Khi những người dân cải đạo trước tiên của Giáo Hội hành trình dài đi đến miền Tây Hoa Kỳ nhằm quy tụ lại với các Thánh Hữu, họ trực diện với tử vong nhưng được củng cố do đức tin mới của mình nơi hồi âm phục hồi. Sau đó là những đoạn trích từ câu chuyện của người tiền phong trong đó cho biết niềm hy vọng của những Thánh Hữu nơi Sự Phục Sinh, cùng với đầy đủ điều đào tạo và huấn luyện an ủi từ năm Vị nhà Tịch trước tiên của Giáo Hội.


Câu chuyện về một người thân phụ Scandinavy vô danh là Thánh Hữu Ngày Sau có đứa đàn ông chết vào cuộc hành trình từ thủ đô new york đến Utah vào thời điểm năm 1866:


“Với sự hỗ trợ của một người bạn, cái huyệt mộ nhỏ đã được đào cùng thi hài đã có đặt vào đó. Đứa nhỏ chết vì một căn bệnh truyền nhiễm, không tồn tại người than khóc quy tụ xung quanh, không có nghi lễ thiết yếu thức, không có vòng hoa, không có thánh ca, không tồn tại điếu văn. Nhưng trước khi người cha khổ cực ra đi, ông đã dâng lên một lời cầu nguyện cung hiến ngắn bằng tiếng người mẹ đẻ của chính mình (tiếng Đan Mạch) như sau: …

“‘Thưa phụ thân Thiên Thượng: phụ thân đã ban cho con kho tàng nhỏ dại bé này—đứa bé trai thương mến này, và giờ đây Cha đã hotline nó đi. Xin phụ vương ban ơn để thi hài của nó rất có thể nằm yên tĩnh ở nơi đây cho đến buổi sáng sủa phục sinh. Ý phụ thân được nên. A Men.’

“Và khi đứng dậy từ mặt đất, ông đã thốt lên phần nhiều lời chia ly như sau:

“‘Tạm biệt, nhỏ bé Hans yêu quý của cha—đứa nam nhi xinh đẹp nhất của cha.’ Rồi với đầu cúi xuống và tấm lòng đau khổ, ông quả cảm tiếp tục bước vào nơi cắm trại của mình.”1


“Thật là điều an ủi cho người than khóc khi chúng ta được kêu gọi phải chia tay với chồng, vợ, cha, mẹ, bé cái, hoặc người thân trong gia đình yêu, để hiểu rằng, tuy vậy thân xác được để xuống và tan rã, cơ mà họ sẽ sống lại một lần nữa để sinh hoạt trong ngọn lửa đời đời trong vinh quang đãng bất diệt, chứ không bi ai phiền, đau khổ, hoặc bị tiêu diệt một lần nữa, mà họ sẽ là người kế trường đoản cú của Thượng Đế cùng đồng kế trường đoản cú với Chúa Giê Su Ky Tô.”2


Joseph Watson Young (1828–73), con cháu trai của Brigham Young là fan đã đi từ nước anh đến Hoa Kỳ vào năm 1853:


“Thật là một trong những cảnh ai oán thảm khi phải chôn một bạn khác vào đại dương tối ngày khuya với duy nhất vài nhân bệnh cô đơn. … fan ấy không có thân nhân nào thuộc đi trên tàu hoặc bất cứ ai đặc biệt quan trọng để thút thít người ấy ngoài một fan theo hầu. Đây là niềm mong muốn ấp ủ của con người mà đã biết thành hủy khử trong một chốc lát. Người bạn trẻ này đang từ bỏ toàn bộ để đi vào Si Ôn, cùng lòng của anh ấy ta hào khởi với phần nhiều dự kiến sôi nổi của tương lai, cơ mà không cho rằng anh ta đề nghị vùi thây vào cơn sóng dữ. Tuy nhiên, người ấy chết không hẳn như hồ hết người không có hy vọng, bởi vì sự an ninh của tín đồ ấy với Thượng Đế của mình, và bạn ấy đã có được sự đảm bảo trọn vẹn về việc phục sinh vinh quang quẻ trong buổi sáng của rất nhiều người tức thì chính.”3


