Palatino Linotype

Bạn đang xem: Hứa với em một đời hoa nở

Bookerly
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text

Xem thêm: Sửa Lỗi Product Activation Failed Office 2013, 2010, 2016 Từ A

Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
*Chương này còn có nội dung ảnh, nếu như bạn không thấy văn bản chương, vui lòng bật chính sách hiện hình hình ảnh của trình thông qua để đọc.
*
9úc đầu cũng tạm thời được, dẫu vậy một thời gian sau Lâm Khiết liền cảm xúc không ổn, cô kềm chế cơn giận, cố gắng nói chậm trễ rãi: “Một mặt tóc của em còn đang ướt nước, bên còn lại thì bị anh sấy đến sắp bốc cháy...” tuy cái gì cũng không biết làm, nhưng tối thiểu Hạ Tu Dục chịu học hỏi dần dần từ Lâm Khiết May là Hạ Tu Dục ko hổ danh thủ khoa, đầu óc rất thiêng hoạt, những bài toán mà Lâm Khiết đề nghị học mấy lần mới biết, Hạ Tu Dục chỉ việc một lần là biết, thậm chí những việc tương tự như cũng không bắt buộc Lâm Khiết lo lắng Sau vớ cả, những vấn đề này là vì chưng Hạ Tu Dục đầy đủ yêu yêu quý Lâm Khiết. Cô vừa3đi về phía Hạ Tu Dục, chuẩn bị đi rước vali, ai ngờ Hạ Tu Dục lại vòng tay bao bọc lấy eo cô Lâm Khiết giật mình, giây tiếp theo sau liền phân biệt mình đã ngồi trong tim của Hạ Tu Dục Đúng lúc cô mong nổi gắt thì thấy ngón tay của Hạ Tu Dục bỏ lên trên môi cô, ý bảo cô lặng lặng mang vali cũng không nhất thiết phải vội, Lâm Khiết liền nhằm mặc đến anh ôm Cuộc gọi bên cạnh đó đã kết nối, còn chưa kịp đợi Hạ Tu Dục lên tiếng, một giọng nói từ vị trí kia đã truyền đến, vì khoảng cách khá gần đề nghị Lâm Khiết có thể nghe rất rõ ràng Giọng nói ấy là của cậu thư ký kết trẻ tuổi mang làm nhân viên cấp dưới chuyển1phát nhanh giao laptop mà Hạ Tu Dục tặng kèm cho cô. “Tổng người đứng đầu Hạ, có chuyện gì ạ?” Hạ Tu Dục bao bọc lấy Lâm Khiết, tựa vào hõm vai cô như một nhỏ mèo, còn tồn tại thêm vài loại “Một lát đến nhà tôi đem thẻ sinh viên, tương lai vào trường triển khai đăng ký.” Hạ Tu Dục nói một biện pháp bình tĩnh, “thẻ sinh viên”, “đăng ký”, chỉ cần hai tự này, cho dù Hạ Tu Dục ko nói người đó là ai, tuy vậy chỉ với sự thông minh của mình, cậu thư ký ấy vẫn biết anh ta sẽ nói ai. Sau khoản thời gian Hạ Tu Dục xong xuôi lời, Lâm Khiết không dám tin, một tay bịt miệng, tay sót lại đánh lên bả vai anh, những3cánh tay Hạ Tu Dục ôm cô càng siết chặt hơn. “Vâng, tôi sẽ tới ngay ạ.” Cậu thư ký yên tâm đáp “Bây giờ cậu đang ở đâu?” Hạ Tu Dục hỏi, vì chưng anh ta chợt nhớ ra còn một người cũng cần phải cậu ta rước thẻ sinh viên đi làm việc thủ tục đăng ký “Ở công ty.” Hạ Tu Dục gật đầu:
Trùm Truyện - Đọc truyện online, phát âm truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện new thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, giỏi truyện ngôn tình một biện pháp nhanh nhất. Cung cấp mọi thứ như di động và máy tính xách tay bảng.Website vận động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.
