Trong phòng bệnh chỉ có một mình Phương Tình, tầm thường quanh rất yên tĩnh.

Bạn đang xem: Khi người đàn ông yêu

Trong không khí yên ổn tĩnh như vậy, các giọng nói của mẹ ở đầu dây mặt kia có vẻ như chói tai một giải pháp lạ thường.“Mẹ nên nói, đám fan nhà bọn họ Viên này còn thất bại cả súc sinh. Cũng trên con thuở đầu thật ngu, Viên Đạt Châu nhỏ vài giọt nước mắt trước phương diện thì bé liền xiêu lòng, chi tiết tế cho đám bạn không bằng súc sinh kia. Hôm nay ngược lại, con bệnh không tồn tại tiền trả cho bác sĩ thì đám fan kia ngay tức thì trở mặt. Mặc dù sao trong người con cũng mang mẫu máu trong phòng họ Viên mà, bọn họ máu rét nhẫn trung khu như thế, trong cả một đồng cũng ko xòe ra nổi.” Giọng điệu của bà bầu thật tức giận, nghiến răng nghiến lợi xịt ra từng chữ.Thật ra thì Phương Tình đã sớm dự liệu tình huống như thế này, vì thế cô không cảm thấy quá cạnh tranh chịu. Trên thực tế, sau khoản thời gian phát hiện tại mình bị ung thư vú, cô cũng chưa từng đặt quá nhiều hi vọng. Từ mới bắt đầu, cô đã dự tính cho công dụng xấu nhất, cho nên vì vậy cô đang an ủi trái lại mẹ mình, “Không bao gồm tiền cũng ko sao, bản thân nghĩ tới bí quyết khác nha mẹ.”Không ngờ mọi lời này chẳng phần đa không an ủi được mẹ, ngược lại còn khiến bà nổi giận hơn, “Đúng là hoàng đế không vội và Thái giám đang sốt ruột, con cảm thấy mình mắc bệnh chỉ là chuyện của nhỏ không thôi à? rốt cục con có nghĩ cho tới ai âu sầu nuôi lớn nhỏ tới chừng này sẽ không hả?!” nói về đây, bà bầu cô bắt đầu nghẹn ngào, “Chính bé cũng đã có lần nói một câu, nếu bé nghe lời của mẹ, thì làm cái gi có hiệu quả như ngày bây giờ phải không? tình cảm của con với tên bọn họ Bạch gì đó, không phải thâm thúy lắm à, yêu tới nổi bị tiêu diệt đi sinh sống lại? hôm nay con bệnh phải nằm chờ chết, nó vẫn ở đâu? Đường con đường là đại minh tinh, đưa nhỏ vài đồng trị bệnh dịch có khó khăn gì đâu?”Phương Tình vừa nghe bà mẹ mình nói đến người kia, trong tâm lập tức phiền não, vội vàng cắt ngang lời bà, “Mẹ…”Giờ phút này bà mẹ càng nói càng kích động, hoàn toàn không phải đang rỉ tai với cô nhưng là khó tính la hét: “Nếu như ban sơ con nghe lời của bà mẹ ngoan ngoãn ở bình thường với tứ Cảnh thì hiện nay con vẫn còn đấy là một bà công ty phu nhân có fan đưa áo quần tới tận tay, đút cơm trắng tận miệng, làm gì có chuyện nghèo túng như vậy này.”Cái tên không còn xa lạ kia giống hệt như một lưỡi kiếm dung nhan bén tẩm độc, đâm sâu vào trái tim cô, tay cầm điện thoại thông minh không xong run rẩy. Bao gồm lẽ bởi vì cảm xúc biến đổi quá to mà cảm giác khổ sở dường như càng thêm nhức nhối. Cô hít vào một trong những hơi thiệt sâu rồi mới nói: “Được rồi mẹ, mẹ tránh việc nói nữa.”Mẹ cô vị trí kia nghe ra được tiếng nói của cô không giống thường, lúc này mới ý thức được giọng điệu của chính bản thân mình hơn vượt đáng. Bà lạng lẽ một hồi lâu, phục sinh lại trọng tâm tình rồi new nói tiếp: “Con sống một lát đi, lát nữa mẹ mang đến một ít thức nạp năng lượng mà con thích.” giọng nói của bà không còn cứng rắn vì vậy nữa, trái lại mang theo vài phần áy