Phân tích Những ngôi sao 5 cánh xa xôi của người sáng tác Lê Minh Khuê giúp thấy được vẻ đẹp nhất của những cô bé thanh niên xung phong trong cuộc sống đời thường chiến đấu đầy gian khổ, hi sinh mà lại vẫn giữ tinh thần lạc quan yêu đời.

Bạn đang xem: Cảm nhận những ngôi sao xa xôi


Phân tích Những ngôi sao 5 cánh xa xôi của Lê Minh Khuê - Những ngôi sao 5 cánh xa xôi là 1 trong những tác phẩm làm phản ánh chân thực sự khốc liệt, man rợ của cuộc chiến tranh cũng như ca tụng tinh thần đại chiến anh dũng, không lo hy sinh buồn bã của những cô nàng thanh niên xung phong. Lê Minh Khuê vẫn rất thành công khi khắc họa hình ảnh của những cô nàng thanh niên xung phong trên tuyến phố Trường Sơn phòng Mỹ. Sau đấy là tổng hợp những bài văn so với Những ngôi sao 5 cánh xa xôi hay độc nhất giúp các em học sinh làm rõ hơn về ý nghĩa của tác phẩm.

1. Dàn ý so sánh Những ngôi sao sáng xa xôi

I. Mở bài

- trình làng vài đường nét về người sáng tác Lê Minh Khuê: một người sáng tác thuộc chũm hệ bên văn trong thời kì loạn lạc chống Mĩ

- trình làng về văn bản “Những ngôi sao sáng xa xôi”: tự khắc họa thành công hình ảnh tiêu biểu của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn


II. Thân bài

1. Yếu tố hoàn cảnh sống cùng chiến đấu

- các nàng sống trong một chiếc hang dưới chân du lịch – nơi triệu tập nhiều bom đạn với sự nguy nan ác liệt

- chúng ta uống nước suối đựng trong ca hoặc bi đông, tắm ngơi nghỉ suối, dụng cụ vui chơi duy nhất là một trong cây đài chào bán dẫn nhỏ dại để nghe nhạc cùng tin tức

- quá trình đặc biết nguy hiểm: chạy trên du lịch cả ngày, phơi mình giữa vùng trọng điểm, sau mỗi trận bom phải đo cân nặng đất đá phủ vào hố bom, khi nên thì yêu cầu phá bom.

⇒ yếu tố hoàn cảnh sống cực kỳ nguy hiểm, luôn luôn căng thẳng, cái chết luôn rình rập yên cầu sự bình tĩnh, tự tin và dũng cảm.

2. Điểm chung của các cô gái

- Họ có phẩm chất phổ biến của người chiến sĩ thanh niên xung phong:

- Họ gồm lí tưởng sinh sống cao đẹp: họ chuẩn bị hi sinh tuổi thanh xuân, hi sinh hạnh phúc cá thể để nghe tiếng hotline thiêng liêng của Tổ quốc

- Kiên cường quả cảm đối khía cạnh với mưa bom bão đạn

+ Nơi các cô thao tác quả là một thử thách, không sợ hi sinh

+ Bị thương cơ mà vẫn chuẩn bị bám trụ phân chia lửa thuộc đồng đội

- tinh thần trách nhiệm cao cùng với công việc: Khối lượng quá trình lớn nhưng các cô thường gắng gắng ngừng tốt mà lại không đề xuất nhờ tới sự giúp đỡ

- Họ còn tồn tại tình đồng chí, bầy gắn bó đầy yêu thương


+ lúc Nho bị thương, chị Thao lo mang lại Nho, Phương Định rửa đến Nho bởi nước đun sôi, tiêm mang lại Nho, quan tâm Nho như 1 cô y tá thành thạo

⇒ thiết yếu tình đồng minh ấy giúp những cô khích lệ nhau dứt nhiệm vụ

3. Điểm riêng rẽ của mỗi người

- Nhân đồ Nho

+ Nho là em út, tính trẻ con con, thích ăn uống kẹo, có dáng vẻ bé dại nhắn, cứ mỗi lần đi trinh thám về lại đi tắm khiến cho Phương Định thúc đẩy Nho như một que kem non mẻ. Mà lại khi bị yêu quý lại luôn luôn là một cô gái rắn rỏi và bản lĩnh

- Nhân đồ dùng Thao

+ Chị Thao là chị cả nhưng mà lại thích làm cho duyên: Lông mày tỉa nhỏ như loại tăm, áo lót cái nào cũng thêu chỉ màu. Chị rất siêng chép bài hát tuy vậy không hát trôi chảy bài nào.

+ Trong các bước luôn gan dạ quyết đoán tuy vậy lại khôn cùng sợ máu với sợ vắt

⇒ vào cô tất cả sự phối kết hợp giữa chiếc nhút nhát, mềm yếu với cái bản lĩnh quyết đoán cho vô cùng

- Nhân thiết bị Phương Định

+ Định là một cô gái hồn nhiên, hay mơ mộng tốt sống với kỉ niệm của phụ nữ ở thành phố nơi cô sống

+ Phương Định còn rất dũng mãnh trong một lần phá bom, cô khả năng hơn lúc nghĩ rằng có ánh nhìn các chiến sỹ dõi theo mình

+ Cô ko sợ chết mà chỉ sợ hàng không thông không hoàn thành nhiệm vụ

⇒ những cô đều có những đường nét tính cách xinh xắn và đáng yêu, là những nhỏ người sinh động từ cuộc sống thường ngày thực phi vào tác phẩm một cách tự nhiên

III. Kết bài

- khẳng định lại những thành công về văn bản nghệ thuật:

+ Nghệ thuật: ngôi đề cập thứ nhất, miêu tả tâm lí nhân thứ tinh tế

+Nội dung: xác định sự kiên cường bất khuất cùng các phẩm hóa học vô cùng dễ thương của ba cô gái nói riêng và gắng hệ trẻ việt nam bấy giờ đồng hồ nói chung.


2. Phân tích Những ngôi sao 5 cánh xa xôi học sinh giỏi

Lê Minh Khuê thuộc cố hệ đơn vị văn cứng cáp trong chống chiến kháng chiến chống mỹ giải phóng dân tộc cứu nước. Những tác phẩm của bà hay viết về những người dân thanh niên trên tuyến đường Trường Sơn, trong số ấy tiêu biểu là tòa tháp “Những ngôi sao sáng xa xôi”. Đến với truyện ngắn “Những ngôi sao 5 cánh xa xôi", ta không những được tận mắt chứng kiến những năm tháng chiến tranh ác liệt nhất ngoài ra thấy được tình cảnh đồng chí thắm thiết và cả những người nữ tntn với tính phương pháp trong sáng, tràn trề lạc quan.