“Thật là một thung lũng u tối và một bóng tối mà chúng ta gọi là chiếc chết! Thật kỳ cục biết bao khi đưa từ trạng thái sống thọ này của thân xác hữu diệt mang đến một tinh thần trống rỗng! Thung lũng này u tối biết bao! con phố này bí hiểm biết bao, và bọn họ phải đi trên con đường đó một mình. Tôi mong nói cùng các bạn và các anh em rằng nếu bạn có thể thấy phần nhiều điều thật sự đúng như bản chất của chúng, cùng khi bọn họ thấy cùng hiểu chúng, thì bóng khuất tất và thung lũng này bình bình đến nỗi họ sẽ quay lại và chú ý tới nó với nghĩ, khi chúng ta qua đời, thì ôi đây là lợi thế lớn nhất về toàn bộ cuộc sinh sống của mình, vì tôi vẫn đi xuất phát từ một trạng thái bi thương thảm, nhức buồn, tang tóc, thống khổ, khổ sở, đau đớn, cực khổ và bế tắc đến một tâm trạng tồn tại, ở đó tôi rất có thể tận hưởng cuộc sống đến mức buổi tối đa và hoàn toàn có thể thực hiện tại được nhưng không cần có thể xác.”4


Dan Jones (1811–62), bạn cải đạo Wales cùng với Bà Williams và các tín hữu Giáo Hội khác, đi tàu mang đến Hoa Kỳ vào năm 1849:


“Bà Williams, sinh sống Ynysybont gần Tregaron , tình trạng sức mạnh của bà suy sụp cấp tốc chóng, với có tín hiệu rằng bà sẽ không sống thọ nữa. … Bà bảo rằng vinh dự lớn nhất mà bà từng cảm nhận là có thể trở thành tín hữu của giáo hội chân thiết yếu của Vị nam giới Tử của Thượng Đế, bà không hề sợ hãi trong ý suy nghĩ về cuộc sống đời thường mai sau với tôn giáo của bà hiện giờ chứng tỏ sức mạnh của nó hơn bao giờ hết. … Bà trang trọng khuyên nhủ các đàn ông của bà phải thường xuyên trung tín cho đến khi bị tiêu diệt để chúng ta sẽ đạt được sự phục sinh xuất sắc hơn với bà. … Bà tiếp tục minh mẫn xuyên suốt đêm, cùng vào tư giờ mười lăm sáng sủa hôm sau, vong linh của bà vẫn ra đi trong bình an, còn lại một nụ cười trên đôi môi bà.”5


“Thật là điều an ủi đối với những bạn phải thút thít vì mất đi đồng đội thân quý trong cái chết, lúc biết rằng bọn họ sẽ lại được kết hợp với họ một lượt nữa! Thật là vấn đề khích lệ đối với tất cả những ai sinh sống theo những nguyên tắc đã có được mặc khải của lẽ thật, có lẽ còn đặc biệt quan trọng hơn đối với những tín đồ sống tốt lành đến gần cuối cuộc đời, là những người dân đã chịu buồn bã lâu lâu năm và kiên cường đến cùng, để biết rằng chẳng bao lâu họ sẽ sinh sống lại, và cách ra như là những linh hồn trung thực và bất diệt, để vui tận hưởng với nhóm bằng hữu đã được thử thách và an toàn và tin cậy của bọn chúng ta, không hề bị dòng chết hình ảnh hưởng, và hoàn thành quá trình mà Đức Chúa thân phụ đã ban cho họ để làm!”6


Andrew Jenson (1850–1941), tín đồ Đan Mạch di cư trong đoàn xe kéo Andrew H. Scott trường đoản cú Nebraska, Hoa Kỳ, đến Utah vào thời điểm năm 1866:


“Khi shop chúng tôi chứng kiến thi hài của mình được đặt vào trong trái tim đất mẹ, chỗ hoang dã, thì vớ cả công ty chúng tôi đều khóc, hoặc cảm thấy hệt như đang khóc; vày ý nghĩ đề xuất chôn cất những người dân thân yêu theo phong cách này, khi đồng đội và bạn thân rất cần phải ra đi ngay lập tức lập tức, ko có mong muốn sẽ đến thăm vị trí an nghỉ của không ít người thân qua đời của mình một lần nữa, quả tình là bi thiết thảm và cạnh tranh khăn. … Nhưng chiêu tập phần của họ sẽ tiến hành tìm thấy lúc Gáp Ri Ên thổi báo cáo kèn trong buổi sớm của lần phục sinh thứ nhất. Như vậy, những người thân vẫn qua đời này đã bỏ lại thể xác của mình khi chúng ta đi nhắm tới Si Ôn. Chúa lôi kéo họ về nhà trước lúc họ đạt tới điểm tới của họ; họ không được phép nhằm thấy ham Ôn khi còn sống; tuy nhiên họ sẽ nhận ra vinh quang và vui tươi về sau; họ chết trong khi nỗ lực tuân theo Thượng Đế và tuân giữ những điều răn của Ngài, và phước thay cho những người chết trong .”7


