Đoạn thơ đang gợi lên trong thâm tâm trí tôi bao suy nghĩ, bao điều lí thú. Người sáng tác đã nêu ra một quan niệm sống tích cực, sống đẹp trong mối quan hệ nhân sinh: vay với trả, mang đến và dấn giữa xã hội đối với đa số người, nhất là cố hệ trẻ.

Bạn đang xem: Nếu là con chim chiếc lá


Dàn ý

I. Mở bài

ra mắt vấn đề nên nghị luận: câu nói của Tố Hữu về ý niệm "Sống là cho đâu phải chỉ nhận riêng mình".

II. Thân bài

1. Giải thích câu nói

- “Sống” không những là sự tồn tại nhưng mà là quá trình giao hòa với cùng đồng, xóm hội, là 1 phần trong đời sống.

- "Cho" là đem loại mình bao gồm đưa khuyến mãi ngay người khác mà không đổi đem gì cả.

- “Nhận” là việc đón lấy, thưởng thức về vật hóa học hoặc về tinh thần.

- mang đến đi là sự việc sẻ phân tách đồng cảm, biết yêu thương giúp đỡ những bạn có thực trạng khó khăn.

- Đâu chỉ dìm riêng bản thân là làm cơ mà không lo liệu vụ lợi xuất phát từ tấm lòng

- “Sống là cho đâu phải chỉ nhận riêng biệt mình”: biết cho đi yêu thương thương, sống tận tâm, quan liêu tâm những người dân xung quanh, có nhiệm vụ với chính mình và tín đồ khác.

=> giữa “cho” với “nhận” luôn luôn có quan hệ khắng khít cùng với nhau. ước ao nhận được điều xuất sắc đẹp ta phải ghi nhận “cho” đi mọi điều xuất sắc đẹp. 

2. Phân tích, triệu chứng minh, bình luận

- biểu lộ của sự cho đi:

+ trợ giúp những người có số phận xấu số bằng cảm tình và tấm lòng

+ thân thiết họ bởi những lời đụng viên, hỏi han.

- công dụng của việc cho đi:

+ cho đi làm cuộc sống đời thường trở đề xuất vui vẻ với có chân thành và ý nghĩa hơn.

+ Cho cũng trở nên nhận được tình cảm yêu yêu mến từ các người, sự kính trọng

- vị sao “sống là cho không chỉ là nhận riêng mình”?

+ do hạnh phúc không phải là đích cho mà là vượt trình. Mỗi thành quả đều buộc phải trải qua gian nan, vất vả nhưng có. Vậy nên phải biết trân trọng, với biết ơn bằng cách sống biết "cho" đi.

+ "Cho" đi là một bộc lộ của cách sống đẹp, để gia công nên mức độ mạnh duy trì cuộc sống. 

- bạn cũng có thể “cho” trở về vật chất hoặc sẻ chia về mặt tinh thần.

- “một tín đồ vì rất nhiều người”.

- Kết hợp hài hòa và hợp lý giữa nghĩa vụ và quyền lợi và trách nhiệm, giữa “cho” cùng “nhận”, đề nghị nhận thức rõ được niềm hạnh phúc của bạn dạng thân khi mang lại hạnh phúc cho người khác là như thế nào.

=> “Bạn vẫn thấy thú vui khi đỡ người khác bởi cả tấm lòng” (Poul Newman).

- Nêu một số tấm gương của bài toán cho cùng nhận.

+ hcm muôn vàn mến thương của dân tộc bản địa - cuộc sống bảy mươi chín ngày xuân của bác bỏ là bài ca bất tử về việc hy sinh cống hiến cao cả cho nhân dân mang đến nước.

Xem thêm: Các câu hỏi iq có đáp án miễn phí, (pdf) câu hỏi iq & đáp án

+ Nguyễn Đình Chiểu cả cuộc sống của ông cũng gặp mặt vô vàn trở ngại lận đận, đi thi thì nhận thấy tin người mẹ mất, ông quăng quật thi về nam giới để chịu đựng tang mẹ, khóc nhiều đề nghị bị mù cả hai đôi mắt nhưng ông vẫn vừa dạy học vừa bốc thuốc chữa bệnh cho dân, vừa có tác dụng thơ khuyến khích tinh thần đánh giặc nước ngoài xâm.