“Những ngôi sao sáng xa xôi” là cửa nhà viết về “tổ do thám mặt đường” bao gồm Nho, Thao và Phương Định, thao tác trên một trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn máu lửa. Hoàn cảnh sống với chiến đấu của các cô tiềm ẩn đầy đều gian khổ, vất vả với nguy hiểm. Bởi tuyến đường này là nơi quân Mỹ triệu tập đánh phá ác liệt nhất mà trách nhiệm của các nàng ấy lại là san lấp các hố bom, lưu lại những trái bom không nổ cùng khi phải thì phá bom. Quá trình hết sức nguy hiểm, luôn phải đối mặt với “thần bị tiêu diệt rình rập” lúc họ bắt buộc “chạy trên cao điểm giữa ban ngày” và máy cất cánh địch thì hoàn toàn có thể ập tới bất cứ lúc nào. Fan ta có thể thấy tức thì được sự nguy hiểm của tuyến phố này khi nhìn vào thời gian độ mà lại giặc Mỹ đánh phá nó “Ðường bị tiến công lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. 2 bên đường không tồn tại lá xanh. Chỉ bao hàm thân cây bị tước thô cháy. Rất nhiều cây những rễ ở lăn lóc”. Có thể thấy rằng công việc của mọi người trinh thám ấy không chỉ có là sự gian nan về thân xác khi hoàn toàn có thể bị bom vùi bất kể lúc nào mà còn yên cầu ở bọn họ sự tập trung cao độ, sự bình tĩnh, gan góc và đúng mực hết mực.

Thế nhưng, ba cô nàng ấy, Nho, Thao, Phương Định cho dù trong gian khổ, gian truân vẫn luôn luôn mang trong mình vẻ đẹp, sự trong sạch của những cô bé tuổi mười bảy. Họ bao hàm điểm chung, gần như điểm riêng khác hoàn toàn làm nổi bật lên hình ảnh của hầu hết đoá hồng nơi chiến trường bom đạn mịt mù.

Ở Nho, Thao cùng cả Phương Định nữa, ta phát hiện rằng họ bao gồm chung một lí tưởng sống cao đẹp. Lí tưởng ấy sẽ dẫn dắt họ, để họ trở thành những người đồng đội gắn bó thân thiện trên du lịch này. Họ thay mặt đại diện cho lớp thanh niên yêu nước vào trong thời gian 70 của thế kỉ trước, sẵn sàng hiến dưng tuổi tx thanh xuân phơi phới của bản thân mình cho sự nghiệp cứu vãn quốc hào hùng. Công việc của những cô nàng ấy là “Khi tất cả bom nổ thì chạy lên, đo trọng lượng đất buộc phải lấp vào hố bom, đếm bom không nổ và nếu phải thì phá bom” – một quá trình chứa đựng sự nguy khốn vô cùng, vậy mà chỉ việc nghe giờ máy bay địch cùng nghe giờ đồng hồ bom nổ là họ sẵn sàng chuẩn bị lao ngay ra cao điểm để thực hiện nhiệm vụ của mình. Điều đó mang lại ta khám phá sự can đảm, kiên cường, kiêu dũng và gan dạ, ko hề sợ hãi trước nguy hiểm của những cô nàng thanh niên xung phong ấy. Họ gồm nghĩ đến chết choc nhưng chỉ là tử vong “mờ nhạt với không nạm thể”. Vày trên toàn bộ điều họ mong muốn là bom nổ, thông con đường và đầy đủ chuyến xe của không ít người quân nhân sẽ lăn bánh qua những tuyến phố an toàn.


Ba cô nàng trẻ ấy còn khiến chúng ta bất thần bởi lòng tin trách nhiệm không nhỏ trong quá trình của mình. Hình hình ảnh của chị Thao với Nho quyết đoán chạy ngay ra bên ngoài để đo trọng lượng bom vừa được thả xuống. Tốt Phương Định lúc cô phá trái bom nằm 1 mình trên đồi vắng. Bọn họ đều thực hiện rất nghiêm túc quá trình của mình mà không thể sợ hãi, hay gồm bất cứ băn khoăn nào. Vì chưng họ ý thức được công việc của mình đặc trưng như nắm nào so với tiền tuyến, và tuyến phố này là tuyến đường xương máu, dù cho có hi sinh cũng buộc phải giữ mang đến đường được an toàn. Ý chí, lòng yêu thương nước của những cô gái ấy khiến cho ta đề xuất cúi đầu khâm phục.

Ở hầu hết cô gái kiên định này còn toát lên ý thức đồng đội sâu sắc. Sống thông thường với nhau lâu ngày, cùng cả nhà chiến đấu, Nho, Thao, Phương Định bên cạnh đó đã coi nhau như bà mẹ ruột làm thịt thân thiết. Họ gọi nhau, biết nhau thích hợp gì, sợ gì, lưu ý đến đồng đội của bản thân từng chút một. Khi bè phái bị thương, chúng ta cũng chăm lo cho nhau, lo lắng cho nhau. Đó là tình đồng đội nóng áp, vững chắc và kiên cố mà chắc hẳn chỉ tất cả cùng nhau kungfu mới rất có thể khăng khít mang đến nhường ấy.

Và cuối cùng, làm việc họ, những cô nàng trinh sát, ta tìm tòi một trung ương hồn lạc quan, phơi cun cút mộng mơ, dù đang ở trong cuộc chiến tranh ác liệt nhất. Họ duy trì trong mình những sở trường như ăn uống kẹo ngọt, thêu thùa, hát,… và biểu lộ khát khao về hoà bình, nơi không thể thấy khói lửa chiến tranh và chúng ta sẽ được làm những các bước mà chúng ta mơ ước.

Đó là điểm chung của những cô bé trong “tổ thám thính mặt đường” trên tuyến phố Trường Sơn. Vậy phần đông điểm riêng của họ là gì? Điều gì khiến họ trở nên biệt lập so cùng với những cô gái khác?

