trong những những gương mặt cá nhân nhận phần thưởng “Mãi mãi tuổi nhị mươi” bao gồm một nhân đồ vật đã và được các bạn đọc nghe biết với tập nhật ký “Xin đừng khóc nữa bà bầu ơi”. đại trượng phu trai trẻ này đang trở thành tấm gương sáng sủa về nghị lực và khát vọng sinh sống để lớp trẻ noi theo. Đó là Nguyễn Ngọc Sơn, fan đang từng ngày một giành giật sự sống bằng chiếc máy chạy thận.
Túi dung dịch chữa bệnh nặng hơn cặp sách khi tới trường
Break--Bài thơ nước mắt cùng nghị lực sống cháy bỏng Từ chiều mang đến đêm, trong căn phòng trọ nghỉ ngơi Hà Nội, hai người mẹ con không siêu thị gì cơ mà nằm ôm nhau khóc. Chăn chiếu, nệm gối, quần áo, sờ đâu cũng chỉ thấy nước đôi mắt mặn chát. Trong hoàn cảnh đau buồn nhất, tưởng chừng sắp đề xuất rời xa người chị em thân yêu thương của mình, Sơn vẫn vội vã làm bài bác thơ rồi đọc cho bà bầu nghe: “Xin đừng khóc nữa chị em ơi!/ Ngày mai bé sẽ về vị trí ông bà/ Ngày mai con chẳng sinh sống nhà/ mặt hàng trầu nhằm héo, cau già rụng rơi/ chị em ơi! Con ước ao mẹ cười/ từ bỏ nay người mẹ mãi thương fan khổ đau/ con người ai ai cũng như nhau/ Biệt ly là chuyện trước sau thôi mà...”.Nằm trong Khoa Thận - ngày tiết niệu, khám đa khoa Bạch Mai. Tô hỏi chưng sĩ: “Liệu em hoàn toàn có thể làm việc liên tiếp được không ạ?”. Chưng sĩ bảo: “Chưa biết có sống được hay không, việc viếc dòng gì. Hiện giờ quan trọng là bắt buộc tìm biện pháp cứu rước mạng sống đã, phát âm chưa?”. Chũm là, người mẹ con lại khóc. đều tiếng khóc thô khốc trong vô vọng. Sau 1 loạt xét nghiệm, chưng sĩ cho bảo: “Cháu cứ im tâm, chạy vật dụng lọc tiết một vài ba lần độc tố ra là khỏe mạnh thôi mà”. Nghe bác bỏ sĩ nói vậy, dù có thể là lời hễ viên, tuy nhiên niềm tin mãnh liệt đã xâm chiếm tâm hồn Sơn. Nếu tiếp tục được sống, bao nhiêu năm đèn sách sẽ không lãng phí. Sơn mong truyền thụ không ít những kỹ năng và kiến thức anh vẫn học được cho học sinh trước khi ra đi. Chủ yếu khát vọng sống của Sơn đã bùng lên như ngọn lửa đẩy lùi bệnh tật. Sau khi chạy thận mấy lần, bác sĩ ngạc nhiên bảo với bà Loan: “Không thể tin bé chị lại sinh sống được”.Cảm phục nghị lực của cánh mày râu trai về bên từ cõi chết, trường trung học tập Công nghiệp Quốc phòng đã nhận Sơn vào làm thầy giáo thỉnh giảng. Tuy vậy nhà trường hết sức quý, mong đưa sơn vào biên chế chủ yếu thức, ship hàng Quân team lâu dài, tuy nhiên do sức khỏe Sơn vượt kém, không đủ đk để tuyển. Tuy mức lương cơ mà Sơn vẫn nói vui “ba mon được đông đảo gần một triệu”, cảm thấy không được tiền xăng xe trở về Phú thọ - Việt Trì chạy thận, song anh vẫn đào tạo hết mình, chưa đến một chổ chính giữa niệm, nếu tất cả chết, những kiến thức và kỹ năng anh đã học được, từ mồ hôi, tiền bạc của phụ vương mẹ, sẽ không lãng phí. Bởi vì tâm niệm đó mà anh mang toàn bộ tình yêu và khát vọng của bản thân mình truyền đạt cho các em, khiến mỗi bài giảng như một bài bác thơ. Sơn còn ghi nhớ mãi buổi lên lớp thứ nhất trong đời mình.Trước khi lên lớp, Sơn đang được cảnh báo rằng đấy là lớp “đặc biệt”, vì có rất nhiều học sinh ngỗ ngược. Quả quả thật vậy, trong lớp có rất nhiều em gái tóc xanh tóc đỏ, những em trai với phần nhiều quả đầu “hip hop” và tư thế ngồi học thì khôn xiết “khiêu khích”. Anh gọi được trong ánh nhìn đám sv này suy nghĩ: “Trông fan ngợm vậy kia thì giảng dạy cái quái quỷ gì”.Hiểu được ý suy nghĩ của sinh viên, Sơn không giảng gì về những bé số. Mẩu truyện buổi đầu với các em là về khu đất nước, nhỏ người, về lịch sử dân tộc dân tộc Việt Nam, nhất là tinh thần yêu thương nước. Anh kể đắm đuối về tấm gương mà lại anh yêu quý nhất, kia là bác bỏ Hồ. Những mẩu truyện đầy nhân văn, xúc hễ anh kể cứ ngấm dần rồi khơi lên ngọn lửa tâm huyết của tuổi trẻ. Anh đọc rằng, đằng sau cái hiệ tượng rất thời đại kia, trong số em vẫn là những tâm hồn mong ước được góp sức cho đất nước, quê hương. Cuối tiết học trang bị tư, anh contact những bài giảng đến mẩu truyện cuộc đời anh, những năm tháng chiến đấu với dịch tật, những âu sầu tột cùng khi tử vong cận kề trước mặt. Nắm rồi, rất nhiều giọt nước mắt bé dại xuống mọi trang sách. Những chiếc đầu “hip hop” tóc