3. Bàn bạc mở rộng

III. Kết bài

- Khái quát, không ngừng mở rộng vấn đề


bài mẫu

 Bài xem thêm số 1

Thơ hay là không chỉ giàu xúc cảm mà còn lung linh chất trí tuệ, lí trí, với hàm nghĩa sâu xa. Tôi vô cùng thích khi đọc đoạn thơ sau đây, rút trong bài Một khúc ca xuân của Tố Hữu viết hồi tháng 12 năm 1977:

 Nếu là bé chim, là dòng lá

Thì chim bắt buộc hót, mẫu lá phải xanh

Lẽ như thế nào vay mà không trả

sinh sống là cho, đâu riêng gì nhận riêng mình.

Đoạn thơ đã gợi lên trong trái tim trí tôi bao suy nghĩ, bao điều lí thú. Tác giả đã đặt ra một ý niệm sống tích cực, sống rất đẹp trong quan hệ nhân sinh: vay với trả, mang đến và dấn giữa cộng đồng đối với tất cả người, tốt nhất là nắm hệ trẻ.

Đoạn thơ đẹp, đẹp nhất giản dị, đẹp hồn nhiên. Bé chim và dòng lá vừa là hình tượng cho sự sống, vừa là hình mẫu của ngữ điệu thi ca: “Chim cần hót, dòng lá phải xanh”. Chim hót bởi vì sống theo phiên bản năng, được sống, được cất cánh lượn trong tia nắng và bầu trời tự do. “Lá yêu cầu xanh”, lá được nuôi dưỡng bàng nước, bởi mầu mỡ bụng của đất, bởi khí trời với ánh sáng. Được sống trong thoải mái và tự nhiên nên “chim đề xuất hót, cái lá đề nghị xanh”. Đó là quy phương pháp của tự nhiên, quy luật của sự việc sống muôn đời và vĩnh hằng. Màu xanh lá cây của lá, tiếng hót của chim trời còn là một vẻ đẹp nhất của thiên nhiên, đem lại vẻ đẹp nhất kì diệu của sự việc sống.

trường đoản cú chim hót, lá xanh, công ty thơ kể đến vay với trả, đến và nhận, sẽ là quy khí cụ của cuộc sống đời thường xã hội, của con người. Nói một cách khác, là quan niệm sống, đạo lí sống. “Vay nhưng không trả là bạc nghĩa bội nghĩa, kia là cách hành xử của những kẻ “ăn xổi nghỉ ngơi thì”, của loại bạn bất nhân bất nghĩa. Hai tiếng “lẽ nào” là 1 lời khẽ nhắc: kiêng kị như thế, không được xử sự như thế.

tất cả vay và gồm trả là đúng đạo lí. Vay và trả có hàm nghĩa chịu ơn, biết ơn và đền ơn đáp nghĩa: “Ăn quả ghi nhớ kẻ trồng cây”, “Uống nước lưu giữ nguổn", “Ai ơi. Bưng bát cơm đầy/ nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?”, là vay mượn là trả. Trong xà lim sản phẩm công nghệ chém, trê tuyến phố bước ra pháp trường của thực dân Pháp, người đồng chí cách mạng vẫn ngước cao đầu, vẫn hiên ngang, từ bỏ hào cảnh báo mình, khích lệ mình:

Đã vay cái máu thơm thiên cổ

Hãy trả ta mang đến mạch kiểu như nòi.

Qua mấy ngàn năm đằng đẵng, lớp lớp con người nước ta từ nạm hệ này qua chũm hệ khác vẫn đem mồi hôi và xương máu để tạo và đảm bảo an toàn nơi chôn nhau cắt rốn của mình, làm cho nên non sông gấm vóc, ngày thêm vẻ vang, ngày thêm nhiều đẹp. Người nào cũng cảm thấy nghĩa vụ thiêng liêng so với Tổ quốc đè nặng đôi vai, nắm sức vươn lên rước tài trí hiến đâng cùng đồng bào “trả” món nợ cùa tổ tiên, ông thân phụ mà mình đã “vay”, đang nhận:

 Đất là nơi Chim về

 Nước là vị trí Rồng ở

Lạc Long Quân với Âu Cơ

 Đẻ ra đồng bào ta trong quấn trứng

 Những ai đã khuất, phần nhiều ai bây giờ

 Yêu nhau và sinh bé đẻ cái

 Gánh vác phần bạn đi trước nhằm lại

 Dặn dò con cháu chuyện mai sau

 Hằng năm ăn uống đâu có tác dụng đâu

 Cũng biết cúi đầu ghi nhớ ngàv giỗ Tổ..

(Đất nước - Nguyễn Khoa Điểm)

Khép lại đoạn thơ là 1 trong những lời nhắn gởi về đạo lí có tác dụng người. “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Vào văn cách, “cho” là cống hiến, dưng hiến, là phục vụ. “Nhận” là hưởng thụ. Trong cuộc sống thời bình, rước mồ hôi, đem công sức làm ra các của cải,. Góp phần làm đến dân giàu nước bạo gan là “cho”. Thời phòng chiến, tất cả mọi miền hậu phương đều hướng về tiền tuyến, thi đua “thóc không hề thiếu một cân, quân không hề thiếu một người”; hàng chục ngàn nam người vợ thanh niên ào ào ra trận, quyết trung khu “xẻ dọc Trường tô đi cứu vớt nước”. Hàng chục ngàn sinh viên Ưu tú “xếp cây viết nghiên theo việc đao cung’’ để chiến tranh giải phóng miền Nam, thống độc nhất vô nhị Tổ quốc. Tất cả biết bao chiến sĩ, đồng bào sẽ “cho ", đã “hiến dâng”, đã “phục vụ”, sẽ hi sinh đề giành chiến thắng. Nào ai đã đắn đo, là “chỉ nhấn riêng mình”.

Một chữ “cho” bình dị mà tiềm ẩn biết bao tốt đẹp. Lúc đói giá thì nhường cơm sẻ áo. “lá lành đùm lá rách”; dịp hoạn nàn thì chung sống lưng đấu cật, đồng cam cùng khổ. Vì người nào cũng biết sống đẹp, đang biết “cho” nhau tình thương, san sẻ, tương thân tương ái. Gồm “cho”, có san sè, có cảm thông sâu sắc mới được sống hạnh phúc trong tình tín đồ rộng lớn, trong thâm tâm đồng bào, đồng chí. Một chữ “cho" trong bài xích thơ Bầm ơi của Tố Hữu ngợi ca tình quân dân cá nước, truyền tụng lòng mẹ nước ta chắc nhiều người còn nhớ:

 Bao bà nạm từ trung tâm làm mẹ,

 Yêu qúy nhỏ như đẻ con ra

 Cho con nào áo, làm sao quà,

 Cho củi bé sưởi, đến nhà bé ngơi...

Vì biết “Sống là cho, đâu chỉ có nhận riêng mình", nên ai ai cũng biết sống đẹp làm tròn nhiệm vụ công dân; sống, lao động, chiến đấu vị sự tồn vong của dân tộc, sự bền bỉ của khu đất nước:

 Những người bà xã nhớ chồng còn góp mang đến Đất Nước hầu hết núi dềnh dàng Phu

 Cặp vợ chồng yêu nhau góp yêu cầu hòn Trống Mái

 Gót chiến mã của Thánh Gióng trải qua còn trăm ao đầm để lại

 Chín mươi chín con voi góp mình dựng đất Tổ Hùng Vương

 Những bé rồng nằm yên góp mẫu sông xanh thẳm

 Người học trò nghèo góp mang đến Đất Nước bản thân núi bút non Nghiên...

(Đất Nước - Nguyễn Khoa Điềm)

Những chữ như: “góp nên”, “góp cho”, “góp mình”, “để lại” trong đoạn thơ trên đã làm cho sáng ngời một ý niệm sống đẹp, “sống là cho, đâu phải nhận riêng mình”. Đó là người yêu ái, đức hi sinh của bé người nước ta trong trường kì lịch sử.

nhờ vào có truyền thống lâu đời cao đẹp đó mà nhân dân ta từ hào về non sông Việt Nam:

 Ôi Đất Nước sau tứ nghìn năm đi đâu ta cũng thấy

 Những cuộc sống đã hóa núi sông ta.