Ở Phương Định, ta tìm ra cô là một người con gái hết sức đặc trưng và để lại tuyệt hảo sâu sắc trong tim bạn đọc. Phương Định là đàn bà Hà Nội, vừa tránh ghế đơn vị trường vẫn xung phong ngay vào nơi chiến trường trọng điểm đánh phá của giặc Mỹ. Phương Định new chỉ mười bảy tuổi, tâm hồn cô vẫn còn những thơ ngây, phần đa mộng mơ, đa số nét hồn nhiên, tinh nghịch của tuổi học tập trò. Có lẽ rằng bởi vậy điều mà cô mê say nhất là hát: “dân ca quan họ mềm mại, dịu dàng”, “Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên xô” giỏi “dân ca Ý trữ tình”, “thường cứ thuộc điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời cơ mà hát”, mặc dù cho lời bịa ấy “lộn xộn mà ngớ ngẩn” đến mức chính cô còn “ngạc nhiên, đôi lúc bò ra mà lại cười một mình”. Ở tuổi mười bảy, Phương Định từ bỏ ý thức được về bản thân mình, cô nhận định mình rằng: “Tôi là một cô nàng khá. Hai bím tóc dày, kha khá mềm, một cái cổ cao kiêu hãnh như loài hoa loa kèn. Còn mắt tôi thì những anh tài xế bảo: “Cô tất cả cái quan sát sao mà lại xa xăm”. Chẳng vậy mà những anh lính lái xe, pháo thủ luôn “hỏi thăm cô”và “viết đông đảo thư nhiều năm gửi mặt đường dây” dù cho cô với họ gặp mặt nhau từng ngày. Điều kia đã khiến cho Phương Định cảm thấy vui mắt và từ hào, tuy thế cô luôn luôn giữ điều đó vào trong tâm địa mình. Điều cô thích chỉ với ngắm bản thân trong gương, “mím môi thật chặt” làm điệu khi thấy các chị em khác chuyện trò cùng anh bộ đội nào đó. Rất có thể nói, Phương Định là một thiếu nữ Hà Nội hết sức duyên dáng, tinh tế cảm, biết vồ cập tới hiệ tượng của bản thân nhưng cũng khá khiêm tốn và kín đáo.


Và không chỉ là có hồ hết điều đó, ta còn thấy sinh hoạt cô là người trinh sát vô thuộc gan dạ, với điều đó biểu thị trong một lần cô phá bom. Quả bom nhưng mà cô nên phá “nằm bên trên đồi”, đây là một vị trí cực kỳ nguy hiểm bởi vì nó có thể ham máy cất cánh địch bất kể lúc nào cho nên việc phá bom nên rất hối hả và chính xác. Nhận trọng trách từ tay chị Thao, Phương Định chạy ngay lên đồi vị trí mà “vắng lặng cho phát sợ. Cây còn lại xơ xác. Đất nóng. Khói đen vật vờ tùng cụm trong ko trung”. Trái bom cơ mà cô buộc phải phá “nằm thờ ơ trên một bụi cây khô”. Khi đặt chân đến gần trái bom, cô đang tự nhủ với bản thân rằng “không đi khom” mà cần “đàng hoàng” bước tới. Khi tiến hành nhiệm vụ của mình, cô cũng cảm xúc hồi hộp và căng thẳng, bởi quá trình của cô là đối mặt với tử thần lúc bom hoàn toàn có thể nổ bất kể lúc nào. Tuy thế khi tiến hành công việc, cô càng cho thấy khả năng tự tin và quả cảm của mình, cô không sợ hãi chết vì chưng cái chết với cô “mờ nhạt và không cố gắng thể”. Cùng lần phá bom ấy đã chứng tỏ một bản lĩnh dũng cảm, bền chí của một cô gái trẻ, tiêu biểu vượt trội cho đều tấm gương tuổi teen lên mặt đường cứu quốc.

Phương Định là một cô bé có tâm hồn nhiều cảm, dễ xúc động. Là người con gái của thủ đô vào chỗ đây chiến đấu, vậy nên lúc nào Phương Định cũng mơ về thủ đô hà nội của mình. Ở nơi thủ đô xa xôi ấy có bà mẹ của cô, bao gồm căn gác nhỏ mà cô giỏi ngồi hát, gồm “những ngôi sao sáng to trên thai trời”, “vòm tròn ở trong phòng hát”, bà bán kem”,… Những điều này gợi cô lưu giữ về hà nội thân yêu, nơi có những phồn hoa cơ mà cô đã đề nghị rời xa để tiến phi vào nơi chiến trường này! Chỉ một trận mưa đá thốt nhiên đến, bỗng nhiên đi cũng đủ nhằm gợi dậy trong tim Phương Định từng nào xúc cảm.

Còn ở Thao, người ta thấy chị là một trong những người chị cả, tín đồ đội trưởng khôn cùng quyết đoán, mạnh bạo trong quá trình nhưng trong cuộc sống thường ngày chị lại rất êm ả dịu dàng và hay làm cho dáng. Thấy lúc tiếng “máy bay do thám rè rè”, “phản lực gầm gào” thì Thao vẫn biết chúng sắp thả xuống đây hầu hết đợt bom mới. Chị chỉ “móc bánh quy vào túi, nhàn hạ nhai. Sự “bình tĩnh cho phát bực” của người đội trưởng Thao có lẽ là được tôi luyện giữa những năm tháng sống trên cao điểm này. Cuộc sống thường ngày nơi đây đã dạy mang lại chị bản lĩnh, sự điềm tĩnh, dũng mãnh của một bạn chị cả. Lúc tiếng bom nổ, chị đang phân công công việc hết sức cụ thể và quyết đoán, làm cho Phương Định yêu cầu thốt lên mà lại công thừa nhận rằng “ai cũng gờm chị: cương quyết, táo bạo”.

Vậy dẫu vậy chị Thao ngoài công việc lại là 1 trong người chị cả siêu dịu dàng. Chị hay có tác dụng điệu “Áo lót của chị cái nào thì cũng thêu chỉ màu. Chị tốt tỉa song lông mày của mình, tia bé dại như chiếc tăm”. Và tương tự như những người con gái trẻ khác, chị sợ hãi máu với vắt, “thấy máu, thấy gắng là chị nhắm đôi mắt lại, mặt tái mét”.