xanh, tóc đỏ cũng gục xuống bàn khóc nức nở. Buổi lên lớp thứ nhất cũng là buổi kỷ niệm nhất đối với Sơn và những em sinh viên. Từ đấy, Sơn biến một người thầy, một tín đồ bạn đặc biệt trong mắt sinh viên. Từ bài xích vở cho tới những mẩu chuyện riêng bốn thầm bí mật nhất, những em cũng kiếm tìm thầy trung ương sự. Tất cả giáo viên vào trường nói rằng, từ ngày có thầy Sơn huấn luyện và giảng dạy thì sát 3.000 học tập viên của trường ngoan hẳn, em nào cũng coi thầy sơn là tấm gương sáng sủa về nghị lực với vượt cạnh tranh để noi theo. Sơn sẽ dạy cho các em biết trân trọng cuộc sống đời thường này hơn. Từ bỏ những bài xích giảng đầy nước mắt về lịch sử dân tộc và bốn tưởng đạo đức Hồ Chí Minh, Sơn biến chuyển một nhân đồ vật khá sệt biệt. Với thanh niên ở Phú Thọ, anh là thần tượng. Rất nhiều trường đại học, cao đẳng, trung cấp, những trường ít nhiều trên địa bàn tỉnh Phú lâu mời sơn đến thì thầm cho những em nghe. Các xã trong thị xã cũng mời Sơn mang đến truyền nhiệt huyết cho đoàn viên thanh niên, cho các em thiếu niên, nhi đồng. Thậm chí, gồm xã nhờ Sơn hướng dẫn các em đi thi đề cập chuyện tấm gương đạo đức hồ chí minh và những em sẽ được giải quán quân toàn tỉnh. Rồi không ít cơ quan liêu đoàn thể, tới cả bệnh viện chỗ Sơn chữa bệnh cũng mời anh nói chuyện cho các bác sĩ, y tá nghe. Mỗi mẩu chuyện của Sơn phần đông mang đến cho người nghe một thông điệp về cuộc sống thường ngày và khát vọng, về tình cảm của con người với con người, của mỗi người với quê hương, đất nước. Nhiều người nữ, nhất là các con gái sinh viên, sau thời điểm nghe chuyện của Sơn, cảm phục nghị lực của thầy, cùng thương thầy, nên bạo dạn bày tỏ tình cảm, dẫu vậy anh rất nhiều từ chối, khoác dù nhiều khi anh thấy tủi thân cho tương lai của mình, cảm thấy trong giờ đồng hồ thở dài của mẹ chứa đựng niềm hy vọng mỏi có cháu nội nhằm bế. Trái tim Sơn hết sức đa cảm, nghệ sĩ, nhưng mà tính anh khôn cùng lạ, niềm hạnh phúc thì chỉ mong muốn đem cho, còn khổ cực anh tìm bí quyết giữ đến riêng mình. Anh chuyển nỗi nhức vào các trang nhật ký, để rồi, cuốn nhật ký “Xin đừng khóc nữa mẹ ơi”, vày NXB Công an nhân dân ấn hành thời điểm cuối quý I năm 2008 (tái bản lần trang bị 7 chỉ vào vài tháng), đã trở thành cuốn sách khá quánh biệt. Vào cuốn nhật ký đó, anh mô tả rất xúc động cảm xúc với cha mẹ, các bạn bè, fan thân, là tình thương tha thiết của anh ấy với khu đất nước, là trung khu niệm với niềm tin hoàn hảo và tuyệt vời nhất vào Đảng, vào bác Hồ vĩ đại. Qua cuốn nhật ký, nhiều fan hâm mộ thương Sơn, gửi tiền cho, hoặc tải một cuốn sách của Sơn, nhưng nhất mực đòi trả mấy trăm ngàn. Dù hoàn cảnh rất là khốn khó, vị chạy thận siêu tốn yếu (Sơn ví bản thân như nhỏ nghiện cao cấp, nhưng chưa phải nghiện thuốc phiện, nhưng mà nghiện... Thứ lọc máu, bởi đến ngày mà lại không được chạy thận thì cứ như fan sắp chết), tuy nhiên anh dành tiền phân phối sách, nhuận bút, tiền độc giả ủng hộ để mua sách khuyến mãi các em học viên nghèo quá khó, những người bị bệnh dịch hiểm nghèo như ung thư, suy thận mãn tính... Đến nay, anh đã khuyến mãi tổng cộng hơn 1.000 cuốn sách. Anh hy vọng cuốn sách vẫn tiếp thêm nghị lực sống cho người cũng rơi vào hoàn cảnh như anh.Hiện nay, cứ 1 tuần ba buổi, trên đoạn đường 35km từ thị thôn Phú Thọ mang lại TP Việt Trì, bất kể nắng mưa, bất kể đau đớn, tô vẫn một mình đi xe sản phẩm công nghệ xuống bệnh viện để chạy thận. Gần 2 năm chạy thận ở cơ sở y tế Đa khoa Phú Thọ, đã gồm 17 bệnh nhân thân thiết với tô ra đi rồi. Những người dân tỏ ra bi đát trước mắc bệnh là những người bị mắc bệnh hạ gục rất nhanh. Cũng trong yếu tố hoàn cảnh giữa sự sống và chiếc chết, Sơn vẫn tìm ra một triết lý sống và cống hiến cho mình: “Một năm – 365 ngày, khi tín đồ ta sống bởi vì lý tưởng cùng tình yêu thương, bạn ta mới nhận ra con tàu thời gian lao vun vút. Ngoảnh khía cạnh lại thấy tôi đã qua hầu như phút giây rất đỗi từ hào và cả hầu hết phút giây yếu yếu. Nhìn về phía trước, thấy con đường vẫn rộng, chỉ gồm điều ta tất cả dám bước tiếp không...” Xin chúc mừng Nguyễn Ngọc sơn ngày vinh danh “Mãi mãi tuổi hai mươi”...
*

