

Bao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng và nóng mưa cuộc đời thăng trầm trải trải qua nhiều giông tố Xuôi ngược cái đời theo hai chiều phận số gồm phút làm sao nguôi nhớ biển cả quê hương.

Biển của chúng mình vượt đỗi dịu dàng Vẫn xanh vào như ngày như thế nào anh thất thoát Vị muối bột mặn hay tình ái chung thủy không nói thành lời đề nghị biển cứ thẳm sâu.

Em có khi nào không yêu biển khơi đâu Đứng trước biển lớn vẫn thấy mình nhỏ dại bé vị tình biển muôn đời vẫn thế có phút nào chấm dứt lặng nhịp sóng xô.

Em lại về cùng đông đảo kỷ niệm xưa thì thầm cùng anh hay nói chuyện cùng biển lớn Chiều hoàng hôn nhuộm em mang lại tím Sóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêng.

Tình yêu này với nỗi nhớ rất riêng biệt Lời trái tim - lời thì thầm cùng biển khơi Sẽ theo em vào hành trang lưu niệm Nhớ mãi một ngày... Cùng với biển khơi và anh.

4. Hải dương tình – nhân từ Nhật Phương

Biển đã khi nào thôi khơi dậy em ơi Nỗi lưu giữ trong anh có lúc nào nguôi rò rỉ Đêm từng đêm miên man trong suy xét Biết giờ đồng hồ này em bao gồm nhớ anh không?

Có lúc nào em thấy biển khơi lặng câm Khi yên ả… sóng lòng vẫn cuộn chảy đậy nỗi lưu giữ tận sâu mặt dưới Để em khỏi bi đát rồi thấy chênh chao.

Có đều hôm đại dương nổi sóng thét gào là lúc ấy hờn ghen thuộc em đấy Sóng cuồn cuộn xay nát bờ rã chảy Rồi nguôi hờn lại dịu vỗ bờ xa.

Tình nhị ta cũng như Biển mênh mông Như bờ cát trơn bóng và sâu lắng Anh là biển ầm ĩ mà thật lắm Bờ là em hiền dịu lại mong mỏi manh.

Tình trao em là mãi mãi thực bụng Em mừng đón và giữ lại gìn em nhé Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé Vẫn mãi là nhịp đập sống trong anh.

5. Biển cả – Lâm Thị Mỹ Dạ

Biển trời soi mắt nhau đến sao về với sóng Biển gồm trời thêm rộng
Trời xnah cho đại dương xanh.

Mặt trời lên đến mức đâu Cũng lên từ phía biển khơi Nơi ánh sáng bước đầu Tỏa triệu vòng yêu thương mến.

Biển ơi! hải dương thẳm sâu Dạt dào nhưng không nói biển ơi cho ta hỏi hải dương mặn trường đoản cú bao giờ.

Nhặt chi nhỏ ốc rubi Sóng xô vào tận bãi các cái gì dễ dàng Có khi nào bền đâu.

Biển ngập trong đêm thâu Để chân trời lại rạng mong ước điều mới lạ Ta đẩy thuyền ra khơi mặc dù bão giông vất vả không quản gì hải dương ơi!

6. Biển lắng – Diêm Thi Hải

Sao đại dương lặng lặng thếd Hay hải dương nhớ gì au múc canh dài thao thức.

Cho lòng anh nức nở hải dương sóng vỗ vô vờ Sao anh hỏi biển cả thế Mà biển cả không trả lời.

Để lòng anh tê tái ghi nhớ tình ta thơ dại biển cả ơi em hãy nói Sao cứ yên tĩnh hoài.

Chiều ni chị gió đã về đưa theo theo nỗi tái tê lòng chàng biển xanh sóng vẫn mơ màng Ru êm bờ cát cho con gái với anh.

7. Chuyện tình biển cả và sóng – trần Ngọc Tuấn

Có một lần đại dương và sóng yêu thương nhau, người ta bảo biển là đầu đuôi của sóng. Sóng dữ dội vỡ bờ cat trưa lạnh bỏng,Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.

Có một lượt sóng nông nổi đi xa, Bao kẻ đến và tỏ tình với biển. Hải dương sợ rằng sóng không hề vĩnh viễn, đề nghị đành rằng gặp gỡ và hẹn hò với vầng trăng.

Sóng trở về cố gắng là biển ăn năn, Sóng đâu nợ để biển khơi xanh cơ vô tội. Tình chỉ đẹp khi không thể gian dối, Và bỏ đi tính từ lúc đó ko về.

Có một đợt anh đã kể em nghe. Chuyện tình cảm của chúng mình vốn không đơn giản, Anh khám phá còn em thì lãng mạn, Và thời gian hò hứa cũng mong manh.

Sóng bạc đãi đầu tự đó gồm phải không anh? Còn biển khơi kia vẫn xanh màu huyền bí? không phải đâu em hải dương kia không phổ biến thủy, Dẫu bội nghĩa đầu sóng vẫn yêu cầu thủy chung.

Anh dắt em giữa biển nghìn trùng, Nghe dã tràng nói chuyện xưa xa vắng. Dẫu chưa hẳn tình đầu em trong trắng, chỉ mong anh một lòng cùng với cổ tích hải dương ngày xưa!

8. Biển, núi, em và sóng – Đỗ Trung Quân

 Xin cảm ơn những con phố ven đại dương Cho tương đối nhiều đôi lứa dẫn nhau đi Cám ơn sóng nói ráng lời dào dạt mặt hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì.

Anh như núi đứng suốt đời ngóng đại dương Một tình thương vươn chạm tới đỉnh trời Em là sóng nhưng lại xin đừng như sóng Đã xô vào xin chớ ngược ra khơi.

Anh như núi đứng nghìn năm tầm thường thủy ko ngẳng đầu dù chạm tới mây bay Yêu biển lớn vỗ bên dưới chân bản thân dào dạt Dẫu nhiều lúc vì sóng núi hao gầy…

Cám ơn em êm ả đi ở kề bên Biển không tính kia xanh quá nói chi nhiều Núi sát quá – sóng và em sát quá Anh đầy đủ lời để tỏ một tình yêu…

9. Hải dương bờ - Đinh Thu Hiền

Không tất cả nghĩa các lần sóng vỗ Là nồng nàn hôn cat đâu anh! Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào ròi đẩy sóng ra thêm…

 Không gồm nghĩa những nhỏ tàu đêm đêm không ngủ vày hải đăng còn thao thức Thăm thẳm giữa biển lớn màu mực Biết về trên đây nếu có một thân tàu?

Cuối chân trời sao và biển cả hôn nhau Bờ lặng lẽ âm thầm cúi đầu không đủ can đảm khóc Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn với nặng nhọc Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!

Hoàng hôn ơi! Sao đôi mắt bờ quầng thâm? Xưa biển cả hứa nghìn năm yêu cát trắng! Phiêu du mãi để chiến thuyền khô đắng Sóng có lúc nào yên im đâu, bờ yêu!