cách sang nắm kỉ XXI, non sông ta cải tiến và phát triển một bí quyết kì diệu trên tuyến đường công nghiệp hóa và tiến bộ hóa. Đoạn thơ trên trên đây của Tố Hữu vẫn còn đấy nhiều ý nghĩa sâu sắc thời sự bắt đầu mẻ, độc nhất là đối với tuổi con trẻ Việt Nam.

học tập giỏi, lao động tốt vì sự nghiệp đổi mới đất nước, bởi vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Học tập giỏi, lao động giỏi, tiến quân vào trận mạc khoa học tập kĩ thuật. Sống trong lao đụng sáng tạo, sống niềm hạnh phúc trong người yêu ái bao la.

Hơn lúc nào hết, tuổi trẻ họ mới thấy ngấm thía về tinh cảm, tứ tưởng hàm cất trong một vần thơ đẹp, nhiều ý nghĩa:

Câu trả lời được đúng đắn chứa thông tin đúng chuẩn và xứng đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi những chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.


*

Trong bài xích “Một khúc ca xuân”, Tố Hữu đã vai trung phong sự bằng những câu thơ đơn giản và giản dị mà rất sâu sắc đó đó là câu vấn đáp cho những thắc mắc “Cái cực hiếm nhất của con fan là đời sống. Bởi đời tín đồ chỉ sống bao gồm một lần”.Trong sự nghiệp xây dựng tổ chức chính quyền và bảo vệ nền chủ quyền của Tổ quốc, ở việt nam ta đã gồm biết bao con tín đồ sống khôn xiết đẹp mang lại đạo lý, lẽ sống “trả”, “vay” đó, như Hoàng Văn Thụ, Nguyễn Thị Minh Khai, Võ Thị Sáu, Nguyễn Viết Xuân, Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót, Nguyễn Văn Trỗi, Lý Tử Trọng, Đặng Thùy Trâm, Nguyễn Văn Thạc,…Họ sẵn sàng “cho” cả cuộc đời, chuẩn bị sẵn sàng đổ ngày tiết mình mang đến Tổ quốc đơm hoa Độc lập, kết trái tự do. “Và em nữa. Sườn lưng đèo Mụ Gia, ai biết thương hiệu em? Chỉ biết cô gái nhỏ tuổi anh hùng. Thư hùng từng đêm; cơ mà lòng đủng đỉnh lạ: Đâu phải hy sinh, em vinh hạnh vô cùng”.Noi theo đầy đủ tấm gương cao đẹp đó, giờ đồng hồ đây, những người đang sinh sống lại liên tục hy sinh, cống hiến tâm trí và công sức của con người của mình để gia công giàu đến Tổ quốc. Mặt hàng ngày, hàng giờ trên quốc gia ta gồm biết bao con tín đồ đã “cho” đi phần đông giọt các giọt mồ hôi thấm đẫm trung ương não nhằm “nhận” lại những công trình xây dựng khoa học, những thành phầm lao động; hoặc “cho” đi phần nhiều giọt tiết đào nhân đạo để cho tất cả những người bệnh có nụ cười ngọt ngào, vì chưng sự sống được hồi sinh; hoặc “cho” đi những đồng tiền mà mình tiết kiệm ngân sách và chi phí được để cho tất cả những người nghèo, cơ nhỡ bao gồm những đk vật chất buổi tối thiểu để hướng cuộc sống về phía tương lai. Bên cạnh biết bao con bạn ngày đêm miệt mài học tập, lao động, góp sức tài năng công sức của con người cho buôn bản hội, khu đất nước, thì tất cả một bộ phận không bé dại của tuổi teen lại chỉ biết “vay” với “nhận”, thậm chí còn “nhận” không ít mà không chịu “trả”. Họ đua đòi theo con đường ăn nghịch hưởng lạc: mang lại với vũ trường, tìm đến “nàng tiên nâu”. “cái chết trắng”, để tiêu vèo hết cuộc đời trong chốc lát, vi các thú vui vô nghĩa, mà không thể biết hổ thẹn. Những người có lối sinh sống ích kỷ với bất nhân, vô ơn bạc nghĩa ấy thật đáng phê phán, lên án, phỉ nhổ.


star

starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar