Bài viết sưu tầm với tổng hòa hợp thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và các bạn bè giúp ta ôn lại quãng thời hạn được xem như là đẹp duy nhất của tuổi trẻ, của những bồng bột thời niên thiếu.
Bạn đang xem: Thơ tám chữ về thầy cô
Bài 1. Thăm lại trường xưa
Tôi trở trở về viếng thăm lại mái ngôi trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa ngày hôm qua ấy
Đời áo trắng sao cơ mà yêu mang đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực ngóng gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ đồng hồ nở bên trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân vơi bước bên mép vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu thương còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ con vào đời.
Tóc white nhiều vày bụi phấn rơi rơi
Giọng si rót từng lời quý báu
Ôi! cừ khôi thiêng liêng nghề công ty giáo
Đò đời gửi mấy dạo.. Khách nhớ gì ?
Hết máu rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em đặt chân đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
“Thầy gồm nhớ đứa học trò ngây dở người ?”
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui truyện trò đến tiếng phút phân tách tay
Thầy trìu thích chúc sau này rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày sát …em trở lại.. Thầy ơi!
Tác giả: Dương Tuấn
Bài 2. Viết mang lại ta một góc sân trường
Thêm một lượt ta đặt cây bút làm thơ
Thả nội dung theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng rẽ ta làm cho hành trang năm tháng
Góc sảnh trường thơ thẫn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng giỏi hay
Tiếng trống trường, phần đông nô đùa, bài xích giảng
Có đôi khi… láng áo dài xa – thoáng
Nghe bát ngát …tuổi hạ thuở – xa – nào.
Cũng bao gồm ngày trời đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái quỷ lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ loại xe…hì.(cười)
Mùa hạ về ngheve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta … 1 thời lưu bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa trọng tâm trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu
Phần to lớn hơn: Cảm ơn thầy vẫn tạo
Cho thằng ta cơm, áo sinh sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười đầy đủ sự kiện ko may
Thôi chết rồi chú ơi! nhỏ …mất vé
Mặt con gái sinh đỏ hồng, khe đôi mắt lệ
Bất bỗng nhiên lòng nghe rưng rưng thương thay.
Xem thêm: 155+ tranh tô màu 7 viên ngọc rồng tô màu, hình 7 viên ngọc rồng tô màu
Và cứ nỗ lực ngày cứ lại qua ngày
Ta trực thuộc làu gần như tay thon, xe pháo máy
Cả dòng TÊN cũng từ khóa lâu quên khuấy
Miệng thầm cười cợt tên mới… “CHÚ xe pháo ƠI”.
Tác giả: Phan Thành Lanh
Thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và chúng ta bèBài 3. Ko đề
Mái ngôi trường chiều vương đôi lá me bay
Trong nắng nóng nhạt bước đi người đi lạc
Lời thơ ứ trong nỗi niềm man mắc
Tiếng giảng bài xích nghe không quen hôm nay
Tuổi 15 chưa biết đến đắng cay
Chưa nghe biết bao sầu bốn trầm lắng
Chỉ bất chợt giữa khi hè thanh vắng
Nhìn lá rơi ngỡ như 1 dáng vẻ người
Tuổi 15 sao rất đẹp quá nụ cười
Ngân vào trẻo giữa loại đời trở nên động
Như cánh nhạn chỗ trùng khơi bội bạc sóng
Chưa hề lo mặc dù sóng có ba đào
Nhưng 15 rồi cũng sẽ qua mau
Ta ngạo nghễ vào đời thuộc mơ ước
Gieo tham vọng nơi cẳng chân ta bước
Gặt thành công nơi phía cuối chân trời
Sưu tầm
Bài 4. Không đề
Dưới gian ngói màu rêu hiện nay đã cũ…
Tiếng ngâm thơ sao vẫn vơi từng lời…!
Ôi học trò với bao nỗi mộng mơ…
Trong ánh nắng và tương lai hết sức lạ…!
Bao góc nhìn nhìn sao ngờ nghệch quá…
Chiếc khăn choàng sao cũng hóa nhẹ tênh…
Rồi mai này biển cả rộng,đất mông mênh…
Trong số ấy lắm bạn nên công trạng…!