- Hiện là một trong tác giả, nghiên cứu tự do về kỹ năng thuyết trình, tài năng đọc sách cùng kĩ năng trình làng sách. - Là cô giáo giảng dạy năng lực thuyết trình cho tất cả những người mới ban đầu tại thành phố Hồ Chí Minh.- Là đồng tạo nên EYE BOOK – siêng trang review sách theo ...

“… mẹ ơi! không hẳn khi sắp lìa xa người mẹ con new nói rằng nhỏ rất yêu thương mẹ, bà bầu ơi! ko phải giờ đây khi quan sát tấm thân bé của bà mẹ run lên lập cập con new hiểu đời chị em khổ đau vẫn nhiều bởi con, bà mẹ ơi! nhỏ yêu người mẹ lắm, bà bầu có biết không? rất có thể con không biểu thị tình yêu thương của nhỏ với người mẹ như tình cảm của một bạn con gái, nhỏ không thể nói lên phần lớn lời âu yếm, và lắng đọng nhưng con xin xác minh với người mẹ rằng, bé yêu người mẹ hơn bất kể người nhỏ nào trên nhân loại này, chị em ơi! chị em ơi, con ước ao nói rằng “Con mặc dù lớn vẫn chính là con của bà mẹ - Đi không còn đời lòng chị em vẫn theo con”….

Bạn đang xem: Mẹ ơi đừng khóc

“Xin đừng khóc nữa chị em ơi!

Ngày mai con sẽ về chỗ ông bà.

Ngày mai con chẳng sống nhà

Hàng trầu để héo, cau già rụng rơi.