*
chấm dứt phần trang phục, Hà Mạn Mạn lại phân vân nên trang điểm ra làm sao Trang điểm rồi lại tẩy trang, làm sạch mỹ phẩm rồi lại trang điểm, sau cùng đến Lục Ly cũng suýt không muốn xem tiếp nữa Hà Mạn Mạn new đánh phấn lót, phơn phớt má đào rồi tô son lâm thời xong, sắc mặt trông khôn cùng tốt, bí quyết trang điểm khôn xiết nhạt Đến khi sắp tới xuất phát, Lục Ly nói Hà Mạn Mạn đổi đôi giày cao gót thành một đôi nhằm bệt, vì vậy trông sẽ hiền đức hơn Hà Mạn Mạn nghĩ cũng đúng, tiếp đến bỏ giầy cao gót ra, hiệu quả là đứng cạnh Lục Ly, chiều cao đứt quãng quá nhiều. Lục Ly vốn cũng tương đối cao, trung bình một mét tám mấy, thêm vào đó một gương mặt đẹp đẽ, nhìn thoáng qua vẫn thấy anh cực kì nổi bật, cứ như phát sáng trong những khi Hà3Mạn Mạn chỉ cao ngang mấy cô nàng bình thường, tất cả mang giày cao gót mới thấy chiều cao hai bạn xứng đôi, bây giờ vì đôi giày đế xệp ấy nhưng Lục Ly trông như dắt theo một nhỏ bé gái. Cứ như thế, cô mặc cỗ váy đoan trang, thêm đôi giày đế bệt khá bình thường, Hà Mạn Mạn theo Lục Ly tới nhà phụ vương của Hạ Tu Dục, tiện con đường lại ghé qua nhà bà ngoại, có điều thấy bà ngoại vẫn thu dọn xong cả rồi Lần này là do bà và Hà Mạn Mạn bên nhau dọn, hơn thế nữa cũng không người nào hối thúc. Ngắm nhìn nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt bà và ngôi nhà đã được vệ sinh trống không, đứng trước cổng nhà, Hà Mạn Mạn cảm giác thật thoải mái. Tiễn bà xuống nhà, cô thấy Lục Ly cùng Lưu Hoằng1đang đứng thủ thỉ với nhau Hai fan thấy Hà Mạn Mạn với bà đi xuống, một bạn thì đỡ loại vali vào tay Hà Mạn Mạn, một bạn thì đỡ bà nước ngoài lên chiếc xe Buick của mình. Bà ngoại ngồi nghỉ ngơi ghế sau, lưu lại Hoằng thấy Hà Mạn Mạn, vội vàng mời: “Mạn Mạn, bao giờ có thời gian cháu cùng với Lục Ly đến nhà bác chơi nhé, bác bảo bác gái làm vài món ngon đến cháu.” Nghe chưng nói vậy, Hà Mạn Mạn gật đầu mỉm cười, nói rằng một mực sẽ đến, thấy bà ngoại ngồi ở ghế sau đang chú ý mình qua cửa ngõ sổ, Hà Mạn Mạn nháy mắt mỉm cười với bà, cô nói: “Bà, mấy ngày nữa con cháu sẽ cho tới thăm bà.” Bà nước ngoài nghe vậy gật đầu, vẫy tay giã từ Hà Mạn Mạn Lục Ly với cô cũng vẫy chào bà, dõi theo chiếc xe của3Lưu Hoằng đang ra đi dần khu quân sự Vành đôi mắt Hà Mạn Mạn bỗng dưng đỏ lên, nửa năm nay, họ đã cùng mọi người trong nhà trải qua nỗi đau khi ông ngoại qua đời, nếm qua biết bao nhiêu nhung nhớ, hạn chế và khắc phục sự quấy rối của lưu lại Hà, chia sẻ vui mừng, bi quan đau, vô vọng lẫn hy vọng giờ đây cuối thuộc đã thừa qua được rất nhiều tháng ngày mờ ám ấy để bước về phía trước. Nhưng mà lúc này, Hà Mạn Mạn nỗ lực né tránh phần đông thứ tương quan đến lưu Hà, trước tiên là cô không muốn vì bà ta nhưng mà làm lỗi mất chổ chính giữa trạng vui tươi của bà ngoại, đồ vật hai là gia đình Lưu Hà như biến mất giữa biển người, đã nhảy vô âm tín tự lâu. Không có bất kể tin tức gì, thậm chí đến cả QQ của vương Dập Hạo cũng không3đăng, Wechat càng ko có chuyển động gì, chẳng lẽ anh chị họ đã chuyển đi?! Hà Mạn Mạn quan sát vào cổng khu quân sự chiến lược trống trải, mắt vẫn dõi theo khu vực bà ngoại vừa tách đi. Lục Ly ôm vai cô, vỗ vơi hai cái, say mê sự để ý của Hà Mạn Mạn, khẽ nói: “Chúng ta cũng đi thôi.” Hà Mạn Mạn mím môi, gật đầu, đôi mắt vẫn