Sưu tầm
Bài 5. Lời của thầy
Rồi các em một ngày vẫn lớn
Sẽ cất cánh xa mang lại tận thuộc trời
Có lúc nào nhớ lại những em ơi
Mái ngôi trường xưa 1 thời em vẫn sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu hiểu được những mon ngày chuẩn bị tới
Thầy trò mình cũng có những lúc chia xa
Sao lòng thầy phấp phỏng nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi nét nhắn nhủ
Một lời khuyên biết cố kỉnh nào mang đến đủ
Các em có theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống mang lại xứng cùng với lương trung tâm phẩm giá…
Rồi những em mọi người đi từng ngã
Chim tung trời bay chợt cánh thanh niên
Ở khu vực đâu: rừng sâu, biên thuỳ khắp tía miền
Ở ở chỗ nào có thầy luôn thương nhớ
Sưu tầm
Bài 6. Thầy Cô
Thầy chính là những vày sao thắp sáng
Là đèn mặt đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ bao gồm một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô
Học trò bao đường nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu hiện ân tình
Bao ngày nhọc mệt Thầy – Cô dỗ dành
Bây giờ đồng hồ vài phút mỏng mảnh manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui bên giáo sum vầy
Mong thầy – cô khỏe, trồng bạn tiếp sau
Sưu tầm
Bài 7. Lời Cảm Tạ
Tôi đứng yên giữa cuộc sống nghiêng ngả
Để một đợt nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy thời trước có giờ thoi đưa
Có bóng nắng in loại sông xanh thắm
Thoáng quên mất vào giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này còn có bóng dáng hôm qua
Nhớ được điêu gì đc dạy các ngày xa
Áp dụng – chắc bẩn thỉu cội nguồn vẫn có
Nước mắt thành công xuất sắc hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những cách đi
Bài học tập đời sẽ học đc những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới giấc mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời tất cả tán lá xum xuê
Bóng mát giới hạn chân là 1 trong chốn quê
Nơi ơn tạ là mái ngôi trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh trọng điểm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ân đức thầy cô
Sưu tầm
Bài 8. Về thăm trường cũ
Chiều nay trở lại viếng thăm lại mái trường xưa
Trường đường nguyễn trãi nằm mặt đường làng Chiếu
Khung cửa ngõ lớp ẩn khuất phía sau cành Dương Liễu
Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay
Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy
Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn
Đến lớp học tập trong lòng tin sáng lạn
Một tương lai tung cánh cất cánh ngang trời
Về trường củ thăm ghế đá một thời
Ta với nhỏ hay ngồi nghịch tranh luận
Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận
Để giảng hoà ta viết tặng kèm bài thơ
Có phần lớn khi sảnh trường rất đẹp như mơ
Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở
Tà áo ai bay bay trong tim nhớ
Như mây trời vương vít mãi ko phai
Chiều nay về lãng đãng láng hình ai
Bông Hoàng Điệp vẫn trãi nhiều năm nỗi nhớ
Tình học trò đẹp mắt mãi như muôn thuở
Dương Liễu buồn nhớ bóng hình người xưa.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Minh
Chắc hẳn rằng sau thời điểm xem qua những bài xích thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và chúng ta bè bên trên đây mọi cá nhân trong họ sẽ gồm chút bổi hổi khi đông đảo ký ức về năm mon tuổi học tập trò được gợi nhớ. Kỷ niệm của tình bạn, tình cô trò tốt tình yêu dở hơi xít này như thế nào giờ chỉ với là thừa khứ, chỉ muốn rằng thừa khứ ấy đừng phai nhạt theo dòng thời hạn và đa số xô bồ trong cuộc sống.
Tập có tác dụng thơ 8 chữ về thầy cô, mái trường thân yêu sẽ đem về cho các bạn những bài xích thơ rực rỡ thắm đượm tình yêu thầy trò thân thương, mái trường tin yêu bản thân từng đính thêm bó. Với những ý nghĩa sâu sắc sâu sắc nhưng những bài xích thơ 8 chữ về thầy cô, mái trường thân yêu rất được lòng các vị độc giả khó tính nhất. Là một tình nhân thích thơ chắc chắn rằng các các bạn sẽ không thể bỏ qua được những bài thơ mộc mạc mà thâm thúy như vậy được. Nào! ko để chúng ta phải đợi lâu, cửa hàng chúng tôi xin dành tặng cho các bạn chùm thơ hay độc nhất về thầy cô, mái trường ý thức ngay bây giờ. Đừng bỏ dở nhé!Tuyển tập làm cho thơ 8 chữ về thầy cô đầy xúc hễ
Tập làm cho thơ 8 chữ về thầy cô đã đưa bạn trở về với đông đảo hoài niệm xưa. Nhớ về quãng thời hạn ngày ngày đến trường, nghe thầy cô giảng bài. Thầy cô là những ” người lái xe đò” tận tụy hi sinh do chúng ta. Họ tuy không hẳn sinh ra ta nhưng luôn yêu thương và khuyên bảo ta phần nhiều điều xuất xắc lẽ phải. Thầy cô luôn luôn bao dung trước hầu như lần chúng ta ngỗ nghịchNhững bài xích thơ về thầy cô luôn khiến chúng ta bồi hồi xúc rượu cồn khi nhớ về quãng thời hạn còn ngồi bên trên ghế bên trường. Gợi lại đông đảo kỉ niệm của một thời để ghi nhớ đầy thân thương, luôn luôn muốn được say sưa vào tuổi thơ một đợt nữa. Toàn bộ cũng chỉ gói gọn trong một câu ” họ đã từng ”Những nhiều người đang nhớ nhung ” người lái xe đò năm ấy” thì hãy xem những bài bác thơ 8 chữ về thầy cô của công ty chúng tôi để cảm thấy và vơi ngắn hơn phần như thế nào nỗi nhớ với luyến tiếc.
Vẫn nhớ ngày xưa
Dẫu thời gian cứ dần dần trôi tan mãiBóng hình thầy vẫn đọng lại trong tôi
Bao tháng ngày đâu nói đặng nên lời
Giờ điểm lại tình nào vơi tiềm thức
Trang vở cũ ngoài ra chưa ráo mực
Tiếng của thầy làm sao đâu dứt lời vang
Đây trường xưa vẫn rõ nét vôi vàng
Đã hiện nay hữu đều hành trang ngày cũ
Trường xưa đó bạch bầy nay lặng ngủ
Dáng thầy phía trên tóc vẫn rủ color sương
Bao nếp nhăn của tháng ngày yêu thương
Mãi sơn đậm hằn in gương mặt ấy
Và hôm nay thầy vẫn vui tay vẫy
Học trò xưa ai nấy sẽ toại danh
Về thăm lại với toàn bộ lòng thành
Kính tặng ngay thầy mong mơ xanh dạo bước trước
Bao chuyến đò rất lâu rồi như con quay ngược
Đàn con trẻ thơ tiếng đã cách vinh quang
Mang trên mình đầy tia nắng huy hoàng
Thầy mãn nguyện ngập tràn niềm sung sướng.
Bài các Lượt coi Chinh phụ ngâm – Lời than thở của người thiếu phụ có chồng đi tấn công trận (Đặng è cổ Côn)
Lời tri ân
Thầy cô giáo, người lái đò âm thầm lặngƯơm cầu mơ để hiến tặng cho đờiChẳng quản gì…chắt từng giọt mồ hôi
Đem con chữ để trao dồi con kiến thức
Lòng tâm huyết đó chính là hạnh phúc
Bắt nhịp mong duy nhất…sáng tương lai
Những tối thâu trang giáo án miệt mài
Với lý tưởng trồng bạn đầy hăng hái
Sống cống hiến , đắp bồi người tình ái
Lòng nhiệt tình theo mãi cùng với thời gian
Quyết “đưa đò” thì sá nhắc gian nan
Cầu tri thức sẽ vô vàn lối mở…“Ngày bên Giáo” như âm thầm nhắc nhở
Công ơn này ghi tương khắc ở trong tâm
Hướng lòng thành xây cuộc sống đời thường nghĩa nhân
Mong bù đắp đôi phần “Tiên học Lễ”
Thương lắm những nhỏ đò
Bao năm rồi không về lại ngôi trường xưaMái ngói hồng giờ nắng nóng mưa phai nhạt
Tóc của thầy chắc hẳn cũng thêm sợi bạc
Mắt hoen mờ nhòa nhạt lốt thời gian.Cả cuộc đời thầm yên kiếp đò ngang
Thắp ngọn lửa mang lại trăm ngàn mơ ước
Bao lứa trò đã ra đi lần lượt
Như chiến thuyền theo sóng nước muôn phương.Đò của thầy đầy nặng phần nhiều yêu thương
Chắp đôi cánh tự cổng trường quen thuộc
Thêm ý thức vững đá quý bao nhịp bước
Cho chim trời vui tha thướt tung bay.Đò của thầy vẫn âm thầm lặng lẽ nơi đây
Dù mưa nắng và nóng bao ngày ko mệt mỏi
Đem học thức trải lâu năm qua muôn lối
Tặng mang lại đời mối cung cấp sáng bắt đầu tương lai.Thèm một đợt về nhặt cánh phượng rơi
Sống lại tuổi thơ ngây nhiều muốn ước
Thương đò thầy trong nắng nóng mưa bao lượt
Gieo xanh mầm trên quốc gia quê hương.
Khi thầy về nghỉ ngơi hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao thốt nhiên thấp:“Các nhỏ ráng… năm nay hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… những vết bụi phấn vỡ lẽ lao xao.Ngày ngày hôm qua hay tự mon năm nào
Con nao nức lao vào trường trung học
Thương cây lúa hóa trang từ phân tử thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sảnh trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ che vùi theo cat bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn nhức tủi
Nhọc nhằn như thế nào thầy nhờ cất hộ lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa điện thoại tư vấn nắng lên cao
Vai áo bạc như color trang vở cũ
Con mong gọi sao lòng đau nghẹn
Đã bao lần nhỏ ngỗ nghịch thầy ơi!
Tình yêu tuổi học tập trò
Tình chúng ta như nhị hàng đẳng thứcSống cùng nhau như nhì vế phương trình
Giận hờn nhau như vô vàn định lýGặp nhau rồi ta lại cùng bệnh minh
Không đề
Cầm cây bút lên định viết một bài bác thơChợt ghi nhớ ra nay là ngày công ty giáo
Chợt trinh nữ cho số đông lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.Cầm bút lên điều thứ nhất con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ tuổi nhặt…Biết lúc nào con bự được,Thầy ơi ! con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”Lại “kính mến”, lại “hy sinh thì thầm lặng”…Những con chữ túc tắc xếp thẳng
Sao lại quặn lên đông đảo giả dối cho gai người.Đã khôn xiết chiều bến xe pháo vắng quạnh quẽ hiu
Chuyến xe pháo cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe cộ ù ù gió mạnh
Con mặt đường trôi về phía chẳng là nhà…Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy sát lại thành bóng hình siêu thực
Có hồ hết điều khôn cùng giản dị
Sao mãi tiếng con new nhận ra.
Thầy cô
Thầy đó là những vị sao thắp sángLà đèn con đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành riêng để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ tất cả một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô
Học trò bao đường nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng rất đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng thể hiện ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành
Bây giờ đồng hồ vài phút mỏng mảnh manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui công ty giáo sum vầy
Mong thầy – cô khỏe, trồng bạn tiếp sau
Đạo đức học đường
Giáo dục một con người, khó khăn lắm không ?Cho em hỏi ai vấn đáp em được
Tiên lễ hậu văn, bao đời đi trước
Giờ chỗ nào và còn tồn tại hay không ?