Mẹ ơi! Con mong muốn mẹ cười

Từ nay người mẹ mãi thương người khổ đau.

Con người ai ai cũng như nhau

Biệt ly - là chuyện trước sau thôi mà.

Mẹ ơi, bao ngày tháng qua

Đời con bao gồm mẹ như là trong mơ.

Xem thêm: Chồng Á Hậu Thụy Vân Là Ai

Con đi, mẹ nhé, chớ chờ!

Anh em bầu bạn hiện nay là con.

Mẹ ơi, nước tung đá mòn

Đứng lên chị em nhé, mẹ còn trông Cha”

(Thơ Nguyễn Ngọc Sơn).

Mục lục:

Chàng trai Đất Tổ và hầu hết trang viết đẫm nước mắt

Lời tác giả

Những người thân trong gia đình yêu

Chia tay Hà Nội

“Tôi ơi, chớ tuyệt vọng”

Tình yêu và loại chết

Bao giờ đồng hồ mình lấy vợ?

Như lại được hồi sinh

Quà sinh nhật trước Lễ tình yêu

Năm hết, đầu năm đến

Tự nói với chủ yếu mình

Hoa gạo vẫn cháy

Niềm tin và khát vọng

Lại cho tới mùa hoa cau

Đêm thức thuộc Việt Trì

Con sống lại rồi mẹ ơi!

Vòng nguyệt quế

Cổ tích thời

Những trang đời còn lại

Phụ lục: phần đa khoảnh khắc đáng nhớ trong đời.

Mời các bạn đón đọc.


Báo chí ra mắt


*

Mỗi cuốn sách là một trong những cuộc đời, nhưng cuộc đời nào thì cũng là một hành trình dài dài các xót đắng. Nhân vật tìm tới nhà văn như tìm một sự sẻ chia. Cùng ngòi bút ở trong phòng văn cũng va vào những ngõ nghách thẳm sâu trong lòng hồn từng nhân vật, để viết cần những câu chuyện như cổ tích giữa đời thường.

Suốt một năm qua, phần đông người triển khai tủ sách Chuyện đời tôi (dự án của nhà Xuất bản Công an Nhân dân) sẽ lặng lẽ tìm về nhiều cảnh đời, lắng nghe và trải giùm họ phần lớn tâm sự qua trang viết. Cứ thế, hơn 30 cuộc đời chịu các đau khổ, xấu số đã được kể, đã được chia sẻ với các người.

Những khao khát sống

Độc giả tới nay hẳn vẫn còn nhớ đến mẩu truyện về cô bé chạy thận Nguyễn Hồng Công với mơ ước sống nhằm yêu. Đây là 1 trong những tác phẩm nằm trong tủ sách Chuyện đời tôi nhận được không ít phản hồi nhất của độc giả khi phạt hành. Cùng nhân trang bị của cuốn sách Nguyễn Hồng Công một đợt tiếp nhữa được nói tới trong bộ phim truyền hình tài liệu Mẹ, bé đã về của đạo diễn Phan Huyền Thư. Tất cả những điều ấy đã khiến cho cô nàng chạy thận tra cứu thấy niềm sung sướng và ý nghĩa nụ cười sáng sủa trong cuộc sống thường ngày của mình.

Cũng phạm phải căn căn bệnh quái ác như Nguyễn Hồng Công, nhân trang bị Nguyễn Ngọc đánh (Phú Thọ) trong tự truyện Xin chớ khóc nữa bà mẹ ơi! đã để lại cảm giác ngậm ngùi cho những người đọc. Mặc cho sự trêu nghịch của số phận, sơn vẫn cố gắng chịu đựng hầu như cơn đau để mang được nhì tấm bằng đại học và biến đổi đảng viên - mong vọng đời mình. Dù cuộc sống đời thường đang tính từng ngày, cơ mà Sơn đã vẫn gắng hết sức cho khao khát sống và hiến đâng mãnh liệt của mình. Hoặc như cô giáo Lê Minh Nguyệt giữ hộ lại đời cầu mơ thiết tha được đứng bên trên bục giảng, khi biết mình bị ung thư máu...

Trong số hơn 30 nhân vật, chỉ gồm 4 nhân vật đứng tên trên tác phẩm, còn sót lại là những nhà văn mang đến “mượn bút” để viết theo lời đề cập của nhân vật. Đọc các quyển sách một thời và mãi mãi, Quà tặng kèm mai sau, Chuyện đời tôi, Vẫn tin sinh hoạt ngày mai…, fan đọc không khỏi động lòng trước đa số số phận éo le, chịu nhiều thiệt thòi, xấu số trong cuộc sống. Vừa mới qua nhất là mẩu chuyện Quận chúa biệt cồn - viết về cuộc đời dữ dội của bà Đặng Hoàng Ánh.