Với Nho, tín đồ em út của cả nhóm thì còn hết sức ngây thơ, khôn xiết trẻ con. Là 1 người quân nhân trên tuyến phố máu lửa, kịch liệt nhất trong binh lửa chống Mỹ mặc dù vậy Nho lại sở hữu trong mình sự ngây thơ, đáng yêu và dễ thương đến nỗi Phương Định coi Nho như thể em gái của mình, dù cho cả hai cô nàng đều đã ở độ tuổi mười bảy. Nho thích ăn kẹo nên lúc nào Phương Định cũng phần sẵn mang lại cô vào túi áo. Cùng với Phương Định, Nho như một “cây kem” lanh tanh giữa sự nắng nóng “bức người” nơi mặt trận này. Trẻ con là thế nhưng khi trúng bom bị thương, cô cũng thể hiện khả năng của một chiến sĩ. Bị mất máu, bị đau tuy vậy Nho ko hề than vãn một lời, cô chỉ im re để đồng minh băng bó vệt thương cho mình.


Về nội dung, truyện ngắn “Những ngôi sao 5 cánh xa xôi” đã cho chúng ta thấy được cuộc sống thường ngày và kungfu đầy buồn bã và hiểm nguy của những cô gái thanh niên xung phong Nho, Thao, Phương Định trên tuyến đường Trường Sơn một trong những năm tháng phòng chiến kháng chiến chống mỹ ác liệt. Tuy vậy dù làm việc trong thực trạng như thế, ta vẫn thấy được lòng tin lạc quan, dũng cảm, tâm hồn mơ mộng, hồn nhiên của các cô gái ấy. Đó là hầu hết hình hình ảnh đẹp đẽ, vượt trội cho cố hệ trẻ vn trong phòng chiến kháng chiến chống mỹ giải phóng dân tộc xâm lược.

Về nghệ thuật, truyện được nhắc theo ngôi thiết bị nhất, trải qua con mắt nhìn của Phương Định, vậy nên khiến người đọc cảm giác hết sức chân thực và sinh động. Ngôn từ đối thoại súc tích, ngắn gọn, thể hiện sự quyết đoán, trẻ khỏe của những nhân đồ trong quá trình của mình. Việc lựa chọn diễn tả những hình ảnh tiêu biểu cũng đã giúp lột tả được vẻ đẹp mắt cũng như bản lĩnh của những thiếu nữ nơi đây. Hình tượng những nhân thứ được desgin chỉ bằng vài đường nét chấm phá, tuy nhiên ta vẫn hoàn toàn có thể cảm nhận được toàn bộ nội tâm cũng giống như tính bí quyết của nhân vật. Nghệ thuật biểu đạt nội trung khu nhân vật cũng rất tinh tế, khéo léo.

Lê Minh Khuê đã thiết kế lên một câu chuyện về những người dân nữ bạn trẻ xung phong gan góc trong trong thời gian tháng binh đao chống Mỹ hết sức thành công. Chúng ta là hình ảnh tiêu biểu cho gắng hệ trẻ con Việt Nam trong số những năm tháng ấy và sẽ mãi là tấm gương sáng cho những thế hệ sau noi theo.

3. đối chiếu Những ngôi sao xa xôi - mẫu mã 1

Lê Minh Khuê thuộc gắng hệ đơn vị văn trưởng thành trong thời kì binh lửa chống Mĩ. Các tác phẩm đầu tay của chị trình làng vào trong thời hạn 70, văn bản viết về cuộc sống đời thường chiến đấu sôi nổi, hào hùng của tnxp và lính trên tuyến phố Trường Sơn. Một số truyện ngắn làm nên được sự để ý và cảm xúc yêu mến của bạn đọc.

Truyện Những ngôi sao sáng xa xôi phản nghịch ánh chân thật tâm hồn vào sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm, cuộc sống thường ngày chiến đấu đầy gian khổ, hi sinh nhưng lại rất hồn nhiên, lạc quan của những cô bé thanh niên xung phong. Đó chính là những hình hình ảnh đẹp đẽ, vượt trội cho phẩm chất cao siêu của cầm hệ trẻ việt nam trong cuộc nội chiến chống Mĩ vừa qua. Diễn biến đơn giản, mạch truyện cải tiến và phát triển theo cốt truyện tâm trạng của tín đồ kể, phối hợp đan xen giữa lúc này và vượt khứ. Hoàn toàn có thể tóm tắt như sau:

Ba nữ thanh niên xung phong làm thành tổ do thám mặt con đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Tổ trưởng là chị Thao cùng tổ viên là hai cô nàng trẻ thương hiệu Định cùng Nho. Nhiệm vụ của họ là quan tiếp giáp máy bay địch ném bom, ước chừng cân nặng đất đá dùng làm san tủ hố bom, lưu lại vị trí các trái bom không nổ với phá bom nổ chậm. Công việc hết sức nguy hại vì máy bay địch hoàn toàn có thể ập đến bất cứ lúc nào. Bọn họ phải đối mặt với thần chết trong những lần phá bom, mà các bước này thì lại ra mắt thường xuyên.

Các cô gái ở trong một chiếc hang dưới chân cao điểm, cách xa đối chọi vị. Cuộc sống thường ngày dù hà khắc và nguy hại nhưng họ vẫn có những thú vui hồn nhiên, những khoảng thời gian rất ngắn thanh thản, mơ mộng. Đặc biệt là ba chị em rất đính bó, yêu thương nhau trong tình đồng đội, dù mọi cá nhân một cá tính.

Ớ phần cuối, người sáng tác tập trung mô tả hành rượu cồn và trung khu trạng của các nhân vật, đa số là của Phương Định trong một lượt phá bom. Nho bị thương đã được đồng đội lo lắng và săn sóc. Trận mưa đá sống cao điểm khiến cho Phương Định hồi tưởng về tuổi học trò sinh hoạt Hà Nội: Chao ôi, có thể là tất cả những mẫu đó. Những chiếc đó làm việc thật xa...

Để cho nhân vật chính là Phương Định đứng ra kể chuyện, điều đó tương xứng với câu chữ truyện cùng tạo dễ dãi để người sáng tác vừa miêu tả, vừa biểu thị đời sống trung ương hồn của nhân vật. Truyện viết về chiến tranh nên bao hàm chi tiết, hình ảnh về bom đạn, chiến đấu, hi sinh… nhưng đa phần vẫn phía vào nhân loại nội tâm, làm hiện lên vẻ đẹp trọng điểm hồn của con người. Ba cô gái sống và chiến đấu trên một du lịch giữa một vùng trọng yếu bắn phá của dòng sản phẩm bay Mĩ trên tuyến phố Trường Sơn.