náy.Cúp năng lượng điện thoại, Phương Tình ngồi yên ổn trên giường bệnh dịch một hồi lâu nhưng vẫn không rước lại tinh thần.Cô đã chia ly với Bạch Húc Nghiêu rất nhiều năm. Ban sơ thương tích đầy người vì anh ta, quả thật hết sức thảm thương. Nhưng trải qua không ít năm, cái một số loại đau thương này đã sớm phai mờ cùng với thời gian.Nhưng điều khiến cô cảm xúc kỳ lạ bao gồm là, thời gian càng lâu, cái fan mà mình đã từng cho rằng chỉ là một trong người khách qua mặt đường lại mãi sau trong trí nhớ càng sâu sắc, thậm chí gần đây cô thường tốt mơ thấy anh.Chỉ là nằm mộng toàn thấy rất nhiều cảnh không giỏi ho gì.Cô nhanh chóng lắc lắc đầu, không muốn quan tâm đến tiếp tục.Cô bong khỏi phòng vệ sinh, trên hành lang chạm mặt được chưng sĩ công ty trị của cô. Ông bao gồm lòng giỏi nhắc nhở cô một lần, ao ước cô nhanh chóng gom đầy đủ tiền giải phẫu để tiến hành trị liệu, ví như không sau này tế bào ung thư khuếch tán đã càng trở ngại hơn.Cô phân trần lòng biết ơn, tương tự như cám ơn lời cảnh báo của bác sĩ. Sau khoản thời gian chào tạm biệt với bác bỏ sĩ, cô tính đi thẳng về chống bệnh, dẫu vậy vừa đi qua khúc quanh, trong những khi vô tình, cô ngửng đầu thấy được bóng dáng thân thuộc đang đứng ở địa điểm thu lệ phí.Cô tương đối bất ngờ, nhận định rằng mẹ vừa mới nói đến anh khiến cho cô nghĩ tới phần đa chuyện trước khi mà hiện nay xuất hiện nay ảo giác. Nhưng khi nhìn kỹ lại thì người kia thật sự đang đứng ở đó một biện pháp rất chân thật. Tuy thế ngay sau đó cô lại suy nghĩ tới, nơi đấy là Bắc Kinh, là người sinh ra và lớn lên ở tp Bắc Kinh, anh rất có thể xuất hiện bất cứ nơi làm sao ở tp này.Tách ra với anh đã những năm, cô thật sự không nghĩ là tới mình lại thấy được anh ở khu vực này.Người cơ mà cô đã từng có lần cho rằng chỉ là khách qua đường, người mà cô đã làm mất đi hết khía cạnh mũi, đó là chồng trước của cô.Năm đó, sau khi chia tay cùng với Bạch Húc Nghiêu, cô vẫn về quê. Từ đó về sau, cô đã không còn bước chân vào thành phố Bắc gớm nữa. Cơ mà năm ngoái, sau thời điểm phát hiện tại mình mắc dịch ung thư, mẹ cô cảm thấy cơ sở y tế ở Bắc Kinh tốt hơn, vì vậy đã có cô quay trở về đây.Ban đầu cô mong về quê cũng chính vì không muốn chạm mặt phải bạn xưa bạn cũ ở tp Bắc Kinh. Chẳng qua cô lại bất ngờ Bắc Kinh bự như vậy mà lại vẫn có thể nhìn thấy anh làm việc đây.Đã rộng mười năm ko gặp, ngày xưa sườn lưng anh thẳng tắp, nay lại khòm đi. Phân vân đây liệu có phải là cột sinh sống tổn thương vì chưng cô năm đó hay không? rộng nữa, khuôn mặt của anh đã già hơn trước rất nhiều. Năm mon vô tình giữ gìn vết sẹo trên mặt anh.Nhưng mặc dầu thế làm sao đi nữa, trên bạn anh vẫn mang trong mình một loại phong cách không giống bất cứ người nào. Mặc cho năm mon vô tình giữ lại dấu vết cùng bề mặt anh, nhưng lại anh vẫn là anh của năm đó, khí nỗ lực và sự quyết đoán của anh không thể thuyên giảm theo mon ngày.Anh vẫn đặc biệt như hạc đứng giữa bè lũ gà, khiến cô rất có thể nhận ra anh ngay trong đám người chỉ bằng một chiếc liếc mắt.Ký ức không trở nên khống chế mà cuồn cuồn trở về trong đầu cô.

Xem thêm:

Cô cứ đứng ngơ ngác do vậy nhìn anh, bỏ quên mình đang ý muốn làm chiếc gì.Cô nhận thấy anh đứng trước hành lang cửa số nộp tổn phí xong, tiếp nối đi tới kề bên hàng ghế trên hành lang, đỡ người thiếu phụ có thai đứng dậy, đưa cô ta cho tới phòng siêu âm từ thời điểm cách đó không xa.Động tác của anh thật nhẹ dàng, lòi ra một loại cảm giác cẩn thận dè dặt. Người phụ nữa kia vuốt vuốt bụng, cười vô cùng thỏa mãn, cặp mắt sáng long lanh không thể che cất niềm hạnh phúc.Là một đại gia khét tiếng ở tp Bắc Kinh, có tương đối nhiều người rứa anh thu xếp đủ gần như chuyện. Hoàn toàn có thể khiến anh đích thân ra tay khăng khăng là việc anh coi trọng.Phụ thiếu phụ loại làm sao mới có thể khiến tgđ Khang một ngày kiếm cả tỷ bội nghĩa đích thân mang đi kiểm tra sản phụ, trừ lúc người thiếu nữ này rất đặc biệt đối cùng với anh, còn nếu không thì cũng là vk hiền.Bọn bọn họ ly hôn hơn mười năm, anh cưới vợ khác sinh bé cũng là chuyện trong dự liệu.Chỉ là cô không cho là tới, trong đầu óc của cô, một Khang tư Cảnh lâu dài cao cao trên thượng khó khăn tiếp cận lại rất có thể đối xử với 1 người thiếu nữ dịu dàng và che chắn như vậy. Coi ra người thanh nữ này rất được lòng của anh.Anh chuyển người thiếu phụ có thai kia vào phòng cực kỳ âm xong lại trở ra đứng ngoại trừ cửa. Cũng không biết có phải cảm ứng được gì tốt không, khung người anh hơi cương cứng một chút, kế tiếp quay đầu lại.Bất bỗng dưng chạm phải góc nhìn của anh, Phương Tình chỉ cảm thấy y như bị sét đánh, vô cùng luống cuống, y hệt như cô trước phương diện anh, toàn thân ô uế, thối nát không chịu đựng nổi, lan ra mùi hôi khiến cho người ghê tởm, nhưng mắt anh chú ý thấy nhiều hơn thế nữa một chút cũng trở nên bị độc hại theo.Một xung khắc này khiến cho cô hận mình không tìm ra được mẫu lỗ để mà lại chui vào.Anh nhận ra cô siêu nhanh, lưỡng lự nghĩ tới điều gì, ánh mắt lúc nào thì cũng sắc bén hơi híp lại một chút, cơ thịt trên thái dương dường như giật giật. Nhưng lại cũng chỉ vào chớp mắt, phương diện của anh phục sinh lại như thường, như không tồn tại chuyện gì xảy ra. Anh chuyển phiên đầu sang phía khác, như chưa từng nhìn thấy cô.Thái độ của anh vì thế lại khiến cho cô thở phào vơi nhõm. Phải là như vậy này, anh đối xử với cô như vậy này bắt đầu đúng. Đây chính là kết cục của bọn họ, gặp gỡ mặt lại cùng lắm cũng chỉ là người xa lạ. Hầu như vướng mắc đang qua yêu cầu sớm biến chuyển trò cười chôn sâu trong cat bụi, tín đồ nào so đo với những người kia đó là kẻ ngốc.Cô thu hồi lại tầm mắt, thảnh thơi trở về chống bệnh. Cô cảm xúc vô thuộc mệt mỏi, bửa xuống nệm liền chìm vào giấc ngủ, ngủ thẳng tới buổi tối.Mẹ cô vẫn tới, bảo cô sẵn sàng một chút, bảo rằng phẫu thuật của cô đã sắp xếp dứt xuôi, tối mai vẫn bắt đầu.Phương Tình có chút khiếp ngạc, hỏi bà: “Mẹ đã gom đủ tiền?”Tiền giải phẫu không hẳn là con số nhỏ, bà bắt buộc nào gom tiền nhanh như vậy.Phương Lận đưa ra hừ lạnh lẽo một tiếng: “Mẹ làm cho gì có khả năng gom được rất nhiều tiền như vậy? bà mẹ cũng chỉ vừa nghe y tá nói lúc mới trở lại. Cô ta nói tất cả một vị tiên sinh chúng ta Khang giúp bé đóng đầy đủ tiền phẫu thuật rồi.”Trong đầu Phương Tình ong óng một tiếng, cô ngây ngốc quan sát mẹ, “Họ Khang?”“Vốn dĩ cô y tá này sẽ không chịu nói tên họ, bà mẹ ép hỏi mãi cô ta new nói là tgđ Khang của tập đoàn Thịnh Hoa, Khang bốn Cảnh.”Phương Tình ngơ ngác một hồi lâu vẫn tồn tại chưa đem lại tinh thần. Mới vừa ở phía bên ngoài vội vàng tránh né, cô cho rằng kết cục của đàn họ đó là xem nhau như người xa lạ, để rồi sau cùng quên nhau giữa chiếc đời.Thế nhưng tại sao anh vẫn còn hỗ trợ cô đóng góp tiền giải phẫu?Cô đã từng bê bối chán ghét như vậy, đối với tình yêu của bản thân thì tầm thường thủy đến bị tiêu diệt cũng không cố đổi, đối với người ông xã cô ko thương thì trước đó chưa từng nhìn thừa một giây. Thậm chí là hết lần này tới lần khác ngoại tình sau khoản thời gian cưới khiến cho anh mất hết thể diện, khiến cho anh biến trò cười cợt của cả thành phố Bắc Kinh.Hơn nữa ly hôn đã nhiều năm như vậy, cô không hiểu biết tại sao anh vẫn chăm sóc đến sự chết sống của cô.Nước mắt không hiểu biết từ đâu tràn ra, cô cũng ko biết lý do mình lại khóc, nổi đau đớn trong lòng đó là không thể thổ lộ thành lời.Có đầy đủ tiền bạc, phẫu thuật mổ xoang được an bài bác rất nhanh. Trước lúc phẫu thuật bắt đầu, cô nói với người mẹ mình: “Chờ con lành bệnh, nhỏ sẽ thủng thẳng kiếm chi phí trả lại mang đến Khang tư Cảnh.”Cô không muốn thiếu nợ anh, đời này sẽ không còn mắc nợ anh nữa.Mẹ cô nuốm chặt tay cô, không dứt gật đầu, “Được được được, vậy con phải lành cho thật nhanh.”Dĩ nhiên cô nên lành lại cấp tốc chóng, cô khăng khăng sẽ khỏe mạnh lại, như vậy cô mới có thể trả hết các gì cô nợ Khang tứ Cảnh.Phẫu thuật bắt đầu, cô bị chụp dung dịch mê, rất nhanh chìm vào giấc ngủ hỗn loạn. Cũng lưỡng lự đã qua bao lâu, giữa lúc mơ mộng mị màng, cô cảm giác chung quanh hình như rất rối loạn, mặt tai không hoàn thành có tiếng nói truyền đến.“Bệnh nhân xuất ngày tiết quá nhiều, tình huống không ổn định.”“Đưa kìm cầm và không để mất máu cho tôi.”…Âm thanh hỗn loạn từng nhịp lọt vào tai của cô, khôn cùng lộn xộn, nghe bị mờ ràng. Trong tích tắc cô quan tâm đến cẩn thận ao ước gạt bỏ tất cả thì đùng một cái cô cảm hứng một luồng bóng buổi tối sụp trời cồn đất tấn công tới. Tiếp theo kế tiếp cô hoàn toàn không nghe được bất cứ âm thanh nào.Chỉ là trong một tương khắc kia, cô đùng một phát nghĩ tới, sau cùng cô vẫn là không thể âu yếm mẹ già trước thời gian lâm chung, còn tồn tại món nợ của Khang tứ Cảnh, cô thiết yếu nào xong xuôi ý nguyện.Không biết đã trải qua bao lâu, tỉnh giấc lại một lượt nữa, cô mơ hay mộng đè màng cảm xúc mình đang nằm trong 1 căn phòng hết sức quen thuộc. Cô cảm giác rất kỳ quái, trước lúc bóng buổi tối ập tới, cô biết giải phẫu của mình thất bại, cũng bảo đảm mình nặng nề qua khỏi kiếp này, nhưng vì chưng lẽ gì bây giờ cô vẫn còn đó ý thức.Cô mở cặp đôi mắt mông lung, từ bỏ từ thích hợp ứng với ánh sáng. Ngay trong lúc này, cô nghe được một các giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên: “Đã tỉnh rồi?”Giọng nói này…Lần này cô đã trọn vẹn tỉnh táo, ngồi nhảy dậy quay đầu lại nhìn. Một vóc người lũ ông to lớn đang ngồi bên trên ghế sa lon phương pháp giường không xa.Lại là Khang Tử Cảnh!*** tác giả mới đào hố new – thấy văn án hấp dẫn quá, nhưng lại sợ giết thịt người… làm thế nào đây??? nhà mình phát âm convert được không? bản thân up từng chương mang đến mọi tín đồ đọc mang đến vui..Làm nỗ lực nào cứu vớt vớt nhân đồ gia dụng phản diện – Tử Thanh DuGiới thiệu:Không người nào ngờ được trinh sát biến thái đêm mưa mà cả nước khiếp sợ chính là bác sĩ kỹ năng Lục Vân Cảnh. Mặc dù thế càng khiến người ta lo sợ hơn đó là động cơ giết tín đồ của hắn ta – hắn chỉ hy vọng cứu fan vợ yêu mến đang bị bệnh trở nặng của mình.Hắn cần chính là từng bạn từng fan sống làm cho vật thí nghiệm, vì vậy mới rất có thể tìm ra cách tiến hành chữa lành bệnh cho những người vợ yêu của mình.Trình Vũ cảm thấy mục tiêu ông Trời để cô sống lại chính là vì ước ao cứu vớt người bầy ông vùi lấp trong tình yêu nhưng quên không còn tất cả, một nhân đồ phản diện có tầm kích cỡ giết tín đồ như ngóe.Hắn nên là 1 trong những người bác sĩ được tín đồ người tôn kính, cuộc đời của hắn vốn dĩ chói sáng như 1 ngôi sao, ví như như không hẳn chỉ vì chưng một lời nói của cô.Như vậy thì đời này cô đang trốn hắn như trốn hủi, nhằm hắn đừng do cô mà hủy diệt tương lai của mình.Lục Vân Cảnh: Ha ha, nằm mơ đi!