Đại dương xa, gió rủ rỉ không ít Sao giờ đồng hồ thở trường đoản cú ban chiều vọng lại? không có nghĩa các lần nghe sóng nói Yêu không hề ít là cho cả bờ đâu!

10. Biển khơi chiều thu – Phan Thị Tuyết Vân

Hai đứa mình cùng yêu biển ngày thu Từng con sóng vỗ về ru bờ cát biển cả vẫn nắm vẫn thương yêu dào dạt Như tình mình mãi mãi chẳng đổi thay.

Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân trời Gió thổi nhẹ lung lay làn tóc rối Sóng lấp lánh ánh trăng tối mời điện thoại tư vấn Thuỷ triều lên chen lấn dấu chân mềm.

Gió thủ thỉ ru sóng trải nhẹ êm bình thường nhịp cách mình thuộc nghe biển khơi hát Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng và nóng nhạt con dã tràng xe cat cuối bờ xa.

Màn tối về nhìn hải dương rộng bao la Nhịp tim đập ngân nga câu tình yêu Cùng si mê trong sân vườn yêu lịch sử một thời Khúc nhạc tình... Nhuộm tím biển cả chiều thu.

11. Mưa xuân trên biển khơi – Huy Cận

Mưa xuân bên trên biển, thuyền yên khu vực Tôm cá chắc hẳn đầy phiên chợ mai tìm tết thuyền về dăm khóm đỗ Đảo xa thâm nám thẩm vệt mưa dài. Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui, lưa thưa mưa biển nóng chấn trời. Cái tàu chở đá về bến Cảng khói lẩn màu mây tưởng đảo khơi.

Em bé nhỏ thuyền ai ra giỡn nước, Mưa xuân tươi giỏi cả cây buồm. đại dương bằng không có dòng xuôi ngược, cơm trắng giữa ngày mưa gạo trắng thơm.

12. Biển lớn vắng – Trịnh Thanh Sơn

Rơi chiều đá quý ngơ ngác sóng Xin đừng dõi bỏ ra chân trời Anh ngồi yên ổn chìm mẫu bóng
Chén này biển khơi với mình một thôi!

Một cùng với một thành song Anh cùng với đơn độc thành biển Nắng tắt cơ mà người chưa đến Anh ngồi rót biển cả vào chai.

13. Sóng – Xuân Quỳnh

Dữ dội với dịu êm Ồn ào và âm thầm lặng lẽ Sông không hiểu nhiều nổi mình
Sóng tìm ra tận bể.

Ôi nhỏ sóng thời xưa Và bữa sau vẫn cố Nỗi ước mong tình yêu bổi hổi trong ngực trẻ.

Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển béo Từ chỗ nào sóng lên?

Sóng ban đầu từ gió Gió bước đầu từ đâu? Em cũng chần chừ nữa bao giờ ta yêu nhau.

Con sóng dưới lòng sâu bé sóng xung quanh nước Ôi bé sóng nhớ bờ ngày đêm không ngủ lấy được lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức.

Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam nơi nào em cũng nghĩ hướng tới anh – một phương.

Ở ko kể kia biển Trăm nghìn bé sóng đó con nào chẳng cho tới bờ mặc dù muôn vời cách trở.

Cuộc đời tuy dài nạm Năm tháng vẫn trải qua Như biển cả kia dẫu rộng Mây vẫn cất cánh về xa.

Làm sao được rã ra Thành trăm nhỏ sóng nhỏ Giữa biển mập tình yêu Để nghìn năm còn vỗ.

14. Nước mắt biển khơi – Đinh Thu Hiền

Lẽ nào biển cả không mặn bởi nước mắt? Sóng rượu cồn cào. Ôi sóng thắt bờ dương Phút nông nổi vạn cánh buồm nghiêng ngả bỗng dưng dị hình một phút đau thương!

Làm sao biết bão giông trường đoản cú đâu tới? Khi lặng bình mặt biển khơi quá tinh khôi làm thế nào biết mỗi lần anh sai hẹn Khi bên em, anh ham mê tuyệt vời.

Khao khát cháy phỏng cả một thời cát trắng mát mẻ nửa chừng, nhỏ sóng yên về khơi new hiểu vì chưng sao em nhiệt tình trọn đời Anh mãi vẫn là người băng giá!

Nước mắt lọc giữa ngập tràn biển lớn cả Có 1 thời đã biết hóa ngọc châu Anh đã nhặt cho doanh nghiệp dù thiếu hiểu biết nhiều Chuỗi ngọc này dạt đến từ đâu!

15. Ta và biển – Đỗ Hương

Ta lấy lòng yêu đại dương Từ thuở bên trong nôi Rì rào lời chị em kể
Là giờ sóng ru hời.

Ta uống từng giọt mặn Từ bầu sữa biển cả trời Giọt muối hạt nào mặn mà Trong lời phụ thân ra khơi.

Con sóng nào domain authority diết Như câu hát bà ru Chân sóng làm sao nghiêng ngửa Ông căng buồm phiêu ru.

Tình yêu ta là biển Đại dương là trái tim Trong nồng nàn tình ái đôi mắt anh, em mãi tìm.

Em trao anh biển lớn chát Và rất nhiều cơn sóng cồn Em trao anh lời hát Anh ơi! yêu thương anh hơn!

16. Nếu như thật bi đát em hãy về với hải dương – Đàm Huy Đông

Nếu thật bi thiết em hãy về với biển cả Biển vẫn xanh xao như thuở ấy vừa yêu cất hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm biển yên bình, hải dương hát phiêu diêu.

Nếu thật bi đát em hãy về với hải dương Viết mong mơ lên hầu như vỏ sò với viết thương hiệu em trên cát Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa.

Nếu thật bi thảm em hãy về với biển cả Sẽ chạm mặt vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ đã thấy láng một tín đồ nôn nao thức sẽ thấy còn hoàn toản một giấc mơ.

17. Thuyền và hải dương – Xuân Quỳnh

Em sẽ kể anh nghe
Chuyện chiến thuyền và biển:

"Từ ngày nào chưa bao giờ Thuyền nghe lời biển khơi khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi.

Lòng thuyền những khát vọng với tình biển mênh mông Thuyền đi hoài không mỏi biển lớn vẫn xa… còn xa.

Những tối trăng nhân từ Biển như cô gái nhỏ dại Thầm thì gửi tâm tư tình cảm Quanh mạn thuyền sóng vỗ.

Cũng gồm khi không có căn cứ Biển ồ ạt xô thuyền vị tình yêu muôn thuở Có khi nào đứng yên?

Chỉ bao gồm thuyền new hiểu Biển mênh mông nhường như thế nào Chỉ bao gồm thuyền bắt đầu biết Thuyền đi đâu, về đâu.

Những ngày không chạm mặt nhau Biển bạc tình đầu yêu mến nhớ rất nhiều ngày không gặp mặt nhau Lòng thuyền đau rạn vỡ.