Xem thêm: Những Câu Thơ Ngắn Hay Về Tình Yêu, Cuộc Sống Đầy Ấn Tượng Nhất

Công việc của họ rất nguy nan vì giữa ban ngày, họ bắt buộc phơi mình dưới tầm tấn công phá của sản phẩm bay địch. Nguy nan khôn lường nhưng những cô từ hào về các bước của mình cùng cái tên gọi mà đơn vị đặt mang đến là: tổ thám thính mặt đường. đính với cái tên gợi sự khát khao tạo ra sự những sự tích nhân vật ấy là các bước chẳng nhẹ nhàng, đơn giản dễ dàng chút nào.

Định hồn nhiên kể: công ty chúng tôi bị bom vùi luôn. Bao gồm khi trườn trên cao điểm về chỉ thấy hai bé mắt bao phủ lánh. Mỉm cười thi hàm răng lóa lên ở trên khuôn khía cạnh nhem nhuốc. Rất nhiều lúc đấy cửa hàng chúng tôi gọi nhau là “những bé quỷ mắt đen".


Sau từng trận bom, những cô bắt buộc lao ngay lập tức ra trọng điểm, đo lường và cầu tính cân nặng đất đá bị bom địch đào xới, đếm phần đa quả bom không nổ và dùng hầu hết khối thuốc nổ để vào cạnh từng trái bom để phá. Đó là một các bước mạo hiểm với dòng chết, thần kinh luôn luôn căng thẳng, đòi hỏi sự quả cảm và rất là bình tĩnh. Tuy vậy với ba cô gái thì những công việc khủng kinh ấy đã trở thành bình thường:

Có ngơi nghỉ đâu như thế này không: khu đất bốc khói, bầu không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Thần kinh căng như chão, tim đập mặc kệ cả nhịp điệu, chân chạy nhưng mà vẫn hiểu được khắp tầm thường quanh có khá nhiều quả bom chưa nổ. Rất có thể nổ bây giờ, hoàn toàn có thể chốc nữa. Nhưng khăng khăng sẽ nổ… Rồi khi ngừng việc, quay lại nhìn cảnh đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang.

Đối lập với cảnh hung tàn do bom đạn giặc gây ra là việc bình tĩnh đến quái gở của những cô gái. Cảnh những cô sinh sống trong hang sao cơ mà lạc quan, thơ mộng cho thế: bên phía ngoài nóng trên 30 độ, đưa vào hang là sà ngay mang đến một trái đất khác. Loại mát lạnh lẽo làm toàn thân run lên đột ngột - Rồi ngửa cổ uống nước trong ca giỏi trong bi đông. Nước suối pha đường. Hoàn thành thì nằm dài trên nền độ ẩm lười biếng nheo mắt nghe ca nhạc từ cái đài cung cấp dẫn nhỏ mà cơ hội nào cũng đều có pin đầy đủ. Có thể nghe, có thể nghĩ lung tung… trong khi ta chuẩn bị mở chiến dịch lớn.

Cả ba cô những là con gái Hà Nội. Tuy đậm cá tính và hoàn cảnh riêng mọi người mỗi khác nhưng lại họ đều có phẩm chất thông thường vô cùng xuất sắc đẹp của tntn tiền tuyến. Đó là tinh thần anh dũng tuyệt vời, không hại gian khổ, hi sinh, quyết trung khu khắc phục khó khăn để hoàn thành tốt nhiệm vụ và tình cảm bè lũ gắn bó, yêu thương thương.

Ở họ còn tồn tại những nét tầm thường của các chị em trẻ là dễ dàng xúc động, những khát vọng với hay mơ mộng, dễ dàng vui mà cũng dễ dàng buồn. Trong bom đạn, cận kề cái chết mà người ta vẫn thích làm đẹp cho cuộc sống đời thường của mình: Nho mê thích thêu thùa, chị Thao chuyên chép bài bác hát, Định ưng ý ngắm mình trong gương, ham mê ngồi bó gối thả hồn theo loại hồi tưởng và chứa tiếng hát.

Phương Định vốn là một học sinh Thủ đô. Tính biện pháp Phương Định vừa vô tư, tinh nghịch, vừa nhẹ dàng, lãng mạn. Cô tốt hồi tưởng hầu như kỉ niệm của tuổi thiếu phụ vô tứ giữa gia đình và thành phố thân yêu. Vào chiến trường, những kỉ niệm êm dẹp ấy luôn luôn sống dậy trong thâm tâm trí cô. Nó vừa là niềm khao khát, vừa làm dịu mát tâm hồn cô trong yếu tố hoàn cảnh căng thẳng, tàn khốc của chiến tranh.

Giống như các chị em mới khủng khác, Phương Định khá nhạy cảm về bản thân và cũng khá quan trọng tâm đến hình thức của mình. Cô tự tiến công giá: Tôi là con gái Hà Nội. Nói một giải pháp khiêm tốn, tôi là một cô nàng khá. Nhị bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiều hãnh như đài hoa loa kèn. Còn đôi mắt tôi thì các anh tài xế bảo: “Cô gồm cái quan sát sao mà xa xăm”. Xa mang đến đâu khoác kệ, mà lại tôi say đắm ngắm đôi mắt tồi vào gương. Nó lâu năm dài màu sắc nâu, xuất xắc nheo lại như thanh hao nắng.

Cô biết mình được rất nhiều người nhằm ý, tốt nhất là những anh bộ đội lái xe. Điều đó tạo nên cô thấy vui với tự hào, tuy thế cô chưa dành riêng tình cảm cho một ai. Tuy vậy, cô không hay biểu lộ tình cảm với thường tỏ ra kín đáo đáo thân đám đông, xem qua sẽ tưởng như thể kiêu kì.

Phương Định yêu thích hai bạn gái trong tổ trinh thám mặt con đường và cộng đồng trong 1-1 vị. Đặc biệt, cô dành riêng tình yêu cùng niềm cảm phục cho tất cả chiến sĩ mà lại cô gặp trên mặt đường vào phương diện trận:

Không gọi sao các anh pháo thủ cùng lái xe lại tốt hỏi thăm tôi. Hỏi thăm hoặc viết hồ hết bức thư dài gửi con đường dây có tác dụng như ở cách xa nhau hàng ngàn cây số, mang dù hoàn toàn có thể chào nhau hằng ngày. Tôi không săn sóc, vồn vã. Khi bọn con gái xúm nhau lại đối đáp với cùng một anh lính nói xuất sắc nào đấy, tôi thường đứng ra xa, bó tay lại trước ngực và chú ý đi khu vực khác, môi mím chặt. Nhưng chẳng qua tôi điệu chũm thôi. Thành tâm trong xem xét của tôi, những người đẹp nhất, thông minh, gan dạ và cao thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao 5 cánh trên mũ.