“Nếu không tồn tại phúc âm của Đấng Ky tô thì sự chia phôi gây ra vày cái chết là một trong những trong các đề tài bi tráng thảm nhất để hoàn toàn có thể nghĩ tới; mà lại ngay khi họ có được phúc đáp và học hỏi và giao lưu nguyên tắc của sự phục sinh thì vai trung phong trạng u tối, bi thiết phiền và khổ cực do chết choc tạo ra phần lớn đã được đựng khỏi. … Sự phục sinh của người chết từ bỏ nó hiển hiện nay trước tâm trí đã có soi sáng của con người, với con người có một nền tảng cho vong hồn mình dựa vào. Đó là vị thế của các Thánh Hữu hôm sau ngày hôm nay. Bọn họ quả thiệt tự bản thân biết, chúng ta không phải là ko biết sự việc này; Thượng Đế vẫn mặc khải điều này cho họ và chúng ta quả thật phát âm được nguyên tắc của việc phục sinh của người chết, cùng rằng phúc âm có sự sống với sự bạt mạng cho ánh sáng.”8


“Willie, đứa con yêu thích nhất của tôi, bị bệnh rất nặng nề suốt đêm, và cho đến 7 giờ 30 sáng sủa thì nó được giải thoát khỏi nỗi khổ cực của nó. Thượng Đế ban phước mang đến linh hồn thương yêu của nó. Ôi nó đau buồn biết bao. Nó chết vì chiếc xe pháo kéo của Ông Poulter bị gãy đổ bên trên St. Ann’s Hill, Wandsworth, Surrey, Anh. Ôi, tôi mếu máo biết bao do nỗi âu sầu vô thuộc này. Ôi Chúa, xin giúp nhỏ bằng thế lực của Ngài để chịu đựng nỗi gian khổ này theo ý thích của Ngài với ban mang đến con sức khỏe để con có thể phục vụ Ngài một cách cừ khôi và trung tín hơn, với xin cho con được sinh sống để chuẩn chỉnh bị chạm chán đứa con của chính mình trong một quả đât vui hơn và giỏi hơn với chị gái yêu dấu của nó là Elizabeth Maryann, và vào tầm phục sinh của fan ngay chính xin cho bé được ở kia để gặp chúng.”9


“Trong cuộc sống thường ngày mai sau, bọn họ sẽ có thể xác vinh quang quẻ và không biến thành bệnh tật với chết. Không tồn tại gì tuyệt vời nhất bằng một người trong tâm trạng phục sinh cùng vinh quang. Không có gì thú vui hơn là được làm việc trong tâm trạng này và đã có được vợ con và anh em ở với bọn chúng ta.”10

Để đến dễ đọc, một số trong những cách đánh vần, phép chấm câu, với viết bằng chữ hoa đã có được tiêu chuẩn chỉnh hóa.

Bạn đang xem: Sự sống và cái chết


Ghi Chú

Những Lời Giảng Dạy của các Vị chủ tịch Giáo Hội: Joseph Smith (2007), 52.

Teachings of Presidents of the Church: Brigham Young (1997), 273.

Teachings of Presidents of the Church: John Taylor (2001), 50–51.

Teachings of Presidents of the Church: Wilford Woodruff (2004), 82–83.

Lorenzo Snow, vào Conference Report, tháng Mười năm 1900, 63.


Trái: chủ tịch Brigham Young. Trên: Joseph Watson Young.

Phải: quản trị John Taylor. Trên: Dan Jones.



Trái: chủ tịch Wilford Woodruff. Trên: Andrew Jenson.

Phải: chủ tịch Lorenzo Snow. Trên: William Driver.


TPO - bộ phim truyện mở ra với hình ảnh Vân khỏa thân nằm quấn quanh tròn lại giữa mặt khu đất trông như cô sẽ được mang về với đất bà bầu một cách nguyên sơ nhất, giống giải pháp mà cô mang đến với thế giới này - một mình, đơn côi và è cổ trụi. Một cảnh khởi đầu đầy tính ẩn dụ, hình mẫu về hành trình dài cuối của người cận tử.