Nếu từ bỏ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió" Nếu đề xuất cách xa bạn bè chỉ còn bão tố.

18. Trước biển cả – Vũ Quần Phương

Biết nói gì trước biển cả em oi! Trước loại xa xanh thanh khiết ko lời loại hào hiệp ngang tàng của gió Cái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗ loại nghiêm trang của đá đứng chen trời
Cái giản đoen sâu sắc như đời.

Chân trời kia hải dương mãi gọi người đi Bao khao khát nửa chừng tan thân sóng Vầng trán mặn giọt những giọt mồ hôi cay đắng Bao kiếp vùi trong đáy lặn mù tăm mà lại muôn đời vẫn phần đông cánh buồm căng Bay trên biển khơi như ý trung nhân câu mặt đất biển cả dư sức với người đo đắn mệt Mũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừa đa số chân trời ta vẫn mãi tra cứu đi.

Em ơi biển sâu rộng nhịn nhường kia Ai biết được tự nơi nào biển mặn Ơi hạt muối mang mang lại đời vị mặn Tự lúc nào biển sẽ biết mến ta.

Anh yên ắng trên kho bãi cát như mơ Trưa cô độc khía cạnh trời lên chót đỉnh chỉ với anh với ngàn trùng sóng tấn công Với ngàn trùng sâu lắng yêu thương em Chiều ni thôi khi nước thủy triều lên đại dương lại xóa dấu chân anh trên mèo Đời biến hóa những vui bi ai sẽ khác Vui bi thương nào chẳng đậm lẽ thương nhau.

Đến lúc nào anh được đứng thuộc em Trước biển khủng cuộc đời mến yêu ấy Đêm gió trở mấy lần bé sóng dậy chân mây nào đang sẵn có cánh buồm đi?

Ôi cuộc đời sâu rộng nhường kia Sâu như biển, rộng như triều tít tắp Vị biển mặn đến quá chừng mặn chát hạt muối đời nhị đứa cắn tầm thường nhau Anh phát âm sao con sóng sớm bội bạc đầu.

Anh gọi sao họ lại yêu thương nhau đại dương rộng quá, biển đề nghị trời, đề xuất đất Bờ dẫu xa, bờ còn là một có thật hải dương không cùng biển vẫn đỡ rộng anh Trưa biển lớn này anh chỉ cầm cố tay anh.

Sóng bội nghĩa đầu hải dương mãi vẫn tươi xanh lúc ta hết cuộc sống kia vẫn thế chiếc lúc ta chẳng được ngóng nhau nữa Gió vẫn vào nói chuyện lá thông non Dưới bến bãi xa bé sóng vẫn bồn chồn Vẫn chờ đợi một mẫu gì chưa tới Mặt trời lên hồ hết chân trời lại bắt đầu Những chân mây mờ ảo thuở ngày thơ…

Những cánh buồm lại rẽ sóng ra đi Gió còn trẻ với buồm đang khao khát Thuyền quăng lưới như lũ chim tha rác mặt biển bởi vui như mái nhà ta Biết nói gì trước biển quá mênh mông Trước toàn bộ những điều dễ dàng thế Anh đứng yên nghe ngấm vào hóa học bể giờ đồng hồ sóng dào bên trên một bãi dương xa…

19. Nỗi lòng người đi trên biển khơi – Huỳnh Minh Nhật

Biển về muộn trời giăng sương buốt giá bạn bước bi lụy lòng các quá ưu bốn Sóng dặt dìu theo mọi hạt lệ dư hương thơm muối mặn mẫu thư tình không viết.

Biển bát ngát những ân huệ tha thiết Thương lưu giữ sầu domain authority diết giữa đêm đen Phố thênh thang qua đời bóng nửa ánh sáng của đèn Triền cát trắng xóa trải nhiều năm như nức nở.

Người gặp gỡ để ra riêng người thở than Tim đã ai oán nằm oán mấy lần đau cây bút nghiên làm sao gội vượt khứ trôi mau chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão.

Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo fan hận bạn tình mộng tưởng còn say hải dương ngàn đời ấp ôm sóng vào tay tín đồ mãi nhớ lúc thu tiến thưởng võ tới!

20. Biển cả quê anh – Nghi Lâm

Nơi quê anh gần cuối trời Tổ Quốc biển lặng lờ bởi vì chở nặng trĩu phù sa Nhưng không nguy hiểm và rộng mở bao la
Đón em đến vào một trong những ngày ươm nắng.

Không rặng thùy dương hay bờ bờ cát trắng Chỉ kho bãi bồi sú vẹt mọc chống bờ Bùn vướng chân đề xuất cũng chẳng bắt buộc thơ Để em lan sáng nhìn hoàng hôn xuống.

Anh vẫn đang còn bao điều còn mong ước Được thuộc em trải nghiệm biển lớn nơi phía trên Đồng Điện Gió đang có Tuốc-bín quay dáng vẻ vươn thẳng luân chuyển tròn in nhẵn nước.

Tàu về bến đầy khoang đánh bắt được hồ hết tài nguyên của biển đã ban mang đến Từng con tôm hùm đến các loại cá lớn Cũng vui sướng nóng lòng anh ngư phủ.

Em thấy đấy dù tín đồ dân lam lủ Vẫn bám tàu dính biển của quê nhà Tình thân thương cũng lãng mạn vấn vương với những người vợ nhân từ sớm hôm tần tảo.

Dù biển lớn quê anh không hề có hòn đảo Đất bùn lầy bao thiếu thốn còn đây mặt cánh rừng vẫn rộng lớn cánh cò bay Chứa chan cả tình yêu cùng nỗi nhớ!

21. Tình thuyền và hải dương – Hoàng Minh Tuấn

Thuyền yêu hải dương tình say nồng thắm biển lớn ôm Thuyền mơn trớn ngất ngây Theo Thuyền đến tận chân mây Nhẹ dưng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu.

Lướt vơi êm phiêu diêu theo Gió Biển bên Thuyền đính thêm bó keo dán giấy sơn Có đôi lúc Biển tị hờn do sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.

Thuyền theo Gió say sưa sông nước Nỗi đơn độc một cõi biển lớn khơi biển cả nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi bỏ đi theo Gió, biển tôi đau lòng!

Biển thỉnh thoảng giận hờn trên mức cần thiết Đem bão về tức tưởi tị tuông Thuyền kia ko giám lên đường bên trong bến đợi khóc thương đại dương hoài!

Hết hờn ghen biển nay quay trở về Mang bình yên mềm mịn đắm say hải dương đem nhung ghi nhớ vơi đầy Êm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.

Xem thêm: Lỗi The System Cannot Find The File Specified Khi Cài Cad

Nay trăng sáng sủa rắc vàng trên sóng hải dương ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say Thuyền ơi tình đại dương dâng đầy Đi xa hãy ghi nhớ về đây biển cả chờ.

22. đại dương ơi!