Nhà văn Đặng vương vãi Hưng - fan đứng ra tổ chức triển khai và phụ trách chính của giá sách Chuyện đời tôi - chia sẻ: “Mỗi gia đình đều phải sở hữu một kho chuyện bi quan vui. Có những người đã yêu cầu chịu mất mát các trong chiến tranh, mong nhìn lại khoảng tầm đời của mình. Nhưng cũng đều có khi là những người dân còn cực kỳ trẻ, hầu hết số phận chịu nhiều oan ức, xấu số trong cuộc sống. Đó là đa số người bình thường nhưng số phận của họ lại không ít nước mắt”.

“Tự truyện bình dân” nhiều ý nghĩa sâu sắc

Có những mẩu chuyện cảm động phía sau quyển sách vẫn còn đó đọng lại mãi trong tâm địa trí của nhân vật. Phần nhiều bức thư động viên, những ý kiến từ phía tín đồ đọc với sự thân thiện của xóm hội đó là niềm hạnh phúc mập mạp đối với những cuộc sống đã chịu không ít bất hạnh, mất mát. Hạnh phúc của nhân đồ vật cũng đó là hạnh phúc của các người thực hiện tủ sách. Bởi vì thế nhưng mà không quản đường xa, những người thực hiện dự án vẫn lên đường tìm về với những nhân vật của mình. Ngoài Đặng vương Hưng, cùng góp tay thực hiện tủ sách là số đông cây cây bút trẻ (đã với đang là sv của trường Viết văn Nguyễn Du-Hà Nội): Nguyễn Lê Đoàn, Anh Thế, Nhật Hà...

Vẫn còn tương đối nhiều cuộc đời khác chưa được thành trang viết. Có rất nhiều người ở cả 2 miền tổ quốc đã gởi thư đến tủ sách Chuyện đời tôi, giữ hộ gắm cầu vọng được nhắc chuyện đời mình. Nhà văn Đặng vương Hưng nói: “Với những người, phần lớn trang sách ấy là việc đúc kết của cả cuộc sống họ, là tài sản niềm tin vô giá bán của cả mái ấm gia đình họ”. Cũng cũng chính vì trân trọng những cuộc sống thăng trầm mà đều người thực hiện tủ sách sẽ đi, vẫn tìm và đang đi vào được với gần như người-bình-thường-nhưng mang nét đẹp lặng thì thầm đi thân cuộc đời.

Nhà văn Đặng vương vãi Hưng hotline tủ sách Chuyện đời tôi là “Tự truyện bình dân”. Vì người nào cũng có thể kể lại, viết lại chuyện đời mình. Lời kể của các người chưa khi nào chạm ngõ văn chương đôi lúc còn vấp váp, rụt rè. Nhưng khi xoay ngược về cam kết ức thì các nỗi niềm u uất riêng rẽ mang của họ cũng chảy tràn theo cảm xúc. Cùng nhà văn - fan viết chuyện sẽ hòa cảm xúc đó vào từng trang chữ.


Soi rọi vào đời mọi cá nhân đọc

Điều đặc biệt quan trọng là mọi người tiến hành tủ sách này ước ao những cuộc sống bất hạnh, các thăng trầm đi qua thời hạn bỗng biến những hình hình ảnh đẹp của ý chí, của nghị lực, niềm tin, sự cố gắng và cố gắng không chấm dứt nghỉ. Tín đồ đọc hoàn toàn có thể khóc với cảm hứng xót đắng của nhân thiết bị trước phần đa nghiệt xẻ của cuộc sống. Nhưng nước mắt cũng có thể rơi trên nụ cười trước những cách đi trẻ trung và tràn đầy năng lượng của số đông người luôn đủ bản lĩnh để quá qua số phận. Những câu chuyện đẫm nước mắt sẽ giúp đỡ người hiểu ghi ghi nhớ mãi trong ký kết ức bản thân về chân thành và ý nghĩa của các cuộc hành trình. Dù hồ hết bão dông trong cuộc đời có có tác dụng ta chới với, thì vẫn phải luôn đứng vững và nên tin rằng bên dưới chân mình lúc nào cũng tất cả một lối đi. Mọi người chỉ gồm một cuộc đời, dù trong hoàn cảnh bất hạnh nào thì cũng cần phải sống hết mình.