Memento Mori: Đất (2022) của đạo diễn Marcus Vũ dũng mạnh Cường là dự án công trình phim gây quỹ cùng đồng, thay mặt đại diện Việt phái mạnh duy nhất nhằm tranh giải cho hạng mục Làn sóng new (New Currents) của lễ hội Phim thế giới Busan danh tiếng bậc nhất khu vực châu Á.

Đạo diễn Marcus Vũ táo bạo Cường (ngoài cùng mặt phải) thuộc hai diễn viên thiết yếu tại LHP thế giới Busan.

Được dựng trên một mẩu chuyện có thật cùng lấy xúc cảm từ cuốn sách Điểm mang đến của cuộc đời của tác giả Đặng Hoàng Giang,Memento Mori: Đất nhắc về đều ngày mon cuối đời của Vân – một người mắc bệnh ung thư 27 tuổi chuẩn bị ra đi và bỏ lại tín đồ cha, người chồng và hai con gái của mình lại ở cuộc sống này. Vân với người chồng Hoàng đã đề xuất chạy tiền để chữa dịch cho cô suốt hai năm trời, khiến mái ấm gia đình cô rơi vào hoàn cảnh món nợ hàng trăm triệu nhưng bệnh lý ung thư của cô không còn suy giảm. Memento Mori: Đất không có một câu chuyện truyền cảm xúc về hành trình dài chữa bệnh thành công xuất sắc của người bệnh ung thư, gắng vào kia nó mời ta đi vào cuộc sống của những bé người bé dại bé đã rủi ro mắn được do đó và phải học cách đối mặt với sự chia ly giữa bạn sắp ra đi và tín đồ ở lại.

Xem thêm: Phim Rubic 8: Thương Nhớ Ở Ai Tập 6 Full Hd Phim Việt Nam, Thương Nhớ Ở Ai Tập 6


Memento Mori trong giờ Latin có nghĩa là “Hãy lưu giữ ngươi đã chết”, đó là lời gợi ý về sự hữu hạn của đời người, mặc cho họ bao gồm là bất cứ ai, từ tỷ phú thế giới cho đến kẻ bần hàn, họ cũng sẽ phải quăng quật lại phần đông thứ và đi mang lại miền rất lạc.


Memento Mori: Đất mở đầu với câu nói tương tự nhưng theo một giải pháp nhẹ nhàng và giảm đề cập trực diện đến cái chết hơn, kia là: Thời gian đúng là không ngóng ai lúc nào cả. Đúng là không có bất kì ai biết được thời gian ta sót lại trên cuộc đời này, họ có thể có không ít hoặc quá ít, với Vân là bạn thuộc trường hợp thiết bị hai.

Vân mới chỉ có 27 tuổi ở thời gian trong phim, tức là cô đã phải ban đầu chống chọi với ung thư từ thời điểm năm 25 tuổi, một giới hạn tuổi còn thừa trẻ. Vân vẫn còn không ít điều còn chưa kịp dạy lại mang lại Nguyệt với Nga, tốt được trải qua độ tuổi mới lớn nổi loạn của nhị cô tinh ranh này mà Vân đã yêu cầu bỏ lại con mình thuộc với phần nhiều lời khuyên nhủ cuối đời.

Gia đình nhỏ của Vân quây quần mặt mâm cơm.

“Đây là thanh nữ tiên cá!”

“Nàng tiên cá này rất đẹp quá ta! Đẹp như chị em Vân không?

“Dạ có. Tuy nhiên mà nữ giới tiên cá này còn có tóc còn bà mẹ Vân hổng gồm tóc.”

Đoạn đối thoại ngắn trên là cuộc chuyện trò giữa cô bé Nga với người ba Hoàng trong phim. Đây là câu thoại gây tuyệt vời mạnh và đáng nhớ độc nhất vô nhị với tôi, từ bạn dạng trailer dựng nháp, tôi có cơ hội được xem qua mang đến đến bạn dạng phim chiếu rạp chính thức. Một lời nói ngây thơ của trẻ em nhỏ, đứa trẻ con mà không thể có ý niệm về chết choc hay hiểu được cô nhỏ bé sẽ chuẩn bị mãi mãi ko còn gặp mặt được bà mẹ nữa. Nếu những người dân lớn như cha Vân tốt Hoàng đã chuẩn bị tinh thần cho việc ra đi của Vân, Nguyệt với Nga vẫn còn đấy là mọi cô bé vô tư, vô lo cùng sắp yêu cầu mang theo bản thân nỗi tổn thương to lớn cho đến tuổi trưởng thành và cứng cáp sau này.