Biển xa em… xa ngàn trùng từ bỏ đấy Mỗi tối về sinh sống dậy khúc hát ru Em nghẹn ngào quan sát lá rubi cuối thu
Se sắt lòng như mây mù giăng lối.

Biển xa em… em nhớ về mỗi tối Từng vầng thơ nhức nhói trái tim yêu thương Em khao khát hải dương ơi… anh từng chiều Được ngắm biển rồi quạnh hiu em chịu.

Xa vắng ngắt biển trê tuyến phố đời gồm liệu Được chạm mặt nhau em ngóng mãi em ngóng Dù thời hạn có tóc bạc đãi trắng phơ Tình yêu biển phủ hóng ôm bờ cát.

Em yêu đại dương một tình yêu… bao la Vệt sóng lòng mặn chát nhớ biển cả khơi Đêm từng tối em khắc khoải chơi vơi ghi nhớ về biển lớn rồi lặng rơi nước mắt.

23. Biển cả và ta – Qui Phi Hoang

Đứng trước biển khơi sao thấy mình nhỏ tuổi bé Dù đang giang tay ôm nước vào lòng Sóng cứ xô cho biển cả mãi bao la Để ngàn năm vẫn ôm tròn khát vọng.

Bờ cat dài lả lơi mong chờ sóng mang lại ngọt ngào chăm lo những nụ hôn Dẫu bội bạc đầu cũng không phút giận hờn Lúc thận trọng là dạt dào nỗi nhớ.

Để ngọn gió cũng nhiều khi than thở vì chưng hờn ghen tuông với bờ cát trắng dịu êm nạm tay nhau lâu vẫn chẳng phải duyên hợp lý cứ xô sóng về khu vực ấy.

Sao chợt thấy cõi lòng mình tan chảy bởi tâm hồn đã có lần quá thơ ngây Yêu người ta nhưng mà cứ giả dại dột Để 1 mình lang thang trên kho bãi vắng.

24. Nha Trang ơi! – Ly Nguyen

Một ngày em đến Nha Trang biển mộng mơ với nắng kim cương lung linh thiên nhiên cảnh đẹp mắt hữu tình
Nghe trường đoản cú lòng hải dương sóng tình cuộn dâng.

Xa rồi lòng vẫn bâng khuâng mong muốn ngày chạm chán lại bước đi khó tách Em về sở hữu nhớ đầy vơi Nha Trang cảnh đẹp hải dương khơi thánh thiện hòa.

25. Biển lớn và bờ

Biển dịu dàng, mơn man bờ cát trắng Bờ thản nhiên, lặng đậm vết thuyền đi hải dương ngân lên nhịp nhàng sóng rì rầm Ru bờ cát dưới trăng xoàn soi bóng.

Bờ lặng thinh, lòng ôm bao mong vọng Một ngày kia, thuyền lướt sóng trở về Thuyền và bờ cùng thỏa mộng đánh – khê Dìu dạt mãi, khúc tình khúc bất diệt.

26. Đừng trách biển cả nhé anh – Phú Sĩ

Đừng trách đại dương vì sao không nổi sóng nắng nhạt nhòa bi tráng vọng nỗi lẻ loi Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi biển cả đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi

Đừng trách biển khơi sao phai rồi yêu quý nhớ sản phẩm phi lao réo vỡ lẽ tiếng xơ xác Bờ cat xưa in dấu mối tình chờ Như tình mình vẫn dửng dưng tĩnh lặng

Chỉ gồm biển phát âm lòng em sầu lắng Đón hóng anh trống vắng thời điểm chiều trôi Đếm cô đơn trong yêu thương nhớ bồi hồi Thương nhớ ai em ngày muốn đêm đợi

Biển đùa vơi sầu theo câu tình lỡ vì chưng thương em nhỏ sóng thủy triều vơi Đêm cô đơn biển chạnh lòng thở than Vỗ về em tối thao thức ngóng chờ

Đừng trách biển đã yêu thương là thương nhớ Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mắt mãi như mơ do tình yêu khi ta đã mong ngóng Đời đại dương lặng hãy thôi chớ nức nở…

27. Biển đêm – Huỳnh Minh Nhật

Biển cô đơn, bãi bờ bờ cát trắng xóa Chân lạc loài im thin thít trong tim Anh bước tiến lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru 1 thời kỷ niệm.

Chiều tan dần thành phố vào đêm biển khơi vẫn êm gió mềm vẫn thổi Gió vẫn đây bạn chưa bước vội Rối tơ duyên, tắt một mối tình.

Trăng bi ai chăng? Sao trăng yên thinh? Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh In nghiêng trơn sóng khuya xa nhấp lên xuống Còn "nơi xa" dĩ nhiên đã quên rồi.

28. đại dương không bờ

Nếu biển không có bờ Sóng làm thế nào để vỗ Nếu biển không xanh nữa rước gì để bắt buộc thơ.

Nếu đại dương chẳng mơ mộng Thuyền làm sao khao khát nhỏ sóng quên dào dạt Bờ cát thiếu nụ hôn.

Chẳng gào thét dỗi hờn biển lớn đâu còn là một biển nếu như ta mất nhau rồi Đời vẫn thôi dào dạt.

Con sóng sẽ long dong Ngàn năm thành đại dương chết.

29. Biển, Anh và Em – Khải Nguyên

Có người ước ao làm con tàu lắng sóng Chia hải dương thành nhị nửa – biển lớn và em. Anh sẽ không còn làm như thế đâu em Thương biển cả lắm… cùng thương em lắm! con tàu cứ lênh đênh thân hai khoảng tầm lặng Nghiêng ngả bên nào thì cũng thương nhớ bên kia. Anh xin có tác dụng hạt muối hạt mặn sẻ chia Hòa trong biển, hải dương là em – anh chẳng giữ gì cho riêng anh cả Anh chính là anh, là phân tử muối nghìn năm Cứ mặn nhưng mà thủy chung, cứ trọn đời hào tung trong ngực biển Để lúc kết tinh, hạt muối đời anh dấn từ em – thương mến! cha vạn sáu ngàn ngày – muối bột vẫn mặn, gừng cay!

30. Biển cả và trăng

Lấp lánh sợi rubi hòa nước xanh Nhạt mờ sương white tỏa muốn manh Nhấp nhô bé sóng xô bờ cát Thấp thoáng bong bóng tung white xóa gành.

Tha thiết tình nồng từng về tối vắng Êm đềm duyên thắm đầy đủ đêm thanh mong mỏi sao giông bão chớ vùi dập Cho đại dương cùng trăng vẫn mộng lành.

Trên đấy là những bài thơ về biển, về sóng chất chứa đầy tâm trạng, nỗi lòng của em, cùa anh cùng của biển cả mà Thu
Thuat
Phan
Mem ước ao gửi đến những bạn. Hy vọng các bạn sẽ yêu mến gần như áng thơ trên.

Contents

thơ về thuyền và đại dương hay và ý nghĩa sâu sắc nhất hầu hết thời đại30+ bài thơ về thuyền với biển đặc sắc nhất#Những bài thơ về biển lừng danh được ngưỡng mộ nhất
Chùm thơ tình về biển khơi hay nhất hồ hết thời đại thơ về thuyền và hải dương hay và ý nghĩa nhất phần đa thời đại

Những bài xích thơ về thuyền và biển hay với ý nghĩa chắc chắn là sẽ khiến bạn rung động táo tợn mẽ. Đã từ rất lâu hình hình ảnh thuyền và biển lớn được chuyển vào thơ ca và âm thanh với phần đa giai điệu và ngọt ngào và tha thiết. Đọc thơ ta liên quan đến tình yêu lứa đôi nồng nhiệt và thủy chung. Nếu khách hàng đang hy vọng tìm cho doanh nghiệp những bài xích thơ tình xuất xắc về biển khơi thì ngay hiện giờ mình cùng nhau theo dõi nhé!

30+ bài xích thơ về thuyền với biển đặc sắc nhất

Những bài bác thơ thuyền với biển luôn da diết và lắng đọng đồng thời chứa đựng những nỗi niềm sâu sắc về tình yêu. Những bài thơ tình về biển thanh minh niềm khao khát tình yêu đích thực, khát khao niềm hạnh phúc mãnh liệt. Bên nhau theo dõi nhé!

Sóng

(Xuân Quỳnh)

Dữ dội cùng dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nhiều nổi bản thân Sóng tìm thấy tận bể Ôi bé sóng thời trước Và ngày tiếp theo vẫn nắm Nỗi khát khao tình yêu bồi hồi trong ngực con trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển mập Từ nơi nào sóng lên? Sóng ban đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng lần chần nữa lúc nào ta yêu nhau nhỏ sóng bên dưới lòng sâu con sóng cùng bề mặt nước Ôi con sóng ghi nhớ bờ đêm ngày không ngủ được lòng em nhớ cho anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam ở đâu em cũng nghĩ hướng đến anh – một phương Ở bên cạnh kia biển cả Trăm nghìn bé sóng đó con nào chẳng cho tới bờ dù muôn vời ngăn cách Cuộc đời tuy dài rứa Năm tháng vẫn đi qua Như hải dương kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa làm thế nào được chảy ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển to tình yêu Để nghìn năm còn vỗ


*

Thuyền và Biển

(Xuân Quỳnh)

Em đang kể anh nghe
Chuyện chiến thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển cả khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền các khát vọng
Và tình biển khơi bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng thánh thiện từ
Biển như cô bé nhỏ
Thầm thì gửi chổ chính giữa tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền(Vì tình cảm muôn thuở
Có lúc nào đứng yên?)

Chỉ có thuyền bắt đầu hiểu
Biển bát ngát nhường nào
Chỉ bao gồm biển new biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu yêu đương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ bỏ giã thuyền rồi
Biển chỉ với sóng gió”

Nếu đề xuất cách xa anh
Em chỉ với bão tố.Bạn đang xem: Thơ về thuyền cùng biển

TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Thuyền yêu biển lớn tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn bất tỉnh nhân sự ngây
Theo Thuyền cho tận chân mây
Nhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu

Lướt dịu êm phiêu diêu theo Gió
Biển bên Thuyền thêm bó keo sơn
Có đôi lúc Biển ghen hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa

Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi cô đơn một cõi đại dương khơi
Biển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió biển khơi tôi đau lòng!

Biển nhiều lúc giận hờn thừa mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông
Thuyền kia ko giám lên đường
Nằm vào bến ngóng khóc thương biển cả hoài!

Hết hờn ghen hải dương nay trở lại
Mang bình yên quyến rũ đắm say
Biển đem nhung ghi nhớ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền

Nay trăng sáng sủa rắc kim cương trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say
Thuyền ơi tình đại dương dâng đầy
Đi xa hãy nhớ về đây biển lớn chờ…!

BIỂN TÍM CHIỀU HOANG

Biển rộng lớn biển thủ thỉ tiếng sóng
Hoàng hôn bi ai như ngọt ngào chiều hoang
Bước đơn độc nghe tìm thức dâng tràn
Cho nổi nhớ miên man xuôi dĩ vãng
Chuyện tình xưa ngủ lặng theo ngày tháng
Chợt quay về như tản mạn đâu đây
Biển khấp khểnh từng bé sóng dâng đầy
Tung bọt trắng đắp xây bao ảo mộng
Tình ngày củ chôn vùi trong vô vọng
Em theo ông chồng cho lạc lõng đời anh
Theo tháng năm mang đến nổi nhớ xây thành
Cho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnh
Biển chiều hôm rất đẹp mờ mờ nhân ảnh
Biển tròng trành sóng sánh phân tử sương đêm
Biển mơn man ru trọn giấc êm đềm
Sao vẩn thấy bi thiết thêm bao hoài niệm
Ngày xưa kia em khôn xiết yêu color tím
Em đi rồi biển cả tím cả hồn anh
Tình yêu ơi sao thoa xoá mang lại đành
Theo tháng ngày tóc xanh giờ vẫn bạc
Thuyền tình ơi sao thẩn bái trôi dạt
Không bến neo bi thảm man đuối bơ vơ
Lững lờ trôi mang đến nổi nhớ lẩn thẩn khờ
Cho bến mãi hờ hững xa dịu vợi
Biển cô đơn cánh nhạn bi lụy chấp chới
Tôi lặng lẽ ngồi đợi bóng hình ai.

CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG

Ai đã có lần dạo chân trên bờ cát
Ngắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ..?
Biển về chiều đẹp nhất tựa những thiếu nữ thơ
Khi ánh hoàng hôn từng ngày buông thả
Rực bờ tây ánh hồng thơ mộng quá
Cảm xúc trào dâng thật kỳ lạ trong lòng
Nhìn chân mây tim cộn nỗi đợi mong
Cảm giác bình yên như sà vòng tay mẹ
Biển về chiều dịu dàng và lặng lẽ
Sóng rì rào khe khẽ hát lời ru
Sắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mù
Nhè vơi gió về…vi vu thông vẫytrong hoàng hôn biển đáng yêu và dễ thương quá đấy
Mỗi chiều về tôi lại thấy yêu thêm
Yêu trùng khơi yêu nhỏ sóng êm đềm
Yêu những con tầu ngày đêm ân hận hả….Xin chắp vần thơ viết về biển cả cả
Mộc mạc chân thành vì đã vượt yêu
Dâng hồn tôi xin tặng kèm hết biển chiều
Cùng tim đỏ tương khắc tình yêu. .mãi mãi .


*

ĐẾN NGHE EM

Ta khát khao chiều hoàng hôn bên trên biển
Có được em như hò hẹn hôm nao
Để cùng trao thứ mùi vị ngọt ngào
Hòa quyện với tiếng rì rào của sóng
Em bao gồm biết một fan đang trông ngóng
Chờ thời gian lãng mạn ấy ko em
Cứ trông hoài mải miết đã bao đêm
Mong sẽ có một chiều trên biển vắng
Ta cùng em được say đắm mặt nhau
Cùng tận hưởng những phút giây dịu ngọt
Và cảm nhận điều con tim muốn nói
Em gồm nghe tiếng gọi phía khơi xa
Ngày tối vẫn cảm giác cồn cào cùng giờ sóng
Đó đó là khát vọng của tình yêu
Đến nghe em, ta hẹn một buổi chiều
Hoàng hôn xuống trao hôn nồng nàn bỏng!

BÓNG HOÀNG HÔN

Ta âm thầm giữa biển chiều êm ả
Bóng trăng soi nghiêng bửa ánh hoàng hôn
Tiếng tim yêu bên trên sóng vỗ dập dồn
Mái chèo khua thả hồn theo nhỏ nước
Thuyền lênh đênh nhỏ sóng đùa Trôi ngược
Mộng cầu chúng mình như bé nước vờn trăng
Núi nhô lên ý muốn níu cả cung hằng
Như tay anh níu vầng trăng em đó
Ta dìu dịu lắng sâu từng khá thở
Biển bao la nhưng không nỡ ồn ào
Cứ an toàn cho ta trao ân ái
Sóng rì rào như thẹn mãi do ta.Ánh trăng khuya như cũng đã sắp tà
Quay thuyền về ta liên miên câu hát
Biển dịu êm đưa ta về bến bạc
Gió liu riu man mát đón bình minh.!

BIỂN CHIỀU VÀ TA

Biển chiều nay tất cả đông fan thếSao lòng ta vẫn mãi thấy cô đơn
Biển ngàn năm ru hoài con sóng hát
Sóng bội bạc đầu gói trọn miền ái ân.Ta nghe chăng giờ đồng hồ gió chiều phía biển
Gió hotline tình phả vào mảnh trăng nghiêng
Ta cấp vã kiếm tìm trong ngàn hạt cát
Hạt cát nào là kết tủa tình duyên.Nhưng ta biết chỉ với tình mộng mị
Biển yêu thương bờ, bờ yêu biển gồm gì đâu
Ta cũng biết mình không thể bên nhau
Khi nhị bờ vực, giải pháp xa muôn ngàn đỗi.Ta giả vờ làm vẻ khía cạnh hờn dỗi
Cũng chỉ là lấp nửa phía ko em
Hải âu về sóng biển chiều dịu êm
Người đông vậy vẫn nghe hồn cô độc

#Những bài thơ về biển danh tiếng được ưa thích nhất

Những bài xích thơ về biển nổi tiếng được đông đảo bạn đọc truy tìm và ca ngợi. Những bài thơ tiềm ẩn những tình yêu và nỗi nhớ trong tình yêu song lứa. Cùng mọi người trong nhà theo dõi và tìm hiểu những bài bác thơ tình về biển khơi nhé.

Biển với bờ

Biển vơi dàng, mơn man bờ cat trắng
Bờ thản nhiên, yên đậm lốt thuyền đi
Biển ngân lên ăn nhịp sóng rầm rì
Ru bờ cat dưới trăng xoàn soi bóng.

Bờ yên thinh, lòng ôm bao ước vọng
Một ngày kia, thuyền lướt sóng trở về
Thuyền với bờ thuộc thỏa mộng sơn – khê
Dìu dạt mãi, khúc tình khúc bất diệt.


*

Đừng trách biển khơi nhé anh

( Phú Sĩ)

Đừng trách biển lớn vì sao không nổi sóng
Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi
Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi
Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi

Đừng trách biển lớn sao phai rồi yêu quý nhớ
Hàng phi lao réo vỡ lẽ tiếng xác xơ
Bờ mèo xưa in dấu mối tình chờ
Như tình mình vẫn lạnh nhạt tĩnh lặng

Chỉ tất cả biển hiểu lòng em sầu lắng
Đón hóng anh trống vắng thời gian chiều trôi
Đếm cô đơn trong thương lưu giữ bồi hồi
Thương nhớ ai em ngày ao ước đêm đợi

Biển nghịch vơi sầu theo câu tình lỡ
Bởi yêu mến em bé sóng thủy triều vơi
Đêm đơn độc biển động lòng than thở
Vỗ về em đêm thao thức hóng chờ

Đừng trách biển khơi đã yêu thương là yêu quý nhớ
Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mắt mãi như mơ
Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ
Đời biển khơi lặng hãy thôi đừng nức nở…

Biển và ta

(Qui Phi Hoang)

Đứng trước đại dương sao thấy mình nhỏ bé
Dù đang giang tay ôm nước vào lòng
Sóng cứ xô cho biển khơi mãi mênh mông
Để nghìn năm vẫn ôm tròn khát vọng.

Bờ cát dài lả lơi chờ đón sóng
Cho ngọt ngào âu yếm những nụ hôn
Dẫu bạc đãi đầu cũng không phút giận hờn
Lúc bình yên là dạt dào nỗi nhớ.

Để ngọn gió cũng nhiều khi than thở
Bởi hờn ghen tuông với bờ cát trắng xóa dịu êm
Nắm tay nhau thọ vẫn chẳng đề nghị duyên
Phải chăng cứ xô sóng về vị trí ấy.

Sao chợt thấy cõi lòng bản thân tan chảy
Bởi trung tâm hồn đã từng quá ngây thơ
Yêu người ta nhưng mà cứ giả ngớ ngẩn khờ
Để một mình lang thang trên kho bãi vắng.

Trước biển

(Vũ Quần Phương)

Biết nói gì trước hải dương em oi!Trước dòng xa xanh thanh khiết không lời
Cái hào hiệp ngang tàng của gió
Cái kiên trì của ngàn đời sóng vỗ
Cái nghiêm túc của đá đứng chen trời
Cái giản đoen sâu sắc như đời.

Chân trời kia biển lớn mãi gọi tín đồ đi
Bao mong ước nửa chừng tan giữa sóng
Vầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắng
Bao kiếp vùi trong lòng lặn mù tăm
Nhưng muôn đời vẫn số đông cánh buồm căng
Bay trên biển khơi như tình nhân câu mặt đất
Biển dư sức với người phân vân mệt
Mũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừa
Những chân trời ta vẫn mãi tìm kiếm đi.

Em ơi biển cả sâu rộng nhường kia
Ai biết được tự ở đâu biển mặn
Ơi phân tử muối mang mang đến đời vị mặn
Tự bao giờ biển đã biết yêu đương ta.

Anh lặng im trên kho bãi cát như mơ
Trưa cô độc mặt trời lên chót đỉnh
Chỉ còn anh với ngàn trùng sóng đánh
Với ngàn trùng sâu lắng mến em
Chiều nay thôi khi nước thủy triều lên
Biển lại xóa vệt chân anh bên trên cát
Đời biến đổi những vui bi thương sẽ khác
Vui bi đát nào chẳng đậm lẽ mến nhau.

Đến khi nào anh được đứng cùng em
Trước biển khủng cuộc đời kính yêu ấy
Đêm gió trở mấy lần nhỏ sóng dậy
Chân trời nào đang xuất hiện cánh buồm đi?

Ôi cuộc đời sâu rộng dường kia
Sâu như biển, rộng như triều tít tắp
Vị biển khơi mặn cho quá chừng mặn chát
Hạt muối đời nhị đứa cắn thông thường nhau
Anh hiểu sao con sóng sớm bội bạc đầu.

Anh đọc sao chúng ta lại yêu nhau
Biển rộng quá, biển đề nghị trời, buộc phải đất
Bờ dẫu xa, bờ còn là có thật
Biển ko cùng biển vẫn đỡ hơn anh
Trưa hải dương này anh chỉ cố gắng tay anh.

Sóng bạc tình đầu biển mãi vẫn tươi xanh
Khi ta hết cuộc sống kia vẫn thếCái cơ hội ta chẳng được chờ nhau nữa
Gió vẫn vào nói chuyện lá thông non
Dưới kho bãi xa nhỏ sóng vẫn bồn chồn
Vẫn mong chờ một vật gì chưa tới
Mặt trời lên mọi chân trời lại mới
Những chân mây mờ ảo thuở ngày thơ…

Những cánh buồm lại rẽ sóng ra đi
Gió còn trẻ và buồm đã khao khát
Thuyền quăng lưới như đàn chim tha rác
Mặt biển bằng vui như căn nhà ta
Biết nói gì trước biển lớn quá bao la
Trước toàn bộ những điều dễ dàng thếAnh đứng yên nghe thâm nhập vào hóa học bể
Tiếng sóng dào bên trên một kho bãi dương xa…

Nỗi lòng fan đi bên trên biển

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển về muộn trời giăng sương buốt giá
Người bước ai oán lòng các quá ưu tư
Sóng dập dìu theo các hạt lệ dư
Hương muối mặn cái thư tình không viết.

Biển minh mông những ơn tình tha thiết
Thương ghi nhớ sầu domain authority diết giữa tối đen
Phố thênh thang chết thật bóng nửa ánh đèn
Triền cát trắng trải dài như nức nở.

Người gặp gỡ gỡ để riêng tín đồ than thở
Tim đã bi đát nằm oán mấy lần đau
Bút nghiên như thế nào gội quá khứ trôi mau
Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão.

Gió vờn gió fe se lùa vạt áo
Người hận fan tình mộng ảo còn say
Biển nghìn đời ấp ủ sóng trong tay
Người mãi nhớ lúc thu quà võ tới!


*

Biển bờ

(Đinh Thu Hiền)

Không gồm nghĩa các lần sóng vỗ
Là nồng thắm hôn cat đâu anh!Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào ròi gợn sóng ra thêm…

 Không tất cả nghĩa những bé tàu tối đêm
Chưa ngủ vị hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa biển cả màu mực
Biết về trên đây nếu có một thân tàu?

Cuối chân mây sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ âm thầm cúi đầu không dám khóc
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!

Hoàng hôn ơi! Sao đôi mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cat trắng!Phiêu du mãi để phi thuyền khô đắng
Sóng có lúc nào yên lặng đâu, bờ yêu!

Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
Sao tiếng thở trường đoản cú ban chiều vọng lại?
Không bao gồm nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu không ít là cho tất cả bờ đâu!

Biển chiều thu

(Phan Thị Tuyết Vân)

Hai đứa mình thuộc yêu biển mùa thu
Từng con sóng che chở ru bờ cát
Biển vẫn cố kỉnh vẫn yêu thương dào dạt
Như tình mình trường tồn chẳng thay đổi thay.

Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân mây
Gió thổi dịu lung lay làn tóc rối
Sóng lung linh ánh trăng tối mời gọi
Thuỷ triều lên chen lấn vết chân mềm.

Gió nói chuyện ru sóng trải vơi êm
Chung nhịp bước mình thuộc nghe hải dương hát
Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng nóng nhạt
Con dã tràng xe mèo cuối bờ xa.

Màn tối về nhìn biển khơi rộng bao la
Nhịp tim đập ngân nga câu tình ái
Cùng say mê trong vườn cửa yêu huyền thoại
Khúc nhạc tình… nhuộm tím đại dương chiều thu.

Mưa xuân trên biển

(Huy Cận)

Mưa xuân bên trên biển, thuyền lặng chỗ
Tôm cá vững chắc đầy phiên chợ mai
Sắm đầu năm thuyền về dăm khóm đỗ
Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài.Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui,Lưa thưa mưa biển nóng chấn trời.Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
Khói lẩn màu sắc mây tưởng hòn đảo khơi.

Em bé bỏng thuyền ai ra giỡn nước,Mưa xuân tươi giỏi cả cây buồm.Biển bằng không tồn tại dòng xuôi ngược,Cơm giữa ngày mưa gạo white thơm.

Biển đêm

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển cô đơn, bãi bờ cat trắng
Chân lạc loài vắng lặng trong tim
Anh bước tiến lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru một thời kỷ niệm.

Chiều chảy dần thành phố vào đêm
Biển vẫn êm gió mềm vẫn thổi
Gió vẫn đây tín đồ chưa cách vội
Rối tơ duyên, tắt một mối tình.

Trăng bi hùng chăng? Sao trăng im thinh?
Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh
In nghiêng trơn sóng khuya xa lắc
Còn “nơi xa” chắc đã quên rồi.

Chùm thơ tình về biển cả hay nhất phần đa thời đại

Biển là hình ảnh ẩn dụ đẹp mang lại tình yêu song lứa. Nói tới biển là nhắc tới hình hình ảnh anh hoặc em với cùng 1 trái tim yêu nồng nàn, say đắm. Đã có nhiều bài thơ tình giỏi viết về biển. Sau đây Pud.edu.vn đang tổng hợp giúp bạn những bài xích thơ tốt nhất. Share bạn nhé !


*

Biển

(Xuân Diệu)

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh mong em là bờ cat trắng
Bờ cat dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…

Bờ xinh xắn cát vàng

Thoai thoải sản phẩm thông đứng
Như âm thầm mơ màng
Suốt ngàn năm mặt sóng…

Anh xin có tác dụng sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thiệt khẽ, thật êm
Hôn êm ả mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho mang đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…

Cũng gồm khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là cơ hội triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh ko xứng là biển khơi xanh
Nhưng cũng xin có tác dụng bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình phổ biến không hết

Để phần đa khi bọt tung trắng xoá
Và gió về cất cánh toả vị trí nơi
Như hôn mãi nghìn năm ko thoả,Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Biển tình

( thánh thiện Nhật Phương)

Biển đã lúc nào thôi dậy sóng em ơi
Nỗi lưu giữ trong anh có bao giờ nguôi nhỉ
Đêm từng đêm miên man vào suy nghĩ
Biết tiếng này em gồm nhớ anh không?

Có khi nào em thấy biển lớn lặng câm
Khi lặng ả… sóng lòng đã cuộn chảy
Giấu nỗi lưu giữ tận sâu dưới đáy
Để em khỏi bi hùng rồi thấy chênh chao.

Có đa số hôm hải dương nổi sóng thét gào
Là lúc ấy hờn ghen thuộc em đấy
Sóng cuồn cuộn ép nát bờ chảy chảy
Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ bờ xa.

Tình nhị ta cũng giống như Biển bao la
Như bờ cát mịn màng và sâu lắng
Anh là biển ồn ã mà thật lắm
Bờ là em hiền vơi lại muốn manh.

Tình trao em là mãi sau chân thành
Em chào đón và duy trì gìn em nhé
Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé
Vẫn mãi là nhịp đập nghỉ ngơi trong anh.

Biển

(Lâ Thị Mĩ Dạ)

Biển trời soi mắt nhau
Cho sao về cùng với sóng
Biển có trời thêm rộng

Mặt trời lên đến đâu
Cũng lên từ phía biển
Nơi ánh nắng bắt đầu
Tỏa triệu vòng yêu mến.

Biển ơi! biển lớn thẳm sâu
Dạt dào nhưng mà không nói
Biển ơi cho ta hỏi
Biển mặn từ bao giờ.

Nhặt chi nhỏ ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền đâu.

Biển chìm ngập trong đêm thâu
Để chân trời lại rạng
Khát khao điều new lạ
Ta đẩy thuyền ra khơi
Dù bão giông vất vả
Không cai quản gì biển cả ơi!

Biển lắng

(Diêm Thi Hải)

Sao hải dương lặng yên ổn thếd
Hay biển khơi nhớ gì au
Cho canh nhiều năm thao thức.

Cho lòng anh nức nở
Biển sóng vỗ vô vờ
Sao anh hỏi biển thếMà biển không trả lời.

Để lòng anh cơ tái
Nhớ tình ta thơ dại
Biển ơi em hãy nói
Sao cứ lặng yên hoài.

Chiều ni chị gió đang về
Mang đi theo nỗi tái kia lòng chàng
Biển xanh sóng đang mơ màng
Ru êm bờ cát cho nữ giới với anh.

Chuyện tình biển và sóng

(Trần Ngọc Tuấn)

Có một lần biển và sóng yêu thương nhau,Người ta bảo hải dương là tình đầu của sóng.Sóng kinh hoàng vỡ bờ cát trưa rét bỏng,Biển rầm rì hát mãi khúc tình ca.

Có một lượt sóng nông nổi đi xa,Bao kẻ mang đến và tỏ tình với biển.Biển hại rằng sóng không hề vĩnh viễn,Nên đành rằng gặp gỡ và hẹn hò với vầng trăng.

Sóng trở về chũm là biển ăn năn,Sóng đâu nợ để biển lớn xanh cơ vô tội.Tình chỉ đẹp nhất khi không còn gian dối,Và vứt đi kể từ đó không về.

Có một lần anh đang kể em nghe.Chuyện tình cảm của chúng mình vốn không đối kháng giản,Anh xiêu bạt còn em thì lãng mạn,Và thời hạn hò hứa cũng ao ước manh.

Sóng tệ bạc đầu tự đó tất cả phải không anh?
Còn biển kia vẫn xanh color huyền bí?
Không cần đâu em biển cả kia không tầm thường thủy,Dẫu bạc bẽo đầu sóng vẫn bắt buộc thủy chung.

Anh dắt em giữa đại dương nghìn trùng,Nghe dã tràng nói chuyện xưa xa vắng.Dẫu không phải tình đầu em trong trắng,Chỉ mong anh một lòng với cổ tích đại dương ngày xưa!

Biển, núi, em và sóng

(Đỗ Trung Quân)

 Xin cảm ơn những tuyến đường ven biển
Cho không ít đôi lứa dẫn nhau đi
Cám ơn sóng nói thế lời dào dạt
Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì.

Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển
Một tình cảm vươn chạm tới đỉnh trời
Em là sóng nhưng xin chớ như sóng
Đã xô vào xin chớ ngược ra khơi.

Anh như núi đứng nghìn năm phổ biến thủy
Không ngẳng đầu dù tiếp xúc với mây bay
Yêu đại dương vỗ dưới chân mình dào dạt
Dẫu nhiều lúc vì sóng núi hao gầy…

Cám ơn em dịu dàng êm ả đi mặt cạnh
Biển bên cạnh kia xanh vượt nói đưa ra nhiều
Núi sát quá – sóng với em sát quá
Anh đủ lời nhằm tỏ một tình yêu…

Tình thuyền với biển

(Hoàng Minh Tuấn)

Thuyền yêu biển tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn ngất xỉu ngây
Theo Thuyền mang lại tận chân mây
Nhẹ dâng sóng vỗ tràn trề dấu yêu.

Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển mặt Thuyền gắn thêm bó keo dán sơn
Có thỉnh thoảng Biển ganh hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.

Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi đơn độc một cõi hải dương khơi
Biển lưu giữ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió, biển lớn tôi đau lòng!

Biển đôi lúc giận hờn thừa mức
Đem bão về tức tưởi ganh tuông
Thuyền kia ko giám lên đường
Nằm trong bến chờ khóc thương biển hoài!

Hết hờn ghen hải dương nay trở lại
Mang bình yên mềm mịn đắm say
Biển mang nhung ghi nhớ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.

Nay trăng sáng sủa rắc rubi trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ vơi nồng say
Thuyền ơi tình biển khơi dâng đầy
Đi xa hãy lưu giữ về đây hải dương chờ.

Biển ơi!

Biển xa em… xa ngàn trùng từ đấy
Mỗi tối về sinh sống dậy khúc hát ru
Em nghẹn ngào chú ý lá vàng cuối thu
Se sắt lòng như mây mù giăng lối.

Biển xa em… em ghi nhớ về từng tối
Từng vầng thơ nhức nhói trái tim yêu
Em khao khát đại dương ơi… anh mỗi chiều
Được ngắm hải dương rồi hiu quạnh hiu em chịu.

Xa vắng tanh biển trên tuyến đường đời gồm liệu
Được gặp nhau em chờ mãi em chờ
Dù thời gian có tóc bội bạc trắng phơ
Tình yêu đại dương phủ ngóng ôm bờ cát.

Em yêu biển cả một tình yêu… chén bát ngát
Vệt sóng lòng mặn chát nhớ biển khơi khơi
Đêm từng tối em khắc khoải nghịch vơi
Nhớ về đại dương rồi im rơi nước mắt.

Trên đây, shop chúng tôi đã chia sẻ đến chúng ta những bài bác thơ về thuyền và hải dương tha thiết với ngọt ngào. Hình ảnh thuyền và đại dương là thay mặt của tình yêu lứa đôi đích thực. Đồng hành cùng Pud.edu.vn để theo dõi những bài thơ về biển lớn nổi tiếng cuốn hút hơn nữa nhé những bạn! Thân Ái!