quyến luyến nhìn theo hướng chiếc xe Buick vẫn rời đi mất hút. đơn vị bà ngoại và nhà của Hạ Văn Đào mặc dù ở cùng một khu, tuy vậy một người ở khu vực dân thường, một người ở khu dành riêng cho sĩ quan, nhị khu giải pháp nhau khá xa, cơ mà Lục Ly không có ý định tài xế mà muốn cùng cô quốc bộ qua đấy. Tín đồ qua đường rất nhiều đúc, lâu lâu tất cả quân sĩ đi tuần tra, thỉnh thoảng còn có9tiểu đội đang hoạt động bộ Hai fan đi cho tới cổng chính, quân nhân cảnh vệ sinh hoạt công ngoài ra quen biết Lục Ly, cúi người thanh lịch chào hai người, Lục Ly mỉm cười đáp lại rồi cứ rứa đi trực tiếp vào trong cho dù quãng đường không xa, tuy thế cũng là lần đầu tiên Hà Mạn Mạn phi vào trung tâm” của khu quân sự chiến lược Xung xung quanh rợp bóng cây mát, nhà mọc lên san liền kề theo phong thái cổ xưa, còn rất có thể nghe rõ được giờ hô câu khẩu hiệu của quân sĩ, ngoài các âm thanh này ra thì hết sức yên tĩnh. Thiệt sự không hiểu tại sao một yếu tố hoàn cảnh trang nghiêm do vậy lại hoàn toàn có thể nuôi dưỡng ra một fan như Hạ Tu Dục? Hai bạn càng mang lại gần nhà của Hạ Văn Đào, Hà Mạn Mạn càng rụt rè, cô khẽ hít sâu, hy vọng hoàn toàn có thể xoa dịu chổ chính giữa trạng bất an của mình. Lục Ly ở lân cận cũng nhận biết Hà Mạn Mạn sẽ căng thẳng, anh cúi phải chăng đầu vơi nhàng an ủi cô: “Không sao đâu, cô chú nhân từ lắm.” ko sao? Mấy cách đây không lâu Hà Mạn Mạn thấy tư lệnh Hạ trên tivi, dịp đó ông ấy đang lãnh đạo huấn luyện, từng đòn một đánh ra đầy uy lực kết thúc khoát, không hề giống bạn đã có tuổi, làm gì có như là Hạ Tu Dục, bộ hạ mảnh khảnh nhỏ yếu Hà Mạn Mạn đâu biết Hạ Tu Dục và Lục Ly từ nhỏ dại đã luyện Taekwondo, lúc bé nhỏ đã lên đai đen Hạ Tu Dục còn gớm ghê hơn, từng được huấn luyện một thời hạn dài trong quân đội, thân thiết với những binh bộ đội trong ấy, thậm chí là là sau đây khi đầu với đông đảo đặc công mang đến đây lãnh đạo cũng không hề thua kém; trong khi anh ta còn học boxing trong thời gian rất dài. Vẫn là câu nói ấy, thân hình đẹp là khi cởi vật dụng ra new thấy, mặc thứ vào thì gầy, cô làm sao biết khi anh ta tháo đồ ra cơ bắp đẹp đến cầm cố nào Cô thấy cơ bắp của Lục Ly, Lâm Khiết tất yếu cũng thấy của Hạ Tu Dục... Hai người cứ đi mãi, sau cuối dừng chân trước một ngôi biệt thự nhỏ dại thấp nháng trong rừng cây Chấn tĩnh lại tinh thần, Hà Mạn Mạn hít một tương đối thật sâu Lục Ly nhận chuông, ko ngờ bạn trong nhà hình như đang hóng hai người, chuông cửa ngõ vừa dứt, cửa đã mở toang. Tín đồ mở cửa đó là bà Hạ, bạn sáng lập ra tập đoàn lớn Viễn Phong, chị em của Hạ Tu Dục. Bà Hạ thấy Lục Ly đang đi vào liền mỉm mỉm cười vui vẻ, không còn bất ngờ, xem ra trước khi tới Lục Ly đã báo trước Vừa hòn đảo mắt, bà Hạ đã chăm chú tới cô nàng ở lân cận Lục Ly, thấy mặt Hà Mạn Mạn đỏ lên, hệt như một búp bê nhỏ nhắn dễ thương bị Lục Ly giấu ở trong nhà vì không thích người khác nhìn thấy Hà Mạn Mạn ngoan ngoãn đứng làm việc đó, cười cợt ngại ngùng. “Đây là Mạn Mạn đúng không.” Bà Hạ cười nhân từ dắt Hà Mạn Mạn bước vào trong nhà, Hà Mạn Mạn giật mình, quay đầu muốn search Lục Ly, còn chưa kịp quay lại đang nghe thấy giờ đồng hồ Lục Ly sinh sống phía sau lưng nói cùng với mình: “Mạn Mạn, đó là mẹ của Tu Dục.” Hà Mạn Mạn cắm môi, tất cả phần gượng gạo gạo nói: