Diễn Đàn Kênh Truyện » Truyện tình cảm Tuổi Teen » Truyện Teen Full » Anh lựa chọn Ai? Siêu chủng loại Hay Osin Phần 2 (Lan Rùa)

Bạn đang xem: Anh chọn ai siêu mẫu hay osin phần 2

*

Giới thiệu: mẩu truyện tình bi lụy giữa đại ca của Đại Bàng Đen cùng cô bé mồ côi… - Anh à? Anh nói xem? trần thế có từng nào người…Tại sao bản thân lại kiếm tìm thấy nhau? - cũng chính vì em nằm trong về anh…em là của anh… - ko phải…là bởi anh là của em…anh ở trong về em - Ừ, chính vì ta thuộc về nhau!!! P/S: Porcupine và Duck Family Mời chúng ta đọc truyện !


Xem thêm:


ngocyen012 - MikaTài Khoản: 894 điểm Cấp 4 KTer chuyên cần - Hội tác giả Có 2 Huy Chương - coi Hoạt Dộng

Chương 1: gặp mặt ~ Việt ~ từ bây giờ là ngày kết duyên của chủ tịch tập đoàn Bảo Minh – một sự kiện túng mật, hắn đã âm thầm lên planer gần một mon làm bất thần vị hôn phu. Bảo Minh là một tập đoàn tất cả thế lực, ví như có cơ hội hợp tác làm ăn, dịp này chắc chắn rằng băng đảng của mình được lợi lớn- thật không tầm giá công mấy thằng em nạp năng lượng nằm rình mò kế bên ấy – phía trên quả là tin đáng mừng, cơ hội trời cho này, tuyệt nhất định phải chạm mặt, không hắn thì tía hắn, ông hắn, vậy hắn…nhất định bắt buộc giành quyền triển lẵm mấy thành phầm đang hot của hắn, đi trước Golden Face một bước. -”Anh, quản trị nhà đó có con gái, 18 tuổi…” -”Chúng mày không hẳn dặn, đại ca thừa bao gồm dự tính…đại ca nhỉ?” -”Ôi dào, yêu cầu gì dự tính, cho nó chạm chán đại ca đơn vị mình, một phút thôi…chả bị tiêu diệt đứ bị tiêu diệt đừ …” thừa biết bọn ranh bé ám chỉ loại gì, tôi chỉ mỉm cười khẩy. Tuy nhiên việc cưa cẩm một đứa trẻ new 18 tuổi để đã có được mục đích thì có vẻ như tôi vẫn chưa tới đường cùng mà đề nghị làm thế. Giải quyết nốt mấy khiếu nại hàng, gắng lấy cái vé máy bay từ tay thằng em, tôi lập cập ra Hà Nội. …………………………. Một đồ gia dụng thể lạ xoẹt qua người khiến cho tôi tý ngã. Đằng sau, tiếng hô hò, chửi bươi réo rít không còn cả: -”Đứng lại…đứng lại…” -”Con kia, ông cơ mà bắt được ngươi thì liệu hồn…” mẹ kiếp, một toán bảy tám thằng bầy ông vạm đổ vỡ đuổi theo một nhỏ nhỏ, nhục. Con bé nhỏ mồ hôi mồ kê nhễ nhại, tôi nhìn đồng hồ, còn ba mươi phút nữa bắt đầu tới lễ cưới…chỉ trách mẹ tôi đã dạy, không để thanh nữ chịu thiệt, tôi chũm tay nhỏ bé, khẽ nói vào tai nó: “Hôm nay là số em may”, tiếp tiếp nối thì, còn gì nữa, dấn thân cứu người đẹp. dứt việc, phủi xống áo cho sạch, thì vẫn như thường lệ thôi, tôi ngại độc nhất vô nhị là phần đa lúc như thế này, khi hero giải cứu vớt mĩ nhân xong, thường xuyên thì những mĩ nhân vẫn sấn lấy, tỏ vẻ cảm kích, lau mồ hôi cho chàng, đứng chú ý với góc nhìn thán phục…vân vân cùng vân vân…, tôi làm cho việc xuất sắc vì tôi là người giỏi đấy chứ bộ, tôi đâu có nhu cầu các thứ cành hoa màu mè đó. ý định của tôi vẫn nói với nhỏ nhỏ: “Không buộc phải khách sáo…” rồi thờ ơ đi thẳng, sở dĩ bao gồm thái độ vậy là do trước kia có lần tôi số nhọ tới nấc bị vài thiếu nữ đeo dính cảm ơn tới vài tháng trời…thật mệt nhọc mỏi….Haizz…Ấy vậy nhưng lúc tôi xoay ra, chả còn ai, con bé chạy phát triển thành đằng nào mất…’Càng tốt’- tôi từ nhủ vậy đó, nhưng thực tế có chút – tí chút xíu thôi, cảm giác chạnh lòng. ‘Mấy thằng bảo vệ ranh, nhưng lại không sao, anh đang lường hết…haha’. Thừa qua khu “kiểm tra giấy mời” một bí quyết nhẹ nhàng, sẵn sàng đi vào hội trường, đang do dự không biết cần tiếp cận kim chỉ nam trước tốt sau lễ cưới, cùng với lí do gì, thì tôi nghe tiếng kêu thất thanh trường đoản cú phía nhà lau chùi nữ…còn mười phút…đất trời, định đi qua rồi nhưng lại tiếng kêu càng ngày càng lớn, đành chuyển hướng. Á, lại con bé xíu đó, tôi nhận ra nó ngay lập tức mà, nhưng chưa phải quần đùi áo phông thun như thời gian nãy, nhưng mà là bộ váy tím trông cực kỳ sang trọng, thấy được tôi, nó như bắt được vàng:”Giúp với”…Chắc lúc nãy em không tạm dừng là chưa được nhìn thấy cái bạn dạng mặt tôi thôi, bây chừ nhìn thấy rồi, tôi dám cá, không ít ngày từ bây giờ tôi cũng trở thành làm phiền. Tôi nở một nụ cười rất tươi, dìu dịu nói: “Ừ, em cần gì?”. Cô bé nhỏ nhanh nhẹn: “Không cần tôi, anh giúp bạn này đi…” rồi chạy biến. Tôi tý chết sốc, What??? Là sẽ 4 mắt chạm nhau, vậy cơ mà không xúc cảm gì, đi thẳng? Con nhỏ nhắn này, nó là đàn bà hay less đây? bà bầu nó chứ, dù sao thì tôi phải trợ giúp người nghỉ ngơi trước mặt mẫu đã. Con bé nhỏ này thì mặc váy đầm hồng…sao đứa như thế nào cũng lung linh thế nhỉ, có lẽ rằng là đi ăn cưới chăng? Quay fan nó ra, bắt đầu phát hiện, nó chính là con bé xíu 18 tuổi mà lũ em cả ngày nhắc sao? Trời, như vớ được quà vậy, bây giờ tôi cứu giúp tiểu thư của Bảo Minh, mai này câu hỏi gì há chẳng yêu cầu đều tiện lợi sao? Nó nằm bất động đậy dưới sàn, đầu tóc đa số bị ướt cả, tôi đoán bị sặc nước, dẫu vậy sao lại sặc nước trong bên vệ sinh? Cũng chẳng đon đả nhiều, trước tiên yêu cầu làm hô hấp nhân tạo đã…được năm phút thì tè thư tỉnh, nó thấy được tôi, mơ màng, một cơ hội thì khóc rống lên…tôi thân thương hỏi thăm: -”Đỡ chưa???” -”Là anh đã cứu vớt em sao??? Huhu…không gồm anh có thể em bị tiêu diệt rồi…” -”Không đề xuất khách sáo…Sao em bị ngạt vậy?” -”Em bị con đó dấn xuống bồn cầu…huhu” Ặc, thừa nhận xuống bồn cầu ư? chẳng thể nói gì hơn ngoài…chết sốc! lúc nãy tôi còn hô hấp nhân tạo nên nó…chẳng yêu cầu cũng loại gián tiếp uống nước bể cầu? Biết cố gắng này…hix hix… -”Em đi được không, đi thay áo xống đi, tôi còn tồn tại việc đi trước…” Vẫn nghe giờ đồng hồ nó điện thoại tư vấn và đuổi đằng sau nhưng tôi gấp rút rảo bước, đàn bà nhà nhiều là thế, càng quan tâm, phương diện dày nhiều, đàn họ càng ngán ghét, cứ đùa bài lãnh đạm đi đã…chỉ cần chắc chắn, nó đã nhớ mặt tôi, là đủ, sau này lúc bắt buộc hãng tính. ……………………… Tôi ngồi ở mặt hàng ghế sát đường đi chính, rất có thể quan sát toàn bộ rất rõ. Ồ hoá ra cưới là như thế này sao? Lỗng lẫy, sa hoa, hùng hổ thì tôi đã thấy nhiều, mà lại ở đám cưới này, có một vẻ ấm áp lạ thường…không khí…haizz…nói chung là tương đối khó tả… cô dâu ban sơ có vẻ còn tươi vui, nói nhiều, sau thì phương diện mày thay đổi sắc, tôi đoán, bây giờ nàng ta bắt đầu biết bản thân cưới thiệt sao? Thái độ gồm vẻ khó chịu chú rể, cả hội ngôi trường nín thở lo lắng, biết đâu mà cô dâu điên lên thì chết, công chú rể và đông đảo người thành công cốc, chợt một giọng nói ngay gần vang lên:”Thế giờ đồng hồ chị có cưới không tuyệt xuống làm phù dâu, nhằm em lên có tác dụng cô dâu cầm cố chị nào?” cô dâu bị tiến công trúng đòn trọng điểm lí, thôi không giận hờn, hay, người nói câu này, khiến tôi bị ấn tượng, nỗ lực ngước lên nhìn cô bé đó…Một sự kinh ngạc không ngờ, váy tím lộng lẫy, tóc đầu năm mới hoa…em chẳng nên là cô nàng hai lần không rung rộng trước vẻ điển trai chết người của tôi đấy sao? Đôi đụn má bao gồm tô không nhiều phấn hồng, trông em cơ hội này, vạn phần duyên dáng, kiêu kì… bao gồm chút bất mãn, …chả phát âm sao, thấy thằng phù rể ở bên cạnh nắm tay em lúc hát…chỉ là chiếc nắm tay thôn giao thôi, nhưng mà mà vẫn khiến cho tôi có tý bực. giấy tờ thủ tục hôn cầu làm xong, mọi người vui vẻ nạp năng lượng uống, hôm nay là tiệc đứng, tôi cũng trái là được ông trời chiếu cố, đang còn tính tiếp nối cận hắn, thì trâm Anh – em gái hắn vẫn lôi cả gia đình tới gặp gỡ tôi, reviews tôi kính cẩn như thể ân nhân cứu giúp mạng, tôi vày thế, tình cờ quen được gia đình họ, câu hỏi làm ăn, coi như thành! Tôi ở xung quanh Bắc vài hôm đi dạo với thoa Anh cho nên phép, chán ngắt, cố gắng chịu đựng rồi rước lí vì bận bài toán để con quay vào phái mạnh gấp.