Là một nhà văn thanh niên xung phong nên Lê Minh Khuê thông liền và mô tả khá tinh tế và sắc sảo tâm lí của những cô gái trong nhóm trinh thám mặt con đường mà tiêu biểu vượt trội là nhân vật Phương Định. Trọng tâm trạng của Định thời điểm phá bom nổ lờ lững được tác giả biểu đạt rất thực: … máy cất cánh rít, bom nổ. Nổ trên cao điểm, giải pháp hang này khoảng 300 mét. Đất bên dưới chân công ty chúng tôi rung. Mấy loại khăn phương diện mắc ngơi nghỉ dây cũng rung. Toàn bộ cứ như lên cơn sốt. Khói lên và cửa ngõ hang bị đậy lấp. Ko thấy mây và bầu trời đâu nữa.

Quả bom nằm ghẻ lạnh trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất. Đầu này có vẽ hai vòng tròn màu vàng…Tôi sử dụng xẻng nhỏ đào đất dưới trái bom. Đất rắn. Hồ hết hòn sỏi theo tay tôi bay ra nhì bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng đụng vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng dưng thấy nguyên nhân mình có tác dụng quá chậm. Cấp tốc lên một tí! Vỏ quả bom nóng. Một tín hiệu chẳng lành.

Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng. Cảnh mưa bom bão đạn của giặc Mĩ ra mắt hằng giờ, hằng ngày, hết ngày này sang ngày khác và sức chịu đựng của các chị em thật hay vời: thân quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom mang lại năm lần. Ngày nào ít: tía lần. Tôi có nghĩ tới mẫu chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không ráng thể. Còn chiếc chính: liệu mìn gồm nổ, bom bao gồm nổ không?

Mặc dù vẫn thành thạo trong công việc nguy hiểm, thậm chí còn một ngày rất có thể phải phá tới năm quả bom, nhưng các lần phá bom nổ chậm vẫn là 1 trong những thử thách thần kinh cao độ đối với Phương Định. Từ quang cảnh và ko khí cất đầy sự căng thẳng mệt mỏi đến cảm xúc là các anh cao xạ sinh hoạt trên kia sẽ dõi theo từng rượu cồn tác, động tác cử chỉ của mình, để rồi tinh thần can đảm ở cô như được kích thích vị lòng từ bỏ trọng xứng đáng khâm phục: Tôi mang đến gần trái bom. Cảm giác có ánh nhìn các chiến sỹ dõi theo mình, tôi không sợ hãi nữa. Tôi sẽ không đi khom. Những anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi rất có thể cứ ung dung mà bước tới.

1. Cảm giác của em về Những ngôi sao sáng xa xôi, mẫu số 1:

Trong cuộc phòng chiến kháng mỹ cứu nước, đã có nhiều những vật phẩm văn học hay nói về những bạn lính cứu nước. Ở bọn họ lúc nào cũng sôi sục đa số ý chí chiến tranh chống quân thù. Bọn họ là những con người luôn luôn nghiêm túc, nhanh nhẹn trong công việc nhưng cũng là những con người linh động và lạc quan y như chính tầm tuổi của mình. Và mẩu truyện mà em ưng ý nhất đó là hình ảnh của những người lính bạn trẻ xung phong, làm công việc lấp hố bom trong mẩu truyện Những ngôi sao 5 cánh xa xôi. Đó là cuộc sống của ba người con gái Định, Nho và Thao trên tuyến đường Trường đánh đầy mưa bom, bão đạn.

Bạn đang xem: cảm giác của em về Những ngôi sao xa xôi


Ba cô gái trong truyện là ba người có quá trình đó là làm cho ở tổ thám thính mặt đường. Chúng ta là ba cô bé luôn gắn bó cùng với nhau trong toàn bộ những công việc và cuộc sống. Thiết yếu những khó khăn khăn, khổ cực và vất vả ấy đã giúp cho những cô càng trở đề xuất gắn bó cùng hiểu nhau hơn. Công việc của các cô cũng quan trọng nguy hiểm: kia là các bước lấp đất vào hố bom khi bom vẫn nổ với nếu có bom không nổ thì buộc phải phá đi để lấy đường đến xe download chạy. Chính vì những điều ấy mà cuộc sống thường ngày của họ gần như mỗi ngày phải đương đầu với những nguy hiểm và căng thẳng.

Càng như vậy, mới cần yên cầu những con tín đồ phải bao gồm sự điềm tĩnh, có lòng tin trách nhiệm và không sợ gian khổ, vất vả. Trong thực trạng như vậy, mặc dù thế điều khiến cho chúng ta sự xúc cồn và bất thần chính là bài toán mà những người con gái ở địa điểm đây không thể bị tác động mà luôn luôn giữ cho khách hàng sự hồn nhiên với ngây thơ của những thiếu nữ đang tuổi tx thanh xuân tươi đẹp. Đó là Thao, người chị cả trong cả cha người. Thao mê thích chép lời của các bài hát, đam mê hát nghêu ngao dù có khi không nên cả lời, sợ hãi máu cùng vắt. Đó là Nho, một cô gái bé dại nhắn, thích hợp thêu thùa, thích ăn kẹo và vô cùng đáng yêu và dễ thương ” trắng cùng tròn như 1 que kem đuối lạnh”, gồm vẻ dịu dàng nhưng cũng rất gan góc. Đó là Phương Định- cô nàng Hà Nội đẹp đẽ ” nhị bím tóc dày kha khá mềm, một cái cổ cao, tự tôn như đài hoa loa kèn”.

*

Những bài Cảm nghĩ về của em về Những ngôi sao sáng xa xôi tuyển chọn

Cùng đôi mắt ” có cái quan sát sao cơ mà xa xăm”. Ngày như thế nào Định cũng phá bom các lần, là tín đồ con gái can đảm và quyết đoán, cô luôn nghĩ tới công việc của mình mọi khi làm việc. Có thời điểm nghĩ tới chiếc chết, cơ mà cô lại lo lắng điều quan trọng hơn kia là câu hỏi liệu bom tất cả nổ giỏi không. Trung tâm trạng của cô ấy khi phá bom được tác giả diễn tả một giải pháp chi tiết. Bao quanh đang là bầu không khí căng thẳng. Mọi khi lo lắng, anh lại nghĩ tới những người dân anh cao xạ đang theo dõi từng cử chỉ, hễ tác của bản thân mình rồi cô lại tự điều chỉnh những bước tiến và phong thái của bản thân sao mang lại phù hợp.

Cho cho tới khi, cô tới gần được trái bom thì người sáng tác đã diễn đạt một phương pháp vô cùng bỏ ra tiết. ” hỉnh thoảng lưỡi xẻng đụng vào trái bom .Một tiếng rượu cồn sắc cho gai bạn ,cứa vào da thịt tôi …Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành .” Đó là các bước hằng ngày của Định, bao hàm lúc nguy hại cận kề, thậm chí có lúc bị thương cực kỳ nặng nhưng các cô vẫn liên tiếp làm quá trình của mình. Và cũng chính vì vậy nên bọn họ cảm nhận được sự khác thường và đáng nể của bố cô gái. Vậy nhưng, sự ác liệt của mặt trận không hề tác động tới sự hồn nhiên và sung sướng của ba cô gái.

Nhất là Định, cô vẫn luôn luôn mang một trung tâm hồn nhiều cảm xúc. Cô là thiếu nữ hay mơ mộng, đam mê được hát, thậm chí là bịa lời nhằm hát. Cô còn xuất xắc ngồi bó gối mơ màng, luôn luôn nghĩ tới quê hương của mình. Có nhiều người chú ý nhưng cô chỉ cười mà lại không trả lời của họ. Tuy không nói ra nhưng trong tâm địa của cô thì người đẹp nhất đó là những fan ” đẹp nhất nhất, thông minh, kiêu dũng và hùng vĩ nhất là những người mặc quân phục, có sao bên trên mũ”.

Những ngôi sao sáng xa xôi là câu chuyện có giải pháp kể chuyện theo ngôi đầu tiên với ngữ điệu sinh động và trẻ con trung, cùng nghệ thuật diễn tả tâm lí một cách bao gồm xác, sản phẩm đã tạo nên sự những giá bán trị của nó một cách rõ ràng nhất. Và mẩu chuyện của những cô gái trinh sát vẫn tồn tại đọng mãi trong thâm tâm của mỗi cá nhân chúng ta. 

2. Cảm giác của em về Những ngôi sao 5 cánh xa xôi, mẫu số 2:

Nhắc đến khoảng trời Trường tô là nhắc tới biết bao sự hy sinh mất mát, nơi mà quân nhân Mỹ sẽ thả bom dồn dập nhằm mục đích ngăn cản cách tiền gan góc của các đoàn quân tiến về thành phố sài gòn giải phóng miền Nam. Dẫu vậy Trường Sơn đâu phải chỉ mang trong bản thân bao sự yêu thương đau, ngôi trường Sơn nhỏ là vị trí ghi dấu của không ít tâm hồn từ nhiên, lạc quan của đều người chiến sĩ lái xe không kính, đều chàng trai cô nàng thanh niên xung phong đã hy sinh tuổi con trẻ để hiến đâng cho đất nước. Là một trong người đã có lần gắn bó với mức trời bom đạn ấy, nhà văn Lê Minh Khuê đã khai quật đề tài thân quen đã làm nên nhiều thương hiệu tuổi to trân văn bầy chống Mỹ tuy vậy cùng với sự sáng tạo và một chút lãng mạn của mình, “Những ngôi sao 5 cánh xa xôi” của bà, vẫn khắc họa hình ảnh của những cô bé thanh niên xung phong, mà tiêu biểu là nhân thiết bị Phương Định với phần đa vẻ đẹp mắt hồn nhiên vốn tất cả của tuổi trẻ vn trong thời kháng Mỹ.

Câu chuyện đề cập về cha cô gái, ba cô bé thanh niên xung phong Nho, Thao và Phương Định, sinh sống trên một du lịch giữa bát ngát khói những vết bụi Trường Sơn, địa điểm mà “màu đất đỏ, white lẫn lộn”. Các bước của họ là “ngôi đây”,”khi bao gồm bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất đậy vào hồ bom, đếm bom không nổ cùng nếu đề xuất thì phá bom”. Trong khi đơn vị thường làm việc khi mặt trời lặn, thì tổ thám thính lại thao tác ban ngày, khi thần chết luôn “lẩn vào ruột rất nhiều quả bom”, lúc mà bộ đội Mỹ thả bom nhiều nhất và mẫu chết luôn theo liền kề ba cô nàng ấy. Các bước của họ là các bước quan trọng cùng cũng đầy cực khổ hy sinh, yên cầu tinh thần dũng cảm, sự nhậy bén quyết đoán cùng sự cấp tốc nhẹn. Trong yếu tố hoàn cảnh ấy, ta mới thấy sáng sủa ngời lên là các phẩm chất cao đẹp mắt của bố nhân vật, và đặc biệt là Phương Định, nhân vật chính của truyện.

Phương Định là một cô gái Hà Nội, “một cô bé khá”, chỉ vừa mới bước thoát ra khỏi cuộc đời hồn nhiên vô tứ lự của mình. Cô có vẻ bề ngoài đáng yêu tươi trẻ và xinh xắn, ” hai bím tóc dày, kha khá mềm, một chiếc cổ cao, tự tôn như đài hoa loa kèn”, còn song mặt thì có “cái nhìn sao cơ mà xa xăm”. Những nét xinh của cô vẫn được rất nhiều anh lái xe xem xét đến, bằng chứng là gần như bức thư lâu năm gửi đường dây mang dù rất có thể chào nhau hằng ngày, nhưng lại Phương Định cũng không chăm chút vồn vã, cô bé vẫn giỏi đứng ra xa, bó tay trước mặt và quan sát đi khu vực khác mỗi lúc một đám đàn bà xúm lại đối đáp với cùng 1 anh bộ đội nói giỏi nào đấy. Một hành động đó thôi đã làm Phương Định trở nên thật kiêu kì, chiếc điệu của cô ý thật đáng yêu và cũng thật tương xứng với một thiếu nữ như vậy.