Hai đứa trẻ ngây thơ Nguyệt với Nga nặng nề thể hình dung điều gì sắp đến xảy đến với gia đình mình.

Thời lượng 85 phút của Memento Mori: Đất là 85 phút thiền định trên ý niệm về tử vong và sự sống, về tình doanh nhân đình, về câu hỏi trao tiếp thời cơ được sống cho tất cả những người khác khi ta ra đi. Tôi ví Memento Mori: Đất với thiền vì tập phim này giới hạn con số thoại sinh sống mức từ tốn nhưng vẫn khá hiệu quả. Thoại của phim toàn diện để người theo dõi hiểu được tình cảnh của các nhân vật và né tránh phải tình trạng kể lể quá nhiều, tuy vậy còn một số câu thoại còn mang tính chất máy móc và thiếu tự nhiên và thoải mái như vào phân cảnh Liên lý giải quy trình hiến tạng cho Vân. đa số thời lượng bộ phim được dành riêng cho những khoảng trầm yên ổn để fan xem thả trôi dòng xúc cảm và để ý đến của bản thân trôi theo nhân vật.

Tôi thích bí quyết nhân thứ trong phim thanh minh tình yêu thương và thân yêu của họ dành cho nhau trải qua từng hành động giản dị và nhỏ dại bé. Đôi lúc đó chỉ việc là thú vui mỉm nhưng mà Hoàng giành riêng cho Vân lúc anh vừa đi chợ về, tiếp nối anh lập tức vào phòng bếp để nấu cháo mang lại Vân, hay giải pháp Vân ngắm Hoàng nấu ăn trải qua hình ảnh phản chiếu trên chiếc gương vắt tay. Đối với tôi, đây vừa là hình hình ảnh đáng yêu, lãng mạn, vừa mang trong mình 1 nỗi bi đát man mác khi Vân và Hoàng chỉ giải pháp nhau một tường ngăn nhưng cô cạnh tranh mà ngắm nhìn anh trực diện được vày cơn nhức từ bệnh lý ung thư.

Hoàng hặm hụi nấu cháo mang đến vợ.

Có một nhấn định thịnh hành là cảnh mở đầu phim đang là cảnh đặc trưng vì nó thiết lập tone cùng mood cho cả bộ phim, đồng thời trình làng cho khán giả câu chuyện và nhân vật sắp tới được nhắc trong bộ phim đó. Phân cảnh bắt đầu của Memento Mori: Đất đã có tác dụng được điều này. Bộ phim mở ra với hình hình ảnh Vân khỏa thân nằm quấn quanh tròn lại thân mặt đất trông như cô vẫn được mang lại với đất bà mẹ một giải pháp nguyên sơ nhất, giống như cách cô mang lại với nhân loại này – một mình, đơn độc và nai lưng trụi. Một cảnh mở đầu đầy tính ẩn dụ, mẫu và sẽ thu hút sự chú ý của tôi.

Memento Mori: Đất đi theo hướng trộn lẫn đời thật và ảo mộng, lúc này và quá khứ để khai quật những mong ước cuối đời của Vân. Lối đề cập chuyện này tuy bao gồm phần phù hợp lý đối với một nhân trang bị cận tử đã nằm liệt giường, tuy vậy đây là cách thức khó áp dụng và dễ gây phân trung khu cho khán giả, từ kia không tạo nên độ cao trào như muốn muốn, khiến bộ phim truyện khó ứ lại trong tâm trí bạn xem.

Ngoài ra, một trong những nhân đồ dùng phụ xuất hiện thêm chớp nhoáng với không giữ lại dấu ấn nặng trĩu lên quy trình câu chuyện, tuy nhiên về bản chất các nhân đồ gia dụng này đều sở hữu một vai trò đặc biệt riêng trong phim.

*
Nhân đồ gia dụng Vân (thủ vai vì RED) và Hoàng (thủ vai vì chưng Kim) trong Memento Mori: Đất.

Lời bài bác hát cuối phim Going home. Going home. I am going home (Trở về nhà, về bên nhà, tôi sẽ trở về nhà) như lời an ủi sau cùng Vân gửi đến người thân trong gia đình của cô với ước muốn họ được an lòng vị cô vẫn về nhà, về cùng với đất bụi đã sinh cô ra. Tôi tin rằng ở khu vực đó Vân đang không đơn lẻ vì có chị em cô sẽ chờ.