Nhớ thưở thời xưa mẹ bế thân phụ bồng
Câu hát ví, bé ơi xin tạc dạ
Đáp nghĩa thầy cô, bạc tình vàng vô giá
Toại sự nghiệp như đáp trả công ơn.Xã hội hiện giờ phát triển cao hơn
Nền giáo dục dường như là chạy xuống
Những cái thời xưa gọi là thần tượng
Hình hình ảnh cô thầy nay ở chỗ nào ?.Giáo dục rất lâu rồi lễ phép đứng đầu
Thầy cô nói trò nhơ tay xin đáp
Giáo dục ngày nay, thuộc trò bàn bạc
Chẳng răn đe, bắt phạt hình dạng côn đồ.Giáo dục ngày làm sao trò sợ thầy cô
Chẳng dám nói nếu mà chưa được phép
Hình ảnh ngày xưa thầy cô thật đẹp
Nhưng lúc này ôi thật đáng thương.Bạo lực xẩy ra ngay giữa mái trường
Vẫn tiếp diễn và ngày thêm trầm trọng
Hỏi lỗi trên ai, để trò buông lỏng
Chẳng răn đe hư hư tại ai đây.Chẳng lẽ nhà trường lại chịu bó tay
Không giải pháp và không hay không biết
Học nữa học đi, học gì đến mệt
Khi loại lương tâm, mất không còn chẳng còn.
Tuyển tập làm thơ 8 chữ về mái ngôi trường thân yêu
Tập làm cho thơ 8 chữ về mái trường thân yêu share cho bọn họ những bài bác thơ hết sức ý nghĩa. Những bài bác thơ 8 chữ gợi cho họ những kí ức sáng chóe của 1 thời cắp sách mang lại trường. Nơi có đồng đội và thầy cô bên cạnh., đầy đủ kỉ niệm chẳng thể nào quên đi.Sao quên đường phần đa lúc đi học muộn đề nghị trèo sản phẩm rào trốn vào trường? Sao mà lại quên được những hoạt động ngoại khóa ngã ích? Để bây giờ khi ra trường rồi đều kí ức ấy hốt nhiên dâng lên. Niềm ước mơ được về bên ngày xưa, về bên trường cũ.Tựu trường
Giờ hào hứng của 1 thời trẻ dạiHỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những nam giới trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ dại nhỏ với linh hồn bằng ngọc.Sắp hạnh phúc như lịch trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm các bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo bước giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp nhất như lòng new mẻ
Chân non dại dột ngập xong xuôi từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm vội sách lại, đứng nghe
Lòng new mở giữa tay đời nóng áp.Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xang thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cẩn và tóc vừa chăm sóc rẽ
Người các bạn nhỏ! mang lại lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì hoàn toàn có thể vuốt ve sầu hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ bắt đầu đánh và lòng trai thơm ngát
Nhịp trống trường
Từ nhịp tay vỗ dắt con điCon bự dậy men dần dần theo tiếng trốngÂm thanh mát lành, âm nhạc nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn che loáng mảnh sân vuông
Tuổi thơ chập chững cách vô trường
Nghe trống điểm để đời ta nhảy khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra bản thân trong nhịp trống trang nghiêm.Cái âm thanh dữ dội lại siêu hiền
Ta ngờ ngạc trước điều chưa chắc chắn hết
Có thú vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi bi thương bài toán giải chưa xong.Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang ngóng phía bóng gió …Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi cách theo giờ đồng hồ đời giục giã
Khi đứng trước một niềm nhức vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống đa số ngày qua…
Mái trường xưa
Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?Để giờ đồng hồ trống chiều ni thêm yêu mến nhớ
Tôi như dòng lá bàng sau bão gió
Đợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.Tôi lưu giữ từng viên ngói đậy mờ rêu
Lũ chim sẻ ê a quanh đó cửa sổ
Những hàm số ngổn ngang trên trang vở
Bài viết nào rườm rà mấy câu văn.Quả bàng non ủ ấp những mon năm
Tôi hóng hoài mong mơ không chín nổi
Cái đáo, hòn bi, giờ chim vồi vội
Trốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.Nắng nghịch ngầm cất nét chữ xinh tươi
Mưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy
Cái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấy
Còn cong môi nguây nguẩy nữa hay không!…Đâu bài thơ tôi viết mãi chưa xong
Thời gian lấp kín dần bao trang vở
Hoa bàng trắng rồi mang lại mùa phượng đỏ
Và tóc thầy những vết bụi phấn cứ white hơn.Giữa cuộc đời đồng minh vắng nhau luôn
Để mỗi bận hoa cúc quà trước ngõ
Tiếng trống xui lưu giữ nôn nao trường cũ
Thơ gieo vần bao la sắc rubi thu…
Thơ 8 chữ hay về mái trường
Đã tứ năm học bên dưới mái ngôi trường này,Bồi hồi sao nghĩ tới phút phân chia tay.Quá khứ ơi sao hốt nhiên ùa trở lại,Để lòng tôi bâng khuâng tận ngày nay.Tôi ghi nhớ mãi những buổi học lý thú,Cùng bạn bè hăng hài dịp giơ tay.Tôi lưu giữ mãi cơ hội làm bài chăm chú,Thầy cô nghiêm tuy vậy học trò cứ “quay”.Tôi lưu giữ cả “tiếng khóc vài chúng ta nữ”Bị bạn trêu đề xuất “mít ướt” ấy màVà tôi ghi nhớ lúc các bạn giận dữ,Toàn đứng lên, chửi bới và kêu la
Tôi nhớ cả thầy Ý dạy môn Toán,Đầu ít tóc tuy vậy trí óc giỏi vời
Chuyên làm thơ trêu trọc những người
Làm shop chúng tôi sảng khoái trong tiết học
Và tôi nhớ: cô Hạnh “đầy cạnh tranh nhọc”Dạy cho tôi Văn học tập của đời người
Bảo chúng tôi nên học tập đừng tất cả lười
Mong chúng tôi đỗ trường chăm danh giá
Bao kỉ niệm như ùa về vào tôi,Quá khứ này lòng tôi luôn tưởng nhớ,Nhớ thầy cô, các bạn bè, hồ hết buổi học
Nhớ ngôi trường, Lương nắm Vinh mến yêu
Thơ 8 chữ xuất xắc về ngôi trường học
Tuổi học trò rồi cũng sẽ qua điXin lưu giữ tháng năm trong giữ bút
Tạm biệt nhé sân trường đầy hoa phượng
Những kỉ niệm vương vấn với thời gian
Ve sầu ơi kêu đưa ra mà kêu mãi
Khúc nhạc bi lụy hay khúc nhạc phân tách ly
Tôi từ nhủ nếu thời hạn có thể
Xin đến tôi bảo quản tuổi học trò
Thăm lại ngôi trường xưa
Tôi trở về viếng thăm lại mái ngôi trường xưaBao kỉ niệm như vừa ngày hôm qua ấy
Đời áo white sao nhưng mà yêu mang đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.Chú phượng già ưỡn ngực chờ gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười tiếng nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn chờ tôi về.Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân vơi bước bên mép vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng vẻ Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.Tóc trắng nhiều vì chưng bụi phấn rơi rơi
Giọng đắm say rót từng lời quý báu
Ôi! cao thâm thiêng liêng nghề bên giáo
Đò đời chuyển mấy dạo.. Khách nhớ gì ?
Hết ngày tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm cách đi
Em đặt chân tới nhẹ ghì ôm Thầy lại“Thầy tất cả nhớ đứa học trò ngây gàn ?”Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.Vui nói chuyện đến giờ đồng hồ phút phân chia tay
Thầy trìu mến chúc sau này rạng rỡ
Ơn trời biển lớn khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày ngay sát …em trở lại.. Thầy ơi!
Viết cho ta một góc sảnh trường
Thêm một đợt ta đặt cây bút làm thơThả ngôn từ theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng biệt ta làm hành trang năm tháng
Góc sảnh trường thơ thẫn cánh chim bay.Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay
Tiếng trống trường, đa số nô đùa, bài xích giảng
Có song khi… láng áo nhiều năm xa – thoáng
Nghe mông mênh …tuổi hạ thuở – xa – nào.Cũng bao gồm ngày trời khu đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quỷ quái lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)Mùa hạ về ngheve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta … 1 thời lưu cây bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.Mùa theo mùa trung khu trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc sống đau đáu
Phần to hơn: Cảm ơn thầy sẽ tạo
Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.Ngẫm lại: Cười đều sự kiện không may
Thôi chết rồi chú ơi! nhỏ …mất vé
Mặt thiếu phụ sinh đỏ hồng, khe đôi mắt lệ
Bất bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.Và cứ cố gắng ngày cứ lại qua ngày
Ta thuộc làu rất nhiều tay thon, xe máy
Cả loại TÊN cũng từ tương đối lâu quên khuấy