Tâm hồn cô giữa khoảng chừng trời Trường sơn thật làm cho người ta thiệt ngạc nhiên. Cô mê hát, “thường cứ trực thuộc một điệu nhạc nào kia rồi bịa ra lời mà hát”, lời cô bịa rắc rối ngớ, ngẩn ngởn mang lại không ngờ, đôi lúc nó cũng làm cho cô trườn ra mà lại cười một mình, cô thích “những bài bác hành khúc lính hay hát trên số đông ngả con đường mặt trận”, cô say đắm “dân ca quan họ mềm mịn dịu dàng” và tất cả “Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô”, ” ngồi bó gối mơ màng: “Về đây khi mái tóc còn xanh xanh””. Với Phương Định hát khi tất cả sự im thin thít không bình thường, “tiếng trang bị bay trinh thám rè rè”, cô hát để cổ động viên hai bạn đồng nhóm Nho, Thao và cũng là hát để động viên chính bản thân mình. Thiết yếu những thời điểm mê hát ấy đã có tác dụng cô quên đi cái sự buồn phiền của cuộc sống đời thường Trường Sơn, gạt bỏ mùi khói bom đạn cơ mà cô vẫn tiếp xúc hằng ngày, và này cũng là bước đà nhằm cô giành được một vai trung phong hồn mơ mộng khi trận mưa đá vừa ập đến. Có theo tuổi trẻ của chính bản thân mình vào trường Sơn, Phương Định còn với theo cả rất nhiều kỉ niệm đẹp mắt về góc phố hà nội của mình, đó là hình ảnh người mẹ, chiếc cửa sổ, tiếng rao của bà buôn bán xôi tất cả cái mủng nhóm trên đầu, bao gồm cả những cú bớt vô tội vạ của lũ trẻ nhỏ trong một góc phố. Cơn mưa đá đi nhanh tương tự như lúc nó vừa đến, tuy vậy lại mang mọi dòng kí ức tuổi thơ về mang đến Phương Định, và toàn bộ như xoáy mạnh trong trái tim trí cô. Có lẽ rằng chính những điều ấy đã tiếp thêmsức khỏe mạnh cho cô gái, để cô luôn luôn nghĩ rằng, gia đình, bạn thân và cả hầu như kỉ niệm cơ sẽ luôn luôn theo cô trong veo quãng đời nghỉ ngơi Trường Sơn.

*

Bài văn Cảm nghĩ về của em về Những ngôi sao sáng xa xôi của Lê Minh Khuê

Tâm hồn, tính phương pháp của Phương Định hồn nhiên như thế, nhưng khá nổi bật lên trên toàn bộ vẫn là niềm tin dũng cảm, vượt lên trên hiểmnguy luôn luôn ẩn cất trong thân hình nhỏ bé của cô bé Hà Nội kia. Đó là những lúc mà bom của giặc Mỹ vẫn còn đó chưa nổ, và cô yêu cầu làm trọng trách của mình, còn thần chết thì có vẻ vẫn đã “lẩn trong ruột gần như quả bom” mong chờ cô. Mặc dù vậy, Phương Định vẫn tỏ ra thiệt bình thản, tử vong thì cô tất cả nghĩ mang đến nhưng lại là “một chết choc mờ nhạt, không nuốm thể”, nhưng cô thân thiện nhất là liệu bom gồm nổ tuyệt không, không thì làm phương pháp nào để châm mìn lần thứ hai, cô luôn đặt nhiệm vụ của mình lên mặt hàng đầu. Và trong những lúc phá bom như vậy, ta vẫn tồn tại thấy tốt thoáng mẫu sự nhạy cảm, tinh tế và sắc sảo trong cảm hứng của cô, “một tiếng rượu cồn sắc mang đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và tự dưng thấy nguyên nhân mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! ! Vỏ quả bom nóng. Một tín hiệu chẳng lành.”, phải là một trong người yên tâm mới có dược các cảm nhận sống động như vậy. Chủ yếu những dịp đó, ta new thấy được loại sự gan dạ của cô gái. Quá trình không có một chút gì là an toàn, nhưng do “quen rồi”, ngày nào thì cũng phải phá bom mang lại năm lần, ngày nào không nhiều thì tía lần, mà lại Phương Định luôn cố gắng ngừng nhiệm vụ của mình.

Và trong cái sự anh dũng ấy, ta vẫn thấy Phương Định luôn thường trực một tình cảm đồng chí đồng đội nồng nóng và chân thành. Đó là tấm lòng vị tha với mọi người nhưng mà cô quan tiền tâm, cô lo lắng khi Thao lên rất cao điểm chưa về, cô tận tình, vỗ về chăm lo Nho lúc cô ấy bị thương thời gian phá bom. Ngược lại, chính tình cảm bè bạn đồng đội, đã tạo nên Phương Định thêm một chút ít tự tin, nóng lòng khi được sống thân tình dịu dàng của rất nhiều người. đọc được công việc của mình là gian khổ, nhưng mà Phương Định vẫn luôn luôn ngưỡng chiêu mộ “những bạn mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ” do họ là các đẹp nhất, thông mình, anh dũng và hùng vĩ nhất. Số đông lúc chạy đi phá bom, vẫn mang 1 chút khiếp sợ trong người, nhưng mà nhờ các chiếc nhìn của những người chiến sĩ, đang dập rã đi nỗi sợ hãi trong cô và chỉ còn một mục tiêu chấm dứt nhiệm vụ, ” cảm thấy có ánh mắt các chiến sỹ dõi theo mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không còn đi khom. Những anh ấy ko thích loại kiểu đi khom khi mà rất có thể đàng hoàng mà bước tới”.

Trong truyện ngắn, nhân vật đề cập chuyện cũng là nhân vật chính, điều này giúp mang đến tác phẩm càng trở buộc phải chân thực, đông đảo cảm xúc, trái đất nội chổ chính giữa của nhân vật mọi được thể hiện tự nhiên và thoải mái rõ nét, vẽ lên một khoảng chừng trời mơ mộng ngay giữa Trường Sơn bao la và ác liệt.

Mang trong mình đông đảo phẩm chất cao đẹp, Phương Định xứng danh là biểu tượng của những cô nàng thanh niên thời ông xã Mỹ, là hình tượng thiếu nữ Việt phái nam trong thời gian chiến đấu, là đại diện của núm hệ trẻ nước ta thời binh cách chống Mỹ. Cũng giống như tựa đề “Những ngôi sao xa xôi”, hầu hết con fan được ví như do sao lấp lánh giữa khung trời đêm, sở hữu trong mình các phẩm hóa học đáng quý, “xa xôi” là chính vì phải ngắm nhìn thật kỹ thì mới có thể thấy được phần đông tâm hồn cao đẹp nhất ấy.

——